Nghe trộm lòng vua (Truyện FULL)

Ta nghe những tiếng nói ấy, đến thở mạnh cũng không dám.
Tâm tư của Thiên tử, ai dám suy đoán cũng đều là tội lớn.
Vậy mà ta lại có thể nghe thấy rõ ràng sao?
Hơn nữa, toàn là những lời như hổ như sói!
Lẽ nào ta đã phạm phải tội không thể tha thứ!
Đúng lúc ấy, ta lại nghe được tiếng lòng của Hoàng thượng.
“Khát quá, muốn uống nước.”
“Tên nha đầu này chẳng lẽ không nhìn ra trẫm đang khát sao!”
Ta giật mình một cái, sợ đến nỗi hồn bay phách lạc, vội vàng châm trà, dâng đến bên tay Hoàng thượng.
“Hoàng thượng, xin dùng trà.”
Hoàng thượng gật đầu, bề ngoài vô cùng bình thản uống trà.
“Không tệ, cũng khá tinh mắt.”
“Qua hai tháng nữa phong nàng làm Quý nhân.”
Sắp được thăng chức sao?!
Ta mừng rỡ.
Nhưng chưa kịp vui hết thì lại nghe thấy Hoàng thượng trong lòng lẩm bẩm:
“Làm nhanh lên, làm xong rồi mới được ngủ.”
“Ôi, nếu nha đầu này đột nhiên đến kỳ nguyệt sự thì tốt quá.”
“Trẫm còn có thể nghỉ ngơi một đêm.”
“Trẫm cảm thấy thật mệt mỏi.”
“Mấy vị tú nữ mới vào cung sao vẫn chưa sủng hạnh xong.”
“Ngày tháng này đến bao giờ mới kết thúc đây!”
Nguyệt sự… chẳng phải là chỉ kỳ kinh nguyệt sao?
Trong lòng ta chấn động mạnh, cảm thấy mình vừa nghe thấy điều gì đáng sợ lắm.
Ta vừa mới nhập cung chưa đầy một tháng.
Cùng vào cung với ta còn có hơn mười vị tú nữ nữa.
Nếu Hoàng thượng sủng hạnh mỗi người hai ngày, cũng phải mất hơn một tháng.
Nhưng có người mới, cũng không thể lạnh nhạt người cũ.
Hoàng hậu, Quý phi, và những người khác, Hoàng thượng cũng phải đến thăm.
Hơn một tháng nay, người ngày đêm vất vả, không có phút nào nghỉ ngơi.
Chẳng trách nghe có vẻ như người đã hết cả tâm sức lẫn thể lực.
Ta nhìn Hoàng thượng, suy nghĩ một chút, rồi to gan mở miệng:
“Hoàng thượng thứ tội, thần thiếp… thần thiếp hôm nay kỳ kinh nguyệt vừa đến!”
Lời vừa thốt ra, không khí trong tẩm cung lập tức im lặng một khoảnh khắc.
Hoàng thượng không biểu cảm gì, ngẩng đầu lên nhìn ta chằm chằm.
Nhưng không hiểu vì sao, ta lại cảm nhận được trong ánh mắt ấy dường như có chút vui mừng…
Như nhận ra ánh mắt mình có phần kỳ quái, Hoàng thượng khẽ ho một tiếng, cúi đầu uống thêm một ngụm trà.
“Không sao, cứ ngủ thẳng vậy đi.”
Người ngoài mặt nói rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại đang reo mừng:
“Sung sướng quá! Thật tuyệt vời!”
“Cảm tạ kỳ kinh nguyệt đã đến! Ước gì các nàng ngày nào cũng đến kỳ!”
“Cứ thế tiếp đi! Cứ thế tiếp đi!”

Advertisement
';
Advertisement