Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 

 Xoáy nước liên tục lan truyền.  

 

Trên trời dưới đất, không biết có bao nhiêu cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào sự trào dâng của nước biển.  

 

Theo xoáy nước lan truyền càng lúc càng rộng lớn, càng lúc càng kinh khủng, trong nháy mắt đường kính đã rộng đến cả ngàn trượng.  

 

Hơn nữa khi xoáy nước đang khuếch tán còn có vô vàn khí tức lạnh lẽo, lao thẳng tới tất cả mọi người.  

 

Ở tận dưới cùng của xoáy nước còn đang không ngừng kéo dài đến phía dưới, hệt như là một cái hang động đen tối vậy, liếc mắt một cái, giống như có thể nuốt chửng tâm linh của con người.  

 

“Chính là thế này!”  

 

Cù Thanh Thư lên tiếng: “Phần đáy ở trung tâm của xoáy nước có tồn tại phong ấn, ta đã từng lặn xuống, thế nhưng không cách nào đột phá được lớp phong ấn kia”.  

 

Chung Lương nhìn về phía xoáy nước, bóng người bay lên trời, bên ngoài cơ thể có ánh sáng vô cùng rực rỡ, thiêng liêng cao cả.  

  Advertisement

Dưới tình huống như vậy, ánh mắt của tất cả mọi người đều hội tụ đến trên người Chung Lương.  

 

“Ta đi xem thử xem”.  

 

Bóng người Chung Lương lao xuống dưới, tập trung ở bên trong xoáy nước.  

 

“Ta đi cùng ngươi!”  

 

“Ừm!”  

 

Ngay lúc này bóng dáng Nghệ Văn Đấu vút lên không.  

 

Lần này số cường giả đến nơi đây quả thật đếm không xuể.  

 

Tuy nhiên cường đại nhất, hiển nhiên chính là ba vị Tiên Đế Chung Lương, Nghệ Văn Đấu và Thương Cảnh Sơn.  

 

“Đây chính là Tiên Đế sao, thẳng thắn thật!”  

 

Diệp Nam Hiên chậc lưỡi, kỳ quái nói: “Muốn đi đâu thì đi đó, hoàn toàn không sợ chết”,  

 

Thần Tinh Dịch cười ha hả nói: “Hai huynh đệ ta sớm muộn gì cũng trở thành Tiên Đế, à không, Tiên Đế thì nhằm nhò gì, hai huynh đệ ta sớm muộn gì cũng sẽ là Tiên Tôn!”  

 

Nghe hắn ta nói vậy, Diệp Nam Hiên cười một tiếng, đáp: “Tiên Tôn là cái thá gì chứ? Sớm muộn hai ta sẽ thành thần!”  

 

“Đúng đúng đúng, ha ha ha…”, thấy hai cái tên ngốc lúc này đang cười to, ánh mắt của mọi người xung quanh đều tụ lại đây.  

 

Tần Ninh cũng theo bản năng kéo hai người Thời Thanh Trúc và Diệp Tử Khanh tránh xa hai tên ngốc kia ra một tí.  

 

Mất mặt quá đi! Thật sự là chịu không nổi hai người này! Cũng may hiện tại mọi người đều tập trung sự chú ý trên người hai vị Tiên Đế là Nghệ Văn Đấu và Chung Lương, cũng không quá để ý tới hai thằng ngốc Diệp Nam Hiên và Thần Tinh Dịch.  

 

Đợi đến khi hai vị Tiên Đế đã đi vào bên trong xoáy nước, rất nhanh sau đó từ bên trong có một luồng khí tức kinh khủng vút lên.  

 

Sau khoảng thời gian một cốc trà.  

 

Cả hai bóng người Nghệ Văn Đấu và Chung Lương cùng bay lên không trung.  

 

Chỉ có điều là lúc trước, hai vị Tiên Đế đại nhân nhìn qua phong thái lỗi lạc, làm cho người ta phải khâm phục.  

Thế nhưng bây giờ trông cũng có vẻ vô cùng chật vật.  

 

 

Ánh sáng rực rỡ quanh thân vẫn tuôn trào như cũ, nhưng mà lại không có hào quang chói lóa như lúc trước.  

 

 

Mặt mày Nghệ Văn Đấu kinh hãi nói: “Phong ấn ở bên dưới quá kinh khủng!”  

 

 

Câu này vừa nói ra, tất cả mọi người đều run rẩy.  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement