Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Thần Võ Tôn không thể hiểu ý của Lâm Chính, nhìn anh chẵm chäm với vẻ ngờ vực khó hiểu.

"Sao nào? Cậu còn muốn trông cậy vào danh nghĩa b của cậu để hù dọa người của Thánh Sơn sao?", Thần Võ 'Tôn hừ một tiếng.

Lâm Chính lắc đầu, xoay người bước đi. L

"Danh tiếng của tôi không hù dọa được ai lùi bước. cải"

"Vậy cậu nói như vậy là có ý gì?" l “Có ý gì thì bà đi xem sẽ biết”, Lâm Chính nói.

'Thần Võ Tôn cau mày, yên lặng nhìn chằm chằm Lâm Chính, không lên tiếng.

Đoàng đoàng đoàng...

Lúc này, một loạt tiếng nổ phát ra từ phía nam của Học viện Huyền Y Phái.

"Hả?" 'Thần Võ Tôn ngay lập tức nhìn về phía đó. Chẳng lẽ đám người Thánh Sơn đã giết đến đây?

Bà ta lập tức liếc nhìn Lâm Chính, muốn xem Lâm Chính phản ứng như thế nào. 

Tuy nhiên, Lâm Chính chỉ nhìn thoáng qua bên đó, rồi quay người bước đi.

"Sao vậy? Thần y Lâm, cậu không quan tâm à?", Thần Võ Tôn sửng sốt.

Tuy nhiên, Lâm Chính lại đi theo vài người Dương Hoa vào phòng họp để thảo luận gì đó, mà không quay đầu lại.

Thần Võ Tôn cảm thấy đầu óc mình mơ hồ.

Người này ngu xuẩn vậy sao?

Người ta đã đánh đến cửa rồi, thay vì đi đối phó, ngược lại còn ngồi trong phòng nói chuyện rất bình tĩnh?

Chẳng lẽ phải kề dao vào cổ thì mới biết sợ sao?

Thần Võ Tôn ậm ừ, nhưng lại có cảm giác không đúng lắm.

Bà ta nhìn về phía cửa phòng họp, rồi lại nhìn nơi xảy. ra vụ nổ, khế hít một hơi, bật nhảy người lao về phía đó.

Đúng như dự đoán.

Khi Thần Võ Tôn đến gần, nơi này đã trở nên hỗn loạn.

Hàng chục cao thủ Dương Hoa đang bao vây hai cường giả Thánh Sơn. 

Hai cường giả Thánh Sơn này có vẻ như định xông vào Học viện Huyền Y Phái, bọn chúng một đường giết tới, trên đường đầy xác chết bị bọn chúng bức hại, sau đó đập nát bức tường, xông thẳng vào bên trong học viện.

May mắn thay, cường giả Dương Hoa đã đến kịp thời ngăn chúng lại.

Tuy nhiên, chỉ dựa vào đám người này, sao có thể ngăn cản được cường giả Thánh Sơn?

Hai bên giao đấu không bao lâu, người của Dương Hoa đã bị đánh bầm dập, vết thương đầy mình, tháo chạy về phía sau.

Thần Võ Tôn lắc đầu nguầy nguậy, lẩm bẩm: "Thần y Lâm, xem ra cậu vẫn quá tự tin vào bản thân! Sự chênh lệch giữa đám người của cậu và người của Thánh Sơn lớn đến mức nào chứ? Đây hoàn toàn là một trận chiến không cân sức. Người mà cậu chọc vào là một nhân vật khổng lồ. Dương Hoa giống như con kiến dưới chân người khổng lồ Thánh Sơn, chỉ cần một cước nhẹ, con kiến sẽ hóa thành bột phấn”.

"Thôi vậy, nể mặt cậu đã trị thương cho tôi, hôm nay, tôi sẽ ra tay giúp đỡ”.

Dứt lời, Thần Võ Tôn bước thẳng tới, chuẩn bị ra tay. Nhưng lúc này, tất cả người Dương Hoa đều lui ra ngoài, xếp thành hàng, lạnh lùng nhìn chằm chằm mấy cường giả đến từ Thánh Sơn. 

"Hả?"

Thần Võ Tôn hơi sửng sốt.

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement