Tống Duệ Nguyệt nghĩ thâm nếu ông không lớn tuôi như vậy, lại không phải là đại đội trưởng, hôm. nay tôi nhất định phải cho ông đẹp mặt.
"Được thôi, không làm thì không làm, ông để lại gói kẹo đó, tôi phải mang đi tặng người khác."
Tống Duệ Nguyệt túm lấy Tằng A Ngưu định lấy lại gói kẹo. Hừ, tưởng cô không biết con cáo già này đang tính toán gì chứ. Nếu cô toàn quyền lo liệu mọi chuyện thì ông ta làm đại đội trưởng để làm gì? Không muốn làm gì cả nhưng lại muốn hưởng lợi, đúng là mơ đẹp. Tằng A Ngưu nào phải là đối thủ của Tống Duệ Nguyệt, gói kẹo trong túi áo đã đễ dàng bị Tống Duệ Nguyệt giật lại.
"Kế toán Hà, ông thấy chuyện này thế nào? Hôm qua tôi đã nói chuyện này với xã trưởng rồi, bây giò kế hoạch cũng đã viết được một nửa, đợi tôi làm thêm vài toại kẹo có hương vị khác nhau nữa là định đến công xã, nếu các ông muốn mở nhà máy kẹo, muốn tăng thu nhập cho đội, muốn để xã viên kiếm thêm tiền, bữa nào cũng được ăn no thì sẽ không từ chối chuyện tốt có tợi cho quốc gia, có tợi cho dân này, còn không, tôi hoàn toàn có thể đợi đến khi kết hôn với đối tượng của mình, đến đảo bên kia mở nhà máy kẹo này, đến lúc đó các ông chỉ có thể đứng nhìn thôi."
Tống Duệ Nguyệt hoàn toàn không muốn để ý đến Tằng A Ngưu nữa. Nhưng cô vừa nói vậy, Tằng A Ngưu đã sốt ruột, sao tại không theo đúng bài bản thế này?
"Không được, không được, tôi mới là đại đội trưởng, chuyện này không có sự đồng ý của tôi, cô nói với ai cũng vô dụng."
Tống Duệ Nguyệt tức đến bật cười: "Ông chắc chứ? Ông có tin là ngày mai tôi đến công xã, ngày kia chuyện tốt này sẽ rơi vào tay đội bên cạnh không. Đại đội trưởng, ông bằng lòng là tôi đã truyền đạt cách làm kẹo cho ông rồi, vừa muốn không làm gì, vừa muốn hưởng lợi, trên đời này không có chuyện tốt như vậy đâu."
Cô thực sự không nhất thiết phải chọn đội Hải Giác, nếu không phải vì quan hệ công tác xuống nông thôn ở đây, cô thực sự không muốn để Tằng A Ngưu và đội Hải Giác được lợi.
Nhưng cô lại phải đạt được thành tích trước khi kết hôn với Lục Yến Từ, chỉ có như vậy, sau này đến đảo mới có quyền lên tiếng, mới có thể làm được nhiều việc mình muốn làm hơn.
Tống Duệ Nguyệt trực tiếp vạch trần tính toán trong lòng Tằng A Ngưu.
Tằng A Ngưu: ... Thôi, thôi, ông đấu không lại Tống trí thức đâu! Thua rồi!
"Vậy, vậy cô nói phải làm sao, cô nói đi, chỉ cần đội có thể làm được thì đều làm cho cô."
Tống Duệ Nguyệt thực sự muốn trợn mắt với ông ta, người này khi vô lại thì không phân biệt già trẻ gái trai.Lê Thái Lam, kế toán Hà và một số tổ trưởng nhìn nhau, đều lộ ra nụ cười đầy ẩn ý... xem đi, dù sao cũng có người trị được lão già gian xảo Tằng A Ngưu này.Tống Duệ Nguyệt không nói ra chuyện của Tống Thu Dương ở đây, mà nói:
"Tôi có một mối quan hệ, có thể tạm thời lấy được một lô đường trắng, giá sỉ. Nhưng đây không phải là kế sách lâu dài, nếu đến lúc đó chúng ta có thể làm ra dây chuyền sản xuất đường trắng thì mới thực sự kiếm được nhiều tiền, đến lúc đó vừa có thể cung cấp nguồn hàng đường trắng cho khắp cả nước, vừa có thể tự sản xuất kẹo, hiện tại đội chúng ta không có vốn để mua những thiết bị đó, vì vậy ý tưởng của tôi là trước tiên hãy huy động vốn để mở nhà máy kẹo, đợi đến khi nhà máy kẹo kiếm được tiền rồi thì sẽ mua thiết bị sản xuất đường trắng, đến lúc đó có thể kiếm tiền từ cả hai phía, còn có thể cung cấp nhiều việc làm cho xã viên.
Sau khi mấy tổ trưởng đi rồi, Tống Duệ Nguyệt lại kéo ba người phụ trách đội bộ lại."Chủ nhiệm Lê, nghe nói một thời gian nữa xã sẽ tổ chức một buổi biểu diễn lớn, đội chúng ta có chuẩn bị tiết mục gì không?"Lê Thái Lam là chủ nhiệm phụ nữ, những việc như thế này thường do bà ấy phụ trách.
Nghe cô hỏi vậy, Tằng A Ngưu, kế toán Hà, Lê Thái Lam đột nhiên có một dự cảm không lành.