Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Trong nháy mắt, khí tức trong người Tần Ninh không ngừng biến hóa.  

 

Cuối cùng thì hoàn toàn ổn định lại.  

 

Sinh Tử tam kiếp đã đủ mạnh mẽ.  

 

Khi Tần Ninh chậm rãi mở hai mắt ra.  

 

Một đôi tròng mắt sáng chói chợt hiện.  

 

Thoải mái!  

 

Tần Ninh cảm thấy cực kỳ thoải mái.  

 

“Tộc ngoài thế giới... Tộc ngoài thế giới...”  

 

Tần Ninh lúc này hơi lẩm bẩm.  

 

Thật sự rất khác.  

 

“Vận chuyển linh khí để tu hành theo một cách hoàn toàn khác biệt, sức mạnh bộc phát có thể đưa đến hiệu quả gấp bội”.  

 

“Loại biện pháp này về sau có thể không ngừng mạnh mẽ hơn”.  

 

“Vậy thì gọi là... Thiên Địa Huyền Linh pháp!”  

 

Tần Ninh mỉm cười.  

 

Thiên Địa Huyền Linh pháp!  

 

Đạo chính phản của linh khí, sức mạnh tăng vọt.  

 

Lúc này Tần Ninh nhìn lưới máu trên đầu, khẽ vung tay lên.  

 

Tạch tạch tạch...  

 

Lưới máu đứt thành từng khúc rồi biến mất.  

 

Mọi người bên dưới lần lượt đứng dậy.  

 

“Đã bao lâu rồi?”  

 

“Gần ba tháng rồi!”  

 

“Vừa đẹp!”  

 

Tần Ninh lúc này nhìn Tần Hải, khóe miệng khẽ nhếch: “Nhị ca, đi thôi!”  

 

Tần Hải hơi ngẩn ra.  

 

Tần Ninh lại cười nói: “Xuất phát đến thư viện Thái Hư”.  

 

“Ta cũng muốn xem là kẻ nào to gan như vậy, lại muốn cướp nhị tẩu của ta”.  

 

Tần Hải nghe đến lời này, chỉ cảm thấy trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua, gật đầu.  

 

Tam đệ không còn là tam đệ ngày xưa.  

 

Nhưng tam đệ vẫn là tam đệ đó.  

 

Xét về thiên phú và tâm tính, tam đệ mạnh hơn xưa nhiều.  

 

Thế nhưng bàn về thân tình, tam đệ chưa một lần thay đổi.  

 

Đây chính là tình huynh đệ!  

 

“Tần công tử”.  

 

Vạn Khuynh Tuyết lúc này đứng dậy, nhìn Tần Ninh, chắp tay nói: “Chuyến này kết thúc, chúng ta cũng nên rời đi”.  

 

“Ừ, được!”  

 

Tần Ninh gật đầu.  

 

“Thân thể của Phúc lão...”  

 

“Đơn giản!”  

 

Tần Ninh cười nói: “Vạn Thiên Các các cô cũng có tứ phẩm Huyền Đan sư nhỉ”.  

 

“Dựa vào dược liệu ta cho, nấu thành

 

Advertisement
';
Advertisement