"Ahlt"
Lâm Chính gầm nhẹ một tiếng, đồng thời khởi động dị hỏa để đối kháng với chân hỏa.
Nhưng uy lực của dị hỏa tuyệt đối không thể so sánh với chân hỏa, cho dù Lâm Chính dùng sức mạnh phi thăng để kích hoạt dị hỏa nhưng uy lực của nó vẫn kém hơn chân hỏa của Diệp Viêm một bậc.
Dù gì, Diệp Viêm giờ đã thực sự bước vào cảnh giới Lục Địa Thần Tiên!
Nếu cứ tiếp tục thế này, Lâm Chính chắc chắn sẽ chết.
Lâm Chính ánh mắt lạnh như băng, đột nhiên rút ra Hồng Mông Long Châm, chăm chú nhìn thân thể của mình, tựa hồ đã đưa ra quyết định nào đó.
Phich!
Anh cầm một cây Hồng Mông Long Châm đâm vào. ngực mình.
Sau đó đâm thêm một phát vào đùi.
Sau khi châm vài lần, thân thể Lâm Chính run lên dữ dội.
"Hả?"
Diệp Viêm cau mày, như thể nhận ra điều gì đó.
Lâm Chính không dừng lại, tiếp tục châm thêm một kim nữa. Động tác của anh không chút do dự, từng cây Hồng Mông Long Châm cắm xuống, khí tức của anh cũng ngày càng mạnh.
"Đây là.. ¡ phóng? Lâm Chính, mày điên rồi sao?” Diệp Viêm trầm giọng nói.
"Nếu đã sắp chết, thì sao không chiến một trận khô máu với mày kia chứ?"
Lâm Chính thở hổn hển đáp. Đôi mắt anh đây quyết tâm.
Thấy vậy, vẻ mặt của Diệp Viêm cũng trở nên nghiêm túc.
Hắn nhận ra cách châm kim của Lâm Chính mục đích là chuẩn bị giải phóng toàn bộ tiềm lực trong cơ thể, đốt cháy máu thịt, tiến hành trận chiến cuối cùng.
Nhưng sau khi toàn bộ sức mạnh được giải phóng, Lâm Chính nhất định sẽ chết bởi máu thịt của anh sẽ bị thiêu cháy hoàn toàn, đến mức y thuật thông thiên cũng không thể cứu chữa được.
Với tình trạng hiện tại của Lâm Chính, một khi "giải phóng" thành công, thực lực của anh nhất định có thể đột phá cảnh giới Lục Địa Thần Tiên.
Nếu vậy, Diệp Viêm sẽ rất khó đối phó.
Nhưng Diệp Viêm không sợ, hắn chỉ lắc đầu: "Nếu mày định dùng cách này thì chẳng khác nào tự sát. Mày cũng chẳng thể cầm chân tao ở đây, nếu tao muốn thì lúc nào cũng có thể rời đi".
"Không cần thiết!"
Lâm Chính khàn giọng nói.
"Hả?"
Diệp Viêm lại nhíu mày.
Đột nhiên...
Viu! Viul Viul Vù...
Một vài quả tên lửa bất ngờ xẹt qua bầu trời và nhắm thẳng vào Diệp Viêm.
Diệp Viêm ngay lập tức giơ tay lên không trung và bóp mạnh.
Bùm bùm bùm...
Trước khi tên lửa kịp tiếp cận thì nó đã bị sức mạnh phi thăng nghiền nát và làm cho nổ tung.
Lâm Chính nhìn về phía xa, thấy vô số bóng người đang chạy về phía anh.
Có người đến từ Dương Hoa, còn có quân đội Long Quốc, có cao thủ đến từ Đông Phương Thần Đảo và cao thủ từ hơn chục gia tộc hùng mạnh khác.
Đám đông lao về phía anh và bao vây xung quanh. 'Tốc độ cực nhanh.
"Mặc dù tao không thể giữ chân mày, nhưng tao có thể đả thương mày! Dù gì tao cũng đã định đốt cháy sinh mệnh, giải phóng tất cả sức mạnh của mình! Tao chỉ cần đánh mày trọng thương, còn nhiệm vụ giết mày thì giao lại cho họ! Có hàng trăm nghìn cao thủ ở đây, mày có thể thoát khỏi tay họ không?"
Lâm Chính cười dữ tợn, trong mắt tràn đầy sự bi thương và lạnh lùng.
Những cao thủ mới tới xếp hàng dài mấy chục dặm, nếu như bị Lâm Chính đánh trọng thương, Diệp Viêm muốn chạy trốn cũng không dễ dàng. Hiện tại cho dù hắn muốn chạy trốn, Lâm Chính dốc toàn lực đuổi theo thì cũng khó thoát thân. Chưa kể trên đường còn sẽ bị các cao thủ kia chặn lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!