Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Xích Vũ Thiên Phong Điêu lại tỏ vẻ buồn bã.  

 

"Được rồi, được rồi, ta sợ ngươi rồi đấy".  

 

Tần Ninh bước lên lưng Xích Vũ Thiên Phong Điêu.  

 

Xích Vũ Thiên Phong Điêu xòe hai cánh, phá không mà ra.  

 

Cũng phá tan bức tường che chắn kia.  

 

Đám Tề Quân Vệ chỉ thấy một đôi cánh chim đỏ sậm giương cánh bay cao, lên như diều gặp gió.  

 

Con đại bàng đỏ sậm kia bay quanh không trung Tề Đô, tốc độ không quá nhanh, nhưng mỗi lần bay qua thì tiếng gió đã rít gào.  

 

Tần Ninh đứng ở trên lưng Xích Vũ Thiên Phong Điêu, gió khẽ chạm vào mặt.  

 

"Tiểu Phong Phong, có nhớ ta không?"  

 

Tần Ninh lẩm bẩm.  

 

Tiếng chim kêu vang lên, chan chứa tình cảm tưởng niệm, còn có thể thấy một tia nghi hoặc.  

 

Tần Ninh lại mỉm cười nói: "Năm xưa ta đã nói cho ngươi biết, ta sẽ trở về, chẳng qua là thay đổi bộ dáng khác, nhưng linh khế thì sẽ không thay đổi, nhận ra được linh khế mà ta để lại cho ngươi thì đó chính là ta".  

 

"Tính riêng điểm này, ngươi vẫn mạnh hơn con chó ngốc kia..."   

 

Chó ngốc?  

 

Nghe đến lời này, thân thể Xích Vũ Thiên Phong Điêu khẽ run lên.  

 

"Đừng sợ".  

 

Tần Ninh mỉm cười nói: "Chó ngốc ham chơi lắm, hiện tại chưa chắc đã mạnh hơn ngươi".  

 

"Hơn nữa con chó đó giờ đang giờ trò chơi xấu, không chịu nhận ra ta. Ta sẽ đưa ngươi trở về trị nó một phen!"  

 

Nghe đến lời này, Xích Vũ Thiên Phong Điêu vỗ cánh bay cao, hót lên một tiếng cực kỳ rõ ràng.  

 

Ngay lập tức, toàn bộ Tề Đô đều nhìn thấy bóng dáng Xích Vũ Thiên Phong Điêu.  

 

Là người nào to gan, dám ngự thú phi hành ở trên không phận Tề Đô?  

 

Muốn chết sao?  

 

Trong lúc nhất thời, không ít người đều vô cùng ngạc nhiên.  

 

Nhưng Tề Phi Vân thấy cảnh này thì lại mang sắc mặt kinh hãi.  

 

"Tề Chi Vũ!"  

 

"Tề Thiên Minh!"  

 

Tề Phi Vân lên tiếng.  

 

"Đại ca phân phó".  

 

Tề Phi Vân nói: "Phải chiêu đãi nhóm người này cho tốt vào, không được lạnh nhạt, ta đi một chút liền về!"  

 

Nói rồi, bóng dáng Tề Phi Vân lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.  

 

Mà Thánh Chủ Tề Hạo thấy cảnh này thì lập tức đi theo.  

 

Hai vị tổ tông Tề Chi Vũ cùng Tề Thiên Minh mỉm cười sảng khoái đón tiếp nhóm người Địch Nguyên, Phong Vô Cực.  

 

"Các vị khách quý, mời đi theo ta!"  

 

Nói xong, hai người Tề Hành cùng Tề Hoàn cũng đuổi theo.  

 

Tề Hoàn không hề cảm thấy mừng khi Tề Nhạc bị phế.  

 

Hắn ta còn chưa rõ mọi chuyện ra sao.  

 

Nhưng hắn ta cũng có một chút xác định.  

 

Đoàn người Tần Ninh vốn sẽ bị xử lý, nhưng bây giờ lại là khách quý!   

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement