Tân Ninh đứng ở bên cạnh Khúc Phỉ Yên, nhìn quanh bốn phía.
Hai người Cổ Văn Bác và Quản Hoa Thanh dẫn theo mười mấy vị Tiên Thánh, Tiên Hoàng, Tiên Võ của Huyền Thần Các đang chém giết với đám mãnh thú và phi cầm ở xung quanh.
Hai người Văn Thư và Phương Đông Nguyệt thì đang đề cao cảnh giác, bảo vệ mười mấy người của Phương tộc.
Hắn và Khúc Phỉ Yên đứng bên cạnh nhau, tạm thời cũng khá là an toàn.
Mục Huyền Thần lúc này lao người lên không trung, tung chưởng giết chết từng con Tật phong Ma Ưng.
Năm đó rời khỏi Tam Thanh tiên vực, Mục Huyền Thần ngưng tụ phân thân có sức mạnh của Tiên Hoàng.
Mà những năm trở lại đây, Tam Thanh tiên vực đã dần ổn định, ba bá chủ đã tiêu diệt hoàn toàn Hàn và Cảnh Hỏa tộc, cho nên mặc dù chân thân của Mục Huyền Thần vẫn trấn giữ ở trong Tam Thanh tiên vực, nhưng đã tốn không ít
sức lực để tôi luyện thân thể này, khiến nó có được sức mạnh của một Tiên Đế.
Lúc này Mục Huyền Thần ra tay, Tật phong Ma Ưng ở bốn phía xung quanh lần lượt bị giết hết.
Nhưng rất nhanh, ở phía xa hơn, trên mặt đất, giữa bầu trời, lại có từng đám từng đám phi cầm, mãnh thú càng khủng bố hơn đang rầm rập lao về phía này.
Sắc mặt của Mục Huyền Thần đã sa sầm đến đáng sợ.
Đám phi cầm mãnh thú này, tuyệt đối không phải vô duyên vô cớ mà xuất hiện ở đây.
Có người đã ở đây chờ sẵn để giết chết bọn họ, không muốn để bọn họ tiếp tục đi đến Phương tộc.
Mục Huyền Thần lạnh lùng hừ mũi: đây đi!"
Lén la lén lút, trốn cái gì? Dứt khoát ra
Theo âm thanh phát ra. Trên mặt đất, trên một ngọn cây cổ thụ, có bóng người xuất hiện, thân mặc trường bào màu lam nhạt, ánh mắt lạnh lùng cười nói: “Mục Huyền Thần, Huyền
'Thần Các của các ngươi muốn đi đâu?”
Nghe vậy, ánh mắt Mục Huyền Thần chuyển qua nhìn, liền thoáng lạnh: “Nam Đẩu Huyên!”
Mà đồng thời lúc này, ở phía bên phải, cũng có một bóng người bước chân ra, gương mặt anh tuấn nhưng đầy lạnh lùng nhìn về phía Mục Huyền Thần.
“Nam Đẩu Triết!”
Nam Đẩu Huyên, Nam Đẩu Triết chính là hai nhân vật nòng cốt có danh tiếng lừng lẫy ở Nam Đẩu Thiên Tông, đều là cảnh giới Tiên Đế đỉnh phong.
Mục Huyền Thần đã hiểu ra được vấn đề.
Đám nhãi này rõ ràng là nhằm vào bọn họ mà đến!
Nam Đẩu Huyên cười he he nói: “Huyền Thần Các các ngươi những năm gần đây không biết đã vận chuyển cho Phương tộc và Xích Diệm tiên môn bao nhiêu tiên đan, cứu được không biết bao nhiêu đệ tử của bọn họ rồi, phàm là việc gì,
cũng đừng đi quá giới hạn!”
“Quá giới hạn?”
Mục Huyền Thần lập tức mắng: “Bổn tọa muốn giúp ai thì giúp người đó, đám nhãi nhép các ngươi đi lại thân thiết với Tỉnh Ma tộc và Nguyệt Ma tộc như: thế, tương lai không sợ có một ngày, người ta mang đám con cháu của các ngươi ra làm nô lệ, để con cháu các ngươi đoạn tử tuyệt tôn hết à?”
Nam Đẩu Huyên bật cười nói: “Tiên giới này, xét cho cùng cũng là Nhân tộc chúng ta mạnh nhất, dị tộc ngoại lại là bắt buộc phải hợp tác với chúng ta, quyền chủ đạo vẫn luôn nằm trong tay chúng ta”.
“Ngu xuẩn!”
Mục Huyền Thần lười nói thêm với hai tên ngu ngốc này, dứt khoát ra đòn tấn công.
Hai người Nam Đẩu Huyên và Nam Đẩu Triết, cũng không khách sáo mà phản đòn.
Âm thanh va chạm khủng khiếp vang lên.
Rất nhanh.
Ba người bắt đầu chém giết, náo động cả một vùng.
Khúc Phỉ Yên đứng ở bên cạnh Tần Ninh, nghiêm túc nói: “Nam Đẩu Huyên và Nam Đẩu Triết, hai người này chính là hai nhân vật nòng cốt của Nam Đẩu gia Thiên Tông, Tiên Đế đỉnh phong”.
Tần Ninh gật đầu.
Mà đúng vào lúc này.
Một luồng khí mang đầy uy hiếp thình lình ập đến.
Chớp mắt.
Trên mặt đất mà Tần Ninh và Phúc Phỉ Yên đang đứng bỗng phát ra tiếng nổ đinh tai, cát bụi văng lên mờ mịt, cây cốt gấy lìa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!