Hiển nhiên, không chỉ là khí Huyết U Tiên Thạch mà còn có cả khí huyết của các võ giả bị cắn nuốt, để tẩm bổ cho Thạch Tượng Quỷ Cổ lớn dần.
Từ ngoài nhìn vào, Thạch Tượng Quỷ Cổ cao tận mười trượng.
Nhưng ở bên trong lại khiến Tần Ninh có cảm giác cao lớn trăm trượng giống như cả một vùng trời đất vậy.
Hắn chậm rãi đi qua những con đường đá, tiến về nơi có nhiều khí huyết nhất.
Sau khi đi được một lúc.
Tần Ninh đứng trước một hang động đá.
Ở trong hang động đá này, những tảng đá xung quanh đều chảy ra máu tươi đỏ sẫm.
Vị trí chính giữa hang đá là một cái ổ nhỏ được tạo ra từ các tảng đá vụn chồng chất.
Giờ phút này trong tổ có một con thú nhỏ lớn bằng bàn tay.
Nhìn kỹ sẽ thấy con thú nhỏ này giống như một đứa trẻ bị thu nhỏ, nhưng từ trên xuống dưới cơ thể đều có màu đá vôi.
Con thú nhỏ này chính là bản thu nhỏ của Thạch Tượng Quỷ Cổ cao mười trượng! “Thạch Tượng Quỷ Cổ!”
Tần Ninh chậm rãi mở miệng, đi đến trước mặt con thú nhỏ.
Sau đó hắn khoanh chân ngồi xuống, không đánh thức con thú vẫn còn đang ngủ mà đưa tay tạo ra từng tiên văn.
Tiên văn bao trùm trên vách tường ở bốn phía sơn động, hoá ra từng tấc đạo, từng tấc văn, từng tấc ý.
Làm xong những chuyện này, Tần Ninh mới nhìn về phía tiểu thú.
Nhỏ máu, nạp hồn, kết nối tim! Tần Ninh nghĩ đến lời của Cố Nguyên Minh, bấm tay một chút, nhẹ nhàng nhỏ một giọt máu lên trên đầu con thú.
Cảm giác được mùi máu, con thú kia giật giật chóp mũi, sau đó tỉnh lại.
Bên ngoài cơ thể nó, ánh sáng màu đá vôi loé lên, cả người loạng choạng đứng dậy, vươn lưỡi ra liếm giọt máu kia.
Vẻ mặt hưởng thụ.
Ngay sau đó, nó mở to hai mắt tròn vo trong suốt, nhìn về phía Tần Ninh, dường như muốn nói: ta còn muốn! Vì thế... Tần Ninh không ngừng nhỏ máu của mình ra.
Phải biết rằng, hắn trời sinh có hai hồn long phượng cùng với hồn người.
Mặc dù phụ đế là Nhân tộc, nhưng lại có thể lấy thân hóa rồng.
Mẫu đế chính là phượng hoàng tộc, đương nhiên hắn cũng kế thừa ưu điểm của mẫu thân mình.
Bởi vậy, máu của Tần Ninh tuyệt đối hoàn mỹ hơn máu của Huyền Tiên bình thường nhiều.
Từng giọt máu dung hợp, con thú nhỏ cũng uống từng giọt máu một.
Dần dần, sắc mặt Tần Ninh cũng tái nhợt hẳn đi.
“Còn chưa đủ?”
Tần Ninh ngạc nhiên.
Tên khốn này ăn cũng giỏi phết nhỉ?
Con thú cũng nhìn Tần Ninh, lắc đầu.
Hắn đưa ngón tay ra, một giọt máu xuất hiện ở lòng bàn tay.
“Đây là máu Quân giả, còn quý giá hơn cả máu của ta!”
Tần Ninh cười nói: “Tiếp theo ta sẽ dung nạp hồn phách của ngươi, kết nối tinh thần với ngươi, nếu ngươi đồng ý, ta sẽ cho ngươi máu Quân giả này!”
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!