Con đường này nối liền từ cổng vào vực Diệt Vong đến nơi trú quân của liên minh Thanh Huyền.
Công năng chính của nó là để thuận lợi cho việc Lâm Chính vận chuyển dược liệu từ liên minh Thanh huyền đến Giang Thành, tiện cho việc Học viện điều chế. thuốc kiếm tiền.
Dĩ nhiên, con đường này cũng là tuyến đường chính để các thành viên của liên minh Thanh Huyền trở về nơi trú quân.
'Tất cả các con đường ở vực Diệt Vong đều được hình thành một cách tự nhiên, nhiều người đi qua là tạo thành đường.
Không có ai bỏ ra một số tiền khổng lồ để làm nên một con đường nhựa như Lâm Chính cả, con đường này cũng là đường cao tốc duy nhất của vực Diệt Vong.
Lâm Chính nóng lòng trở về nên đã đi đường vòng từ bên này, như vậy có thể tránh việc phải trèo đèo lội suối.
Trên người anh vẫn còn băng tuyết chưa kịp tan, một người một ngựa chạy như bay đến.
Nhìn thấy đoạn đường này chật ních người đang đứng, anh cau mày, phóng ngựa về phía trước.
“Có chuyện gì vậy?”
Vu Hồng bước ra từ trong đám người, cau mày lại.
“Vu Hồng đại nhân, có người đang đến, cô nhìn thử xem người đó có phải là người của liên minh Thành Huyền hay không? Nếu phải thì chúng ta cùng làm thịt hắn luôn nhé?”
Mãn Mục mỉm cười nói.
“Hầu như người đi trên con đường này đều là người của liên minh Thanh Huyền, người đó chắc chản là người của liên minh Thanh Huyền, để tôi xem thử người đó là ai, nếu người đó có chút địa vị hay thân phận ở
trong liên minh Thành Huyền, có lẽ chúng ta có thể xúi giục”.
Vu Hồng lạnh lùng nói.
“Hừ, nếu không vì lo lắng Lôi Trạch Thiên Các và Càn Khôn Thiên Địa sẽ tấn công, thì chúng tôi đã tiêu diệt liên minh Thanh Huyền từ lâu rồi, đâu phải phiền phức như vậy chứ?”
Mãn Mục cười khinh bỉ.
Vu Hồng không trả lời mà bước đến gần người đó, im lặng nhìn theo bóng người đang đến gần.
Nhưng khi người đó càng lúc càng đến gần, vẻ mặt của Vu Hồng cũng càng tái mét.
Cuối cùng, khuôn mặt nhỏ nhắn của Vu Hồng đã vô cùng tái nhợt, những giọt mồ hôi to bằng hạt đầu chảy ròng ròng trên mặt.
“Vu Hồng đại nhân, cô sao vậy?”
Mãn Mục cau mày nhìn Vu Hồng, lại thấy cơ thể cô ta đang run lên nhè nhẹ.
Lâm Chính kéo dây cương, lập tức đứng trước mặt mọi người.
Anh ngửi thấy mùi máu tanh rất nồng. “Vu Hồng, sao cô lại ở chỗ này?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!