Tầng thứ hai của tháp Thiên Cổ còn có diện tích rộng hơn tầng thứ nhất.
Cũng có không ít người đang qua lại làm việc.
Mà đám chiến sĩ U Cổ tộc thì đang tụ tập trước một cái đỉnh lò.
Nơi này kết nối với tầng thứ nhất, hình như ở bên dưới cái đỉnh còn có từng cột sáng khí huyết bốc lên, bị đỉnh lò thu nạp, luyện hóa, sau đó hội tụ đến chỗ sâu trong tầng thứ hai... Ở trong chỗ sâu kia mơ hồ có tiếng gió gào thét.
Tần Ninh nhìn vài lần.
Cổ Dực lại đẩy Tần Ninh, nói: “Đừng nhìn nhiều...”, “Ở trong có vài vị nhị đẳng sử đại nhân tọa trấn, cẩn thận đắc tội bọn họ”.
Tần Ninh rầu rĩ nói: “Nhị đẳng sử thì làm sao?
Cổ Dực lão ca, lần này chúng ta lập công, chính là một công lao rất lớn, sẽ có thể nhanh chóng tăng lên thành… nhị đẳng sử...”, Cổ Dực nghe nói như thế thì mỉm cười, không nói cái gì.
Nhanh chóng tăng lên thành nhị đẳng sử?
Nằm mơ cái gì vậy! Nhị đẳng sử ít nhất phải là cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, thấp nhất cũng phải là cấp bậc nhất trọng thiên nhị trọng thiên.
Bọn họ là tam đẳng sử, cho dù lập công lớn bằng trời, nhưng nếu không đạt đến cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, cũng không thể trở thành nhị đẳng sử.
Trừ khi giống như bốn vị công tử, phụ thân là nhân vật đứng thứ hai U Cổ tộc, bốn vị công tử còn có thiên tư trác tuyệt, tuổi còn trẻ đều là cảnh giới Huyền Tiên.
Nếu không... cả đời này cũng đừng nghĩ tăng chức thành nhị đẳng sử! Cổ Dực tiếp tục dẫn đường, dọc theo cầu thang đi lên phía trên.
Lối vào tầng thứ ba.
Bốn người canh gác bên ngoài.
Tần Ninh nhìn qua, bốn người này đều có khí huyết tiên khí dao động, hiển nhiên đều là cường giả cảnh giới Huyền Tiên cửu thai.
“Chuyện gì?”
Một người trong đó lạnh lùng nhìn hai người Cổ Dực Tần Ninh, hờ hững nói.
Cổ Dực cũng cười, chắp tay nói: “Bốn vị đại nhân, chúng ta có chuyện quan trọng cần bẩm báo đại công tử và tam công tử, chuyện này liên quan đến tên tiểu tặc Tần Ninh kia!”
Tiểu tặc?
Ngươi mới tiểu! Ngươi cả nhà mới tiểu! Mấy cô gái Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc, Khúc Phỉ Yên, Khương Thái Vi không có một ai dám nói hắn nhỏ! Các nàng đều không chịu nổi! Thường xuyên đau khổ cầu xin.
Bốn người kia nhìn hai người Tần Ninh, Cổ Dực, một người lập tức tiến vào bẩm báo.
Không lâu sau, người nọ đi ra, nói: “Đi đi, đại công tử và tam công tử triệu kiến các ngươi!”
Cổ Dực vội vàng chắp tay, sau đó ba người cùng nhau tiến vào tầng thứ ba.
Hiển nhiên không gian tầng thứ ba càng lớn hơn, chỉ là phân ra thành từng phòng.
Ba người Cổ Dực, Tần Ninh, Quân Phụng Thiên tiến vào tầng thứ ba, một tỳ nữ dẫn ba người đi quanh co lòng vòng, cuối cùng đến trước cửa một căn phòng trong đó.
“Vào đi!”
Cửa phòng mở ra.
Căn phòng được trang trí giống như cung điện của các thế lực lớn trong Tiên Giới, vô cùng tráng lệ.
Chỉ thấy hai thanh niên ngồi trên ghế chủ toạ ở giữa.
Mà ở bên cạnh hai thanh niên còn có hai người mặc áo bào đen, đeo một cái lệnh bài.
Lệnh bài kia... Nhất đẳng sử! Cửu Thiên Huyền Tiên! Ở trong Cổ Cửu thành, ít nhất phải là cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên tứ trọng thiên mới có tư cách đảm nhiệm nhất đẳng sử.
Cổ Dực tiến vào trong đại sảnh, lập tức co quắp lại.
Tuy nói hai vị thiếu chủ cũng là cảnh giới Huyền Tiên, nhưng cảnh giới cao hơn hắn ta, thân phận lại tôn quý hơn hắn ta không biết bao nhiêu lần.
“Đại công tử, tam công tử!”
Cổ Dực chắp tay: “Khởi bẩm hai vị công tử, kẻ này tự xưng là huynh đệ của Tần Ninh, thuộc hạ liền đưa hắn ta đến”.
Lúc này Tần Ninh cũng vội vàng nói: “Hai vị công tử, thuộc hạ cũng phát hiện ra tung tích của Tần Ninh”.
Quân Phụng Thiên nghe nói như thế thì ngẩn ra.
“Đám súc sinh U Cổ tộc các ngươi lại trốn tránh ở trong này, bắt sinh linh Tiên Giới ta, biến bọn họ thành nô lệ, nếu bị đại ca của ta biết, chắc chắn các ngươi sẽ phải chết”.
Quân Phụng Thiên giận dữ nói.