Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Giờ phút này Cố Nguyên Sinh tựa vào lưng ghế, nhìn về phía Quân Phụng Thiên, cười nhạo nói: “Đại ca ngươi là ai?”

"Đại ca của ta chính là Tần Ninh khiến các ngươi vừa nghe đã sợ mất mật!"  

 

Quân Phụng Thiên cứng cổ nói: "Ta chết không có gì đáng tiếc, nhưng nếu đại ca của ta mà biết là các ngươi giết ta, chắc chắn sẽ khiến các ngươi chết không có chỗ chôn".  

 

"Chờ xem, ông đây sẽ tới địa ngục trước chờ các ngươi!"  

 

Nghe nói như thế, sắc mặt Cố Nguyên Minh lập tức lạnh hẳn xuống.  

 

"Đại ca...", Cố Nguyên Minh đứng dậy, nhìn về phía Cố Nguyên Sinh, lập tức nói: "Tên nhóc này...", Cố Nguyên Sinh khoát tay.  

 

Hắn ta ngồi trên ghế, nhìn Quân Phụng Thiên, lạnh nhạt nói: "Có lẽ ngươi còn không biết đi?"  

 

"Vị đại ca kia của ngươi đã giết tứ đệ của ta, phế đi một đôi tay của nhị đệ ta, ta... cũng đang muốn tìm hắn...", "Nhưng mà, mặc dù vị đại ca kia của ngươi chỉ là cảnh giới Huyền Tiên nho nhỏ, sức chiến đấu so với cảnh giới Huyền Tiên cấp thấp chỉ có hơn chứ không có kém".  

 

"Ngươi bị bắt là chuyện cực kỳ tốt!"  

 

Chuyện cực kỳ tốt?  

 

Quân Phụng Thiên ngẩn người.  

 

"Nếu chúng ta muốn giết hắn, đúng là không dễ dàng, dù sao đám đại nhân nhất đẳng sử, nhị đẳng sử trong Cổ Cửu thành đều có nhiệm vụ riêng, mà nếu lấy ngươi ra để uy hiếp hắn, có lẽ sẽ rất thành công!"  

 

Nghe nói như thế, Quân Phụng Thiên ngẩn ngơ.  

 

Mấy tên này muốn dùng mạng sống của hắn ta để uy hiếp đại ca?  

 

Không! Tuyệt đối không được! Đại ca chú trọng tình cảm như vậy... Quân Phụng Thiên không khỏi nghĩ đến... Nếu đại công tử tam công tử này bắt hắn ta tìm được đại ca, tra tấn hắn ta ở trước mặt đại ca, chắc chắn đại ca sẽ không chịu nổi.  

 

Đến lúc đó, hai tên công tử này mà bắt đại ca tự sát... Đại ca vì cứu hắn ta, sẽ tự sát thật.  

 

Sau đó đại ca chết.  

 

Hắn ta cũng phải chết.  

 

Không không không! Tuyệt đối không được! Quân Phụng Thiên đột nhiên cắn răng một cái, dậm chân, giận dữ quát: "Các ngươi đừng có nằm mơ!"  

 

"Lấy ta để uy hiếp đại ca ta?  

 

Mẹ nó cứ nằm mơ đi!"  

 

"Cho dù ông đây có phải tự bạo cũng sẽ không để các ngươi thực hiện được!"  

 

Quân Phụng Thiên tức giận mắng mỏ, khí thế trong cơ thể cuồn cuộn sôi trào.  

 

Hắn ta thật sự muốn tự bạo! Ngay lập tức, hai gã nhất đẳng sử mặc áo bào đen kia lập tức đứng chắn ở trước mặt thiếu chủ nhà mình.  

 

Đồng thời, sắc mặt Cổ Dực trắng bệch, không nghĩ tới tên trước mắt này lại ngu ngốc như thế, vội vàng rút lui.  

 

Thực lực của Quân Phụng Thiên bị phong ấn, nhưng vẫn có thể tự bạo, Huyền Tiên nho nhỏ này tuyệt đối không đơn giản.  

 

"Haiz...", đột nhiên.  

 

Trong phòng, một tiếng thở dài vang lên.  

 

"Ngươi đúng là tên ngốc!"  

 

Giọng nói mang theo vài phần bất đắc dĩ vang lên.  

 

Một bàn tay đặt lên trên vai Quân Phụng Thiên.  

 

Hắn ta vốn định tự bạo, lúc này khí tức dần bị áp chế.  

"Hả?"  

 

Quân Phụng Thiên ngẩn ngơ.  

 

Đây chính là bí pháp của hắn ta.  

 

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement