“Xem như các người thức thời!"
Người giúp việc nhìn hai người, rồi đi trước dẫn đường.
Vào lúc này, vô số bóng người chạy ra khỏi Lôi Trạch Thiên Các.
Bọn họ nhanh chóng xếp thành hai hàng, khom người cúi đầu chào đoàn người đang đi đến, thái độ cung kính.
Người của thế gia Ngạo Tuyết nghênh ngang lên núi.
“Có năng lực khiến người của Lôi Trạch Thiên Các chào đón như vậy, thật là khí thế”.
Sở Thu cảm khái. Gã đã nhìn thấy nhiều cảnh tượng lớn, nghiêm khắc mà nói, cảnh tượng này cũng không tính là cảnh tượng lớn.
Nhưng được người của Lôi Trạch Thiên Các tự mình nghênh đón thì quả thật rất khác biệt.
“Dù sao thế gia Ngạo Tuyết cũng mạnh hơn Lôi Trạch Thiên Các, sao Lôi Trạch Thiên Các lại dám thờ ơ chứ? Chúng ta đi tiếp thôi”.
Lâm Chính khẽ cười.
"Lâm minh chủ, theo lý mà nói, Hạo Thiên cũng không phải đối thủ của anh, sao không thấy ông ta đến tiếp đón anh?”
Sở Thu mở miệng nói.
Tuy nhiên, Lâm Chính lắc đầu: "Đừng đánh giá thấp Hạo Thiên minh chủ, sở dĩ tôi có thể chống lại Lục Địa Thần Tiên, là nhờ vào mấy trăm ngàn người không ngừng sử dụng trận pháp nghịch chuyển để duy trì năng lượng cho tôi, nếu đối đầu bình thường thì sao tôi có thể là đối thủ của Hạo Thiên minh chủ chứ?”
Sở Thu không biết nên trả lời như thế nào.
“Ơ, Lâm minh chủ đến rồi sao?”
Ngay sau đó, có tiếng cười truyền đến.
Lúc này mới nhìn thấy Lôi Hổ dẫn theo hai người đi xuống.
Lần này, đội nghênh đón do Lôi Hổ dẫn đầu, đang định dẫn người đi lên, thì nhìn thấy Lâm Chính và Sở Thu đang chậm rãi bước tới.
"Lôi đại nhân, đã lâu không gặp”.
Lâm Chính ôm quyền.
"Lâm minh chủ khách khí rồi, cậu đã là một trong những nhân vật có máu mặt của vực Diệt Vong, trong lúc vội vàng không kịp tiếp đón, thật là sơ suất, xin thứ lỗi”.
Lôi Hổ lần thứ hai ôm quyền, trên mặt nở nụ cười.
Bây giờ Lâm Chính đã khác xa một trời một vực so. với lúc diễn ra cuộc thị, vì thế thái độ của Lôi Hổ cũng thay đổi theo.
“Lâm minh chủ, mời đi bên này”.
Lôi Hổ cười nói.
“Được!”
Lâm Chính gật đầu, xoay người xuống ngựa, dắt ngựa đi theo.
Lôi Hổ hơi sửng sốt, âm thầm gật đầu.
"Lôi Hổ đại nhân, ông có thể tiết lộ cho tôi biết, Hạo. Thiên đại nhân triệu tập mọi người đến cuộc họp này, vì chuyện gì không?"
Trên đường, Lâm Chính mở lời hỏi.
“Không phải Lâm minh chủ đã nhìn thấy rồi sao?” Lôi Hổ cười nói.
“Ý ông là thế gia Ngạo Tuyết?”
“Đúng vậy!”
Lôi Hổ gật đầu, nhưng trên mặt hơi chua xót: "Đại hội lần này, nói là Hạo Thiên đại nhân chúng tôi triệu tập, nhưng thật ra là do thế ra Ngạo Tuyết gợi ý”.
"Bọn họ muốn làm gì?"
"Nghe nói có liên quan đến cô cả của thế gia Ngạo Tuyết, cụ thể là như nào, tôi cũng không rõ, Lâm minh chủ đi đến đó sẽ biết”.
Lôi Hổ nói.
Lâm Chính gật đầu.
Chẳng mấy chốc, mấy người đã bước vào cổng Lôi Trạch Thiên Các.
Dưới sự hướng dẫn của Lôi Hổ, Lâm Chính đi thẳng vào phòng hội nghị.
Đây là một tòa nhà rất cao, rộng lớn và cực kỳ tráng lệ.
Bên trong có một cái bàn đá dài cực lớn, xung quanh bàn đá bày bảy tám cái ghế.
Giờ phút này trên ghế cũng có vài người đang ngồi.
Những người này đều là thủ lĩnh của thế tộc siêu bá chủ.
Phong Khởi - thủ lĩnh của quân Phong Khởi.
Minh chủ trước đây của Cửu Cung là Vĩnh Thanh đã chết trong trận chiến, người kế nhiệm là Phong Hồng cũng có mặt.
Ngoài ra, còn có đại diện của thế tộc siêu bá chủ “Đại Thụ”, cùng với đại diện thế tộc siêu bá chủ cực kì bí ẩn “Địa Chỉ Thiên”...
Lâm Chính nhìn về phía đại diện Đại Thụ.
Theo lời giới thiệu của người nào đó, người đàn ông trung niên này tên là Căn Hành, ông ta mặc áo màu xanh lá, nhắm mắt ngồi ở trước bàn, giống như đang chợp mắt, khí tức cả người đã dung hòa với bốn phía xung quanh, rất thần bí.
Còn đại diện của Địa Chi Thiên là một ông lão gây gò, quần áo đơn giản, ông ta luôn cúi đầu, không nói một lời, không quan tâm đến mọi thứ xung quanh, nhìn kỹ thì có vẻ ông ta đang rất căng thẳng.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!