Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Nếu nói Nhân tộc có địa vị tối cao thì cũng không hẳn.  

 

Như tộc Thần Long và tộc Phượng Hoàng, đều chiếm địa vị rất cao.  

 

Dù sao thì nghĩa phụ chính là tộc trưởng tộc Thần Long, mẹ lại là kẻ thống trị tộc Phượng Hoàng.  

 

Hai người này đều có quan hệ thân thiết với bố, hiển nhiên địa vị hai tộc Long Phượng cũng không phải cao như vậy.  

 

Trừ cái này ra, địa vị của các chủng tộc đại thần thú khác cũng là có cao có thấp.  

 

Nhưng cái gọi là nô lệ! Việc này chỉ có chủng tộc cấp cao nắm giữ chủng tộc cấp thấp mà thôi.  

 

Tựa như tộc Tam Vĩ Lân Giao, đây chính là tộc tiên thú duy nhất trong số mười một thế lực lớn đứng đầu ở biển Nam Thiên.  

 

Tộc Tam Vĩ Lân Giao ở biển Nam Thiên có thực lực to lớn, không thể khinh thường.  

 

Mà các chủng tộc tiên thú khác bên trong biển Nam Hải, ví dụ chẳng qua chỉ ở dạng cấp bậc như Nhân Tiên hoặc Linh Tiên, thế thì buộc phải phục tùng tộc Tam Vĩ Lân Giao, thậm chí trở thành nô lệ cho tộc này.  

 

Trên thế giới này không có gì là công bằng tuyệt đối.  

 

Tuy nhiên đó là do sự chênh lệch của các chủng tộc cường đại mà tạo thành.  

 

Nhưng U Cổ tộc nhốt Nhân tộc ở nơi đây làm nô lệ, chà đạp bọn họ, hiển nhiên là cho rằng… U Cổ tộc có địa vị cao hơn cả Nhân tộc! Tuy Tần Ninh có cặp hồn phách của cả hồn rồng và hồn phượng, tuy vậy bản chất của hắn cũng vẫn là Nhân tộc! Hơn thế nữa, cho dù nắm trong tay các thế lực giữa trời đất, thứ mà hắn muốn cũng chỉ là vâng lệnh và phục tùng, chứ không phải là bắt người khác làm nô lệ.  

 

“Đứng dậy đi!”  

 

Tần Ninh chậm rãi nói: “Ta không phải U Cổ tộc, mà là Nhân tộc”.  

 

Nghe thấy vậy, cô gái không dám tin tưởng mà ngẩng đầu, nhìn người thanh niên cho dù thế nào cũng trông giống một nhân vật lớn của U Cổ tộc trước mặt.  

 

“Sao vậy?”  

 

“Còn bắt ta đỡ cô nữa à?”  

 

Lúc này cô gái mới hoang mang lo sợ mà đứng dậy.  

 

Tần Ninh một lần nữa lên tiếng: “Cô nói một chút tình huống bên trong tòa thành này cho ta nghe thử xem”.  

 

Cô gái lập tức đáp lại: “Tòa thành này tên là Cổ Cửu thành, đã tồn tại không biết bao nhiêu năm, bố ta, ông nội ta, bọn họ đều lớn lên ở đây…”, Cổ Cửu thành?  

 

Những thành trì khác tương tự như vậy, liệu ở Tiên Giới có còn tồn tại không?  

 

Cô gái tiếp tục nói: “Phần trung tâm của Cổ Cửu thành được đặt tên là tháp Thiên Cổ, nơi đó là chỗ ở của thành chủ”.  

 

Tần Ninh tiện mồm hỏi: “Cổ Cửu thành có bao nhiêu người sinh sống?”  

 

“Ước chừng hơn ba mươi vạn, trong số đó có hơn hai mươi mấy vạn là tộc nhân của U Cổ tộc, vài vạn người còn lại là nô lệ như đám người bọn ta!”  

 

Nói đến đây, cô gái hiếu kỳ nói: “Đại nhân thật sự là Nhân tộc sao?”  

 

Tần Ninh gật nhẹ đầu.  

 

Cô gái tiếp tục nói: “Đại nhân đến đây để cứu bọn ta ư?”  

 

Cứu?  

 

Ánh mắt Tần Ninh thoáng rét lạnh.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement