Tử Vực.
Lúc này, tất cả mọi người, bao gồm cả Đại nguyên trưởng, đều đang có mặt ở sảnh đường, ai nấy quỳ dưới đất, nặng nề dập đầu xuống, không dám ngẩng lên.
Cả sảnh đường im phăng phắc.
Cũng không biết đã qua bao lâu.
VùiI
Một tiếng phá không vang lên.
Sau đó, một luồng khí trường kỳ diệu bao trùm lấy sảnh đường.
"Tất cả ngẩng mặt lên nói đi".
Bên trên không biết từ lúc nào đã xuất hiện một bóng người mặc bào vàng, bình thản lên tiếng.
"Cảm ơn vực chủ".
Đám Đại nguyên trưởng run rẩy đáp lại, chậm rãi ngẩng đầu lên.
Vực chủ bình thản liếc nhìn bọn họ, khuôn mặt không chút gợn sóng.
Đại nguyên trưởng lại vội vàng dập đầu, run rẩy nói: "Vực chủ, chúng tôi đã phạm đại tội tày trời, xin vực chủ hãy trách phạt!".
"Tôi đã biết chuyện cả rồi, Đại nguyên trưởng, chuyện này không phải lỗi của ông, ông cũng là nghĩ cho. Tử Vực chúng ta! Bổn vực chủ không trách ông nữa!".
"Cảm ơn vực chủ".
Đại nguyên trưởng thở phào nhẹ nhõm, vô cùng cảm kích, nhưng ông ta nhanh chóng nhớ ra gì đó, lại vội ôm quyền: "Vực chủ, hiện giờ Thiên Ma Đạo đã bị xóa sổ, đạo chủ cũng bị thần y Lâm Giang Thành giết chết, chắc. chắn không lâu nữa, thần y Lâm Giang Thành sẽ đích thân dẫn theo cao thủ đến tính sổ với Tử Vực chúng ta! Chúng ta phải ứng phó sao đây?".
"Ngay cả Thiên Ma Đạo cũng không ngăn cản được thần y Lâm, chỉ sợ Tử Vực chúng ta lại càng khó".
"Nghe nói thần y Lâm Giang Thành có thù tất báo, ai mà chọc vào cậu ta thì cậu ta đều không bỏ qua! Tử Vực. chúng ta vượt qua kiếp nạn này kiểu gì đây?".
"Lần này e là khó lắm".
Sắc mặt của những người khác rất khó coi, xì xào bàn tán.
Bầu không khí sợ hãi bao trùm sảnh đường. Vực chủ im lặng nhìn mọi người, một lúc lâu sau mới lên tiếng: "Lúc trước các ông đến Thiên Ma Đạo giết thần y Lâm có bị nhận ra không?".
"Việc này... Dương Hoa có người nhận ra tôi", Đại nguyên trưởng ngập ngừng một lát rồi đáp.
"Vậy thì kẻ địch lớn nhất của chúng ta hiện giờ không phải thần y Lâm mà là chính quyền Long Quốc".