Cô cũng không muốn vì những chuyện phá hoại này mà làm chậm trễ chuyện kết hôn với Lục Yến Từ. Dù sao thì mấy hôm nay cô càng nghĩ càng thấy Lục Yến Từ ngoài việc tuổi tác lớn hơn cô một chút thì thật sự không có gì đáng chê trách.
"Hôm qua, đại đội trưởng đưa Trương tri thức và Dịch tri thức đến nhà bà Tằng, sau đó, anh ta đột nhiên như phát điên, nói muốn cưới tôi, liên tục quấn lấy tôi, còn bảo tôi không được lấy chồng, chẳng phải là phát điên rồi sao?
“Hơn nữa, hai vị cũng biết bà Tẳng đã lớn tuổi rồi, tôi là một đồng chí nữ yếu đuối, không thể khuân vác, không thể gánh vác, còn phải nuôi một đứa trẻ nhỏ, nếu anh ta làm ra chuyện gì điên rồ thì ba chúng tôi không phải xong đời sao? Vậy thì đương nhiên tôi phải tự bảo vệ mình rồi!
“Hơn nữa, anh ta nói có phải lời người không? Đơn xin kết hôn của chồng tôi đã nộp lên rồi, không có gì bất ngờ thì tôi sẽ trở thành quân tẩu, anh ta có thể tùy tiện quyến rũ sao? Các vị nói xem, tôi đánh. anh ta có sai không?
"Nếu tôi nhẫn tâm một chút, trực tiếp tố cáo tên xã thì anh ta không chỉ phải phẫu thuật nhỏ như vậy đâu, ít nhất cũng phải cải tạo tao động 20 năm."
Tống Duệ Nguyệt mở miệng nói tiên hồi, khiến Tằng A Ngưu và Lê Thái Lam nghe mà đầu óc ong ong. Đặc biệt là Tằng A Ngưu đã từng chứng kiến sức mạnh của Tống Duệ Nguyệt, ông ta c.h.ế.t lặng: ...
Cô còn có thể nói mình là một đồng chí nữ yếu đuối, không thể khuân vác, không thể gánh vác sao? Sờ vào tương tâm của mình xem, có đau không?
Lê Thái Lam nghe xong, vỗ đùi: "Trương tri thức này đúng là không biết trời cao đất rộng, ngay cả hôn nhân của quân nhân cũng dám phá hoại, đại đội trưởng, chuyện này không thể bỏ qua được, phải triệu tập toàn bộ mọi người trong đại đội lại, tổ chức một buổi phê bình tư tưởng nghiêm khắc cho cậu ta."
Nói xong, không quan tâm Tằng A Ngưu có đồng ý hay không, lại nhìn về phía Tống Duệ Nguyệt, hòa nhã nói: "Tống trí thức, chúng tôi đã nắm được sự việc cô phản ánh, cô yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ nghiêm lúc xử lý, tuy nhiên, lần sau cô cố gắng nhẫn nhịn, đừng động thủ, có những chuyện rõ ràng là cô có lý nhưng chỉ cần cô động thủ thì sẽ biến thành cô không có lý, nếu sau này gặp phải những người quấy rối cô thì hãy đến tìm tôi, tôi sẽ thay cô ra mặt."
Tống Duệ Nguyệt: ... Chậc, cô đều hiểu đạo lý nhưng không chắc có thể nhịn được!
"Được, tôi sẽ cố gắng." Cô khó xử gật đầu.
Lê Thái Lam vô cùng an ủi.
Tằng A Ngưu: ... Tôi tin cô mới là lạ.
"Tống trí thức, lời của chủ nhiệm Lê nói không sai, sau này nếu cô thực sự không nhịn được thì hãy kiềm chế một chút, lúc đánh người thì đánh nhẹ tay một chút, đừng đánh người ta hỏng mất, hiểu không?"
Mặt của Lê Thái Lam ê ẩm, nhìn Tằng A Ngưu đầy vẻ không đồng tình, còn muốn phản bác nhưng bị Tằng A Ngưu trừng mắt nhìn, lời nói nghẹn lại trong miệng, không dám lên tiếng.Tống Duệ Nguyệt càng khó xử hơn, lúc đánh người sao có thể kiềm chế sức lực được?Ngày đầu tiên đi làm, Tống Duệ Nguyệt được phân công đi cắt cỏ cho lợn.
Cô xách cái giỏ Tằng A Ngưu đưa cho, nhìn mấy đứa trẻ con chỉ cao đến đùi cô, đứa nhỏ nhất thậm chí chỉ cao đến đầu gối cô, cũng đeo những cái giỏ như vậy, Tống Duệ Nguyệt im lặng."Đại đội trưởng, cắt cỏ cho lợn được mấy công điểm?"Một lúc sau, cô mới lấy lại giọng, hỏi.
Tằng A Ngưu giơ hai ngón tay.Tống Duệ Nguyệt lại im lặng, xách giỏ đi theo đám trẻ lên núi.Bây giờ cắt cỏ cho lợn phải lên núi tìm cỏ dại, có loại cỏ dại không được cắt bừa, nếu không lợn c.h.ế.t thì phải đền công điểm, bị kỷ luật.
Đi qua ruộng lúa và ruộng mía, Tống Duệ Nguyệt còn bị một đám xã viên đang lao động nhìn chăm chăm.Để không tỏ ra chột dạ, cô bước đi ngẩng cao đầu, đường hoàng chính trực.Có mấy anh chàng to gan, thấy Tống Duệ Nguyệt là một cô gái xinh đẹp như vậy mà lại đi cắt cỏ cho lợn cùng một đám trẻ con, còn trêu chọc: "Tống trí thức, cắt cỏ cho lợn kiếm được ít công điểm lắm, cô nuôi sống nổi bản thân không? Hay là, cân nhắc hẹn hò với tôi đi, tôi đảm bảo để cô nằm trên giường cả ngày, không cần làm gì cả."