Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Gia tộc Lâm Thị. Một người đàn ông cao gần hai mét, khí tức hùng hậu, mặc áo bào vàng đi qua đi lại trong đại sảnh.

Bước chân ông ta rất nhanh, tỏ ra sốt ruột bất an.

Ông ta đang đợi tin tức. Ở bên dưới, Lâm Anh Hùng, Lâm Cốc và Lâm Hạo Thiên đều cúi đầu khom lưng, không dám lên tiếng.

Ba người họ đã nghe được một ít tin tức liên quan đến Giang Thành.

Tình hình rất tồi tệ.

Nhưng bọn họ lại không thể làm gì, chỉ đành đợi người đưa tin báo cáo tin tức.

Đúng lúc này, một người của gia tộc Lâm Thị vội vã chạy vào đại sảnh.

“Đại nhân! Đại nhân! Giang Thành truyền tin tức đến!”, người đó sốt sắng gọi, trong tay còn cầm một chiếc điện thoại.

Người áo vàng đang đi qua đi lại vội vàng tiến tới, giành lấy điện thoại, nghe máy. “Tin tức thế nào?”, người mặc áo vàng quát khẽ.

“Đại nhân, tiêu rồi! Tiêu thật rồi! Tôi muốn quay về! Tôi muốn quay về!”.

Người đưa tin ở đầu bên kia điện thoại khóc thành tiếng.

Nhưng gã còn chưa nói được hai câu.

Rảc!

Một tiếng động quỷ dị vang lên, sau đó điện thoại bị ngắt máy, người đưa tin không còn động tĩnh gì nữa.

Người mặc áo vàng kinh hãi, liên tục gọi đến mấy số điện thoại.

Nhưng dù ông ta có gọi thế nào, điện thoại vẫn không thể kết nối.

“Xảy ra chuyện rồi!", người mặc áo vàng lẩm bẩm.

“Báo!".

Lúc này lại có một người của gia tộc Lâm Thị chạy vào, dâng một bức thư lên bằng hai tay, nói: 

“Đại nhân, đảo Thần Hỏa gửi thư đến, mời người hãy xem qua”.

“Đảo... Đảo Thần Hỏa?”.

Người mặc áo vàng biến sắc, vội vàng đi tới, cầm lấy bức thư xé ra xem, lập tức biến sắc.

“Đại nhân... nội dung thư là gì?”, Lâm Anh Hùng hỏi.

Người mặc áo vàng cầm lấy bức thư, cả người run rẩy, mắt nhìn chằm chằm nội dung trong thư. Một lúc lâu sau ông ta mới đặt thư xuống, nhìn mấy người họ với vẻ mặt lạnh lẽo.

“Các người... làm việc kiểu gì vậy?”.

“Chúng tôi?”.

Lâm Anh Hùng, Lâm Hạo Thiên và Lâm Cốc đều sững sờ. “Đại nhân... tôi... tôi không hiểu ý của đại

nhân..”, Lâm Anh Hùng sửng sốt.

Người mặc áo vàng vô cùng tức giận, không trả lời mà ném bức thư trong tay cho anh ta.

Lâm Anh Hùng vội vàng nhặt lên xem, chỉ một cái liếc mắt đã đứng sững tại chõ. 

“Anh Hùng, trong thư nói gì vậy?”, Lâm Cốc vội hỏi.

Lâm Anh Hùng ngơ ngác nói: “Thần Hỏa Tôn Giả... đã đến Giang Thành..”.

“Cái gì?”.

Lâm Cốc và Lâm Hạo Thiên há hốc miệng.

“Vài hôm nữa, Thần Hỏa Tôn Giả sẽ đến thăm gia tộc chính chúng ta... Theo như trong đó viết, ông ta đến để... khởi binh vấn tội!”, Lâm Anh Hùng nuốt nước bọt, nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement