“Đó chỉ là trùng hợp, tôi chỉ chữa trị Ma Độc trên người tôi, bây giờ Ma Độc đã được giải, tôi cũng nên rời đi rồi”.
Lâm Chính nói, sau đó lại ho khẽ mấy tiếng.
“Anh Lâm, anh vẫn chưa khỏi hẳn, nghỉ ngơi mấy ngày rồi hằng đi”, Tần Linh vội nói.
“Tôi đã ở tộc Ẩn Ma lâu quá rồi, không thể tiếp tục ở lại đây nữa, tôi phải quay về”, Lâm Chính lắc đầu nói.
“Nhưng vết thương trên người anh...”.
“Chút vết thương này không tính là gì”, Lâm Chính cười đáp: “Thế nào? Chẳng lẽ cô không tin vào y thuật của tôi?”.
Tân Linh há miệng, không biết nên phản bác thế nào.
“Nếu thần y Lâm muốn về, chúng tôi cũng không miễn cưỡng. Thôn Ẩn Ma sụp đổ đợi ngày phục hưng, chúng tôi cũng không có gì chiêu đãi. Thần y Lâm, hoa Thất Sắc này coi như chút tâm ý của tộc Ẩn Ma chúng tôi, xin cậu hãy nhận cho”, trưởng thôn lấy hộp chân không từ tay Thạch Chính Quân, đưa cho Lâm Chính.
Lâm Chính hít sâu một hơi, nhận lấy hộp, giả vờ khách sáo: “Trưởng thôn, vậy có được không?”.
“Bảo kiếm phải xứng với anh hùng, y thuật của thần y Lâm hơn xa của tôi, vật này tôi cũng không dùng đến, tặng cho thần y Lâm thì hơn!”, Thạch Chính Quân mỉm cười đáp.
“Nói phải, ân đức của thần y Lâm, tộc Ẩn Ma chúng tôi suốt đời khó quên, đây chỉ là một vật bình thường mà thôi, chúng tôi có gì mà không nỡ?”, trưởng thôn cũng lên tiếng.
Lâm Chính thấy vậy thì thở phào: “Vậy thì tôi cũng không khách sáo nữa”.
Anh cất hộp chân không đi, suy nghĩ một lúc lại nói: “Trưởng thôn, tôi đề nghị tộc Ẩn Ma nên di dời đi nơi khác đi, nơi này không ở thêm được nữa”.
Nghe vậy, vẻ mặt trưởng thôn chợt trở nên khó coi.
Lâm Chính có ý gì, trưởng thôn và mọi người hiểu rất
Lần này có thể nói là đám người Tàn Ma toàn quân bị diệt, thất bại lớn như vậy chắc chắn sẽ khiến Thiên Ma Đạo chấn động, chắc chắn bọn họ sẽ không cam tâm, rồi cũng sẽ quay lại lần nữa.
Lần sau quay lại sẽ là một lực lượng khủng khiếp. hơn.
Lần này tộc. Ẩn Ma có Lâm Chính hỗ trợ mới qua được một kiếp, còn lần sau thì sao?
Hơn nữa, lần này có thể thắng cũng là nhờ may mắn. Bởi vì dựa vào sức mạnh bản thân Lâm Chính chưa chắc. có thể đối phó được với Tàn Ma đã giải phóng ma tính. Anh phải dùng đến Đại Vô Phi Thăng Đan và sát lực vô tận mới giết được Tàn Ma.
Nếu như không có hai thứ đó hỗ trợ, thực lực của Lâm Chính hiện nay đối diện với Tàn Ma đã giải phóng ma tính, dù có thể thắng cũng chỉ là thắng một cách thê thảm.
Lần sau, cao thủ của Thiên Ma Đạo tấn công thôn sẽ chỉ điên cuồng và mạnh hơn Tàn Ma.
“Thần y Lâm nói phải, thật ra đây cũng là chuyện mà chúng tôi đang thảo luận. Chúng tôi muốn đi thì dễ, nhưng mộ phần của tổ tiên vẫn ở đây, sao có thể bỏ lại được?”, trưởng thôn khó xử nói.
“Di dời đi cùng là được rồi”, Lâm Chính nói thẳng.
Đây là nơi mà đời đời tổ tiên của tộc Ẩn Ma sinh sống, cứ đi như vậy... sau này tôi chết, xuống dưới gặp tổ tông thì phải giải thích thế nào..., trưởng thôn không nỡ.
“Vậy đợi đến khi tộc Ẩn Ma bị diệt tộc thì ông định giải thích thế nào?”, Lâm Chính hỏi ngược lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!