Cảnh tượng này cực kỳ đáng sợ.
Mãn Mục trố mắt nhìn. Nhiều người vẫn còn giữ nguyên tư thế tấn công.
Nói cách khác Lâm Chính đóng băng đám người này chẳng qua chỉ trong chốc lát.
Bản lĩnh như thế... quả thật quá hãi hùng.
Lúc này Mãn Mục mới nhận ra đám người này của mình không phải là đối thủ của Lâm Chính.
Người này mạnh hơn hắn nghĩ rất nhiều.
E là ông tổ không xuất hiện thì cả nhà họ Mãn không có ai là đối thủ của người này.
Chạy thôi!
Phải chạy thôi!
Mãn Mục xoay người định chạy trốn. Nhưng chưa đi được mấy bước. Vèol
Uy lực đáng sợ lao đến trấn áp đánh gãy hai chân hắn.
Cả người Mãn Mục ngã đập xuống đất, không đứng lên được.
Vu Hồng trợn to mắt nhìn cảnh tượng này, đầu óc đã trống rỗng.
Cô ta biết rất rõ Mãn Mục có thực lực thế nào, người này đã được ông tổ nhà họ Mãn chỉ dạy, cũng được xem là cao thủ hàng đầu trong nhà họ Mãn.
Dù Vu Hồng có đánh với hắn cũng phải tốn rất nhiều sức.
Nhưng hắn lại chẳng có sức đánh trả khi ở trước mặt Lâm Chính.
Thực lực của Lâm Chính này đã tăng lên rất nhiều rồi.
Đây là thành quả anh ta đến vùng cực hàn đó sao? Xem ra anh ta đã có sự chuẩn bị.
Nhưng chỉ như thế thì làm sao đối phó được với Lục Địa Thần Tiên? Ánh mắt Vu Hồng trở nên nghiêm trọng, đã bắt đầu suy xét đến đường lui.
Lâm Chính đi đến chỗ Mãn Mục, từ trên cao nhìn xuống người đang năm rạp dưới đất.
“Họ Lâm kia, anh dám giết tôi! Ông tổ của tôi sẽ chém anh mười ngàn nhát! Chắc chắn sẽ chém anh mười ngàn nhát!”
Mãn Mục gào lên, giọng điệu vẫn hàm chứa sự không cam lòng vô tận.
“Mười ngàn nhát hả?”
Lâm Chính rút Thiên Sinh Đao ra, nhìn thanh đao sắc bén, bình tĩnh nói: “Anh muốn trải nghiệm không?”
Mãn Mục sửng sốt.
Chỉ thấy Lâm Chính bỗng vung đao lên.
Soạt!
Một miếng da rơi ra từ trên cánh tay Mãn Mục. Cảm giác đau đớn rát buốt ập đến.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!