Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Ông ta lấy một miếng thịt, cắt thành từng miếng nhỏ đút cho mẹ mình ăn.  

 

Tô Dương Đông xoay người lại, chỉ nhìn thấy đồ ăn trên bàn đã bị ba đứa con của mình chia nhau ăn hết.  

 

“...”, “Ta vẫn còn”.  

 

Tần Ninh lại lấy ra một ít đồ ăn nữa.  

 

Lúc này Tô Dương Đông cũng không kiềm chế được, cầm lấy một miếng thịt trực tiếp cắn xuống.  

 

Mùi thơm nức mũi.  

 

Tô Dương Đông say mê trong đó.  

 

Rất nhanh, canh thịt đã nấu xong, lão thái thái cũng uống hết một bát, nhìn qua có tinh thần hơn hẳn.  

 

Sau khi người một nhà ăn no, chỉ cảm thấy, đây là bữa cơm ngon nhất mà bọn họ được ăn từ khi sinh ra đến nay! Tô Tinh không khỏi cười nói: “Trước kia ta cảm thấy xương cốt mà nương mang về từ yến hội mà đám tộc nhân U Cổ tộc tổ chức đã ngon lắm rồi, bây giờ xem ra đây mới là mỹ vị nhân gian!”  

 

“Cảm ơn Tần đại nhân!”  

 

Tô Nguyên và Tô Thác cũng vội vàng chắp tay cảm ơn.  

 

Tô Dương Đông nhìn Tần Ninh, vội vàng nói: “Tần đại nhân, ngài muốn cứu… tất cả chúng ta?”  

 

“Ừm...”, nghe thấy lời này, Tô Dương Đông nghiêm túc nói: “Chỉ sợ một mình ngài vẫn chưa đủ...”, “Trong khu vực thành tây có mấy vạn người, đều là những người tay trói gà không chặt, trong U Cổ tộc có rất nhiều cường giả, bọn họ thổi một hơi là có thể giết toàn bộ chúng ta!”  

 

Tần Ninh không khỏi nói: “Trong số các ngươi không có người tu hành sao?”  

 

“Có!”  

 

Tô Dương Đông liền nói ngay: “Là quản lý khu vực thành tây chúng ta, nhà họ Linh”.  

 

Nhà họ Linh?  

 

Nơi này còn có gia tộc?  

 

Tô Dương Đông lập tức nói: “Nhà họ Linh năm đó cũng bị bắt tới, nhưng nhà họ Linh là gia tộc tu luyện, trong gia tộc có nhiều vị Tiên Nhân, tuy rằng thực lực rất thấp, không có cách nào so sánh với U Cổ tộc, nhưng lại mạnh hơn chúng ta nhiều...”, “Ngay từ đầu, nhà họ Linh vốn có ý đồ phản kháng, kết quả bị giết hơn nửa tộc nhân, sau đó nhà họ Linh mới chịu thua”.  

 

“Nhưng mà bọn họ cũng không phải người xấu”.  

 

Tô Dương Đông vội vàng nói: “Nhà họ Linh đại diện cho những người như chúng ta liên hệ với U Cổ tộc”.  

 

Tần Ninh đã hiểu được đại khái.  

 

Trong Cổ Cửu thành này.  

 

U Cổ tộc chính là cao cao tại thượng, những gia tộc như nhà họ Linh quản lý Nhân tộc ở khu thành tây, phụ trách liên hệ với U Cổ tộc.  

 

Tô Dương Đông tiếp tục nói: “Nếu không có nhà họ Linh, mấy vạn người khu thành tây có lẽ đã chết hơn một nửa rồi...”, “U Cổ tộc không quan tâm đến sống chết của chúng ta, nhiều năm qua đã có rất nhiều người chết, nếu không đủ người, bọn họ còn có thể ra ngoài săn bắn, bắt một số người khác trở về, tiếp tục bổ sung sức lao động”.  

 

“Bởi vậy, khu thành tây cũng giống như nhà của chúng ta vậy, rất hiếm có ba đến năm thế hệ ở nơi đây, phần lớn chỉ đến ba đời đã bị giết cả nhà rồi...”, Tần Ninh thở dài.  

 

“Nói như thế, khu vực thành tây cũng có Tiên Nhân ?”  

 

“Đúng vậy!”  

 

Tô Nguyên mở miệng nói: “Nhà họ Linh chính là đại diện, bây giờ gia chủ nhà họ Linh là Linh Nguyên Thanh tộc trưởng, là một vị Linh Tiên”.  

 

Linh Tiên, đối Tô Nguyên mà nói, đã là người mạnh nhất rồi.  

 

“Linh Nguyên Thanh tộc trưởng dạy ta tu luyện, bây giờ ta đã bước vào Chân Tiên... Ít nhất lúc làm việc cho các đại nhân sẽ không mệt chết ...”, mạnh nhất chính là Linh Tiên! Tô Nguyên tiếp tục nói: “Trừ nhà họ Linh ra còn có mấy nhà nữa cũng đều có người tu hành, nhưng mà không mạnh bằng nhà họ Linh, bọn họ cũng đều giúp đỡ nhà họ Linh quản lý khu thành tây, phục vụ các đại nhân U Cổ tộc!”  

 

Tần Ninh gật đầu.  

 

“Tô Nguyên, ngươi có thể giúp ta hẹn Linh Nguyên Thanh không?”  

 

“Ngày mai ta sẽ thử xem”.  

“Được”.  

 

Tô Nguyên thở dài nói: “Ta nghe Linh Nguyên Thanh đại nhân nói, năm đó nhà họ Linh bọn họ cũng quen biết một nhân vật lớn, ở trên đảo Linh Nguyên trong Tiên Giới, không tranh giành với thế tục”.  

 

“Linh Nguyên Thanh đại nhân nói, trong sách cổ nhà bọn họ có ghi lại, đảo Linh Nguyên là các thế hệ truyền thừa của bộ tộc Linh thị...”, Tô Nguyên còn tiếp tục nói.  

 

Nhưng Tần Ninh ngồi ở trên ghế đá lại có vẻ mặt cô đơn.  

 

Bộ tộc Linh thị.  

 

Đảo Linh Nguyên! Lúc hắn tiến vào biển Nam Thiên đã rơi xuống đảo Tam Nguyên.  

 

Đảo Tam Nguyên trước kia không gọi là đảo Tam Nguyên, mà gọi là đảo Linh Nguyên.   

Advertisement
';
Advertisement