Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Dương Thanh Vân nói: "Chuyện lớn có liên quan tới Thập Nhất trưởng lão Thanh Tử Thu và Thanh Tư Nguyên."  

 

"Cháu trai của Thanh Tử Thu, Thanh Ứng Triết, thích cháu gái của Thanh Tư Nguyên, con gái của Thanh Lôi Chấn, Thanh Tiểu Liễu, đã đặt sính lễ, cũng đã đồng ý, nghe nói sắp thành hôn rồi."  

 

Ôn Hiến Chi thuận miệng nói: "Chuyện vui như vậy, lại không nghe Tư Nguyên nói, thật không trượng nghĩa".  

 

 

 

Thạch Cảm Đương đứng ngay bên cạnh cũng cười bảo: “Cháu gái của người ta cũng đã xuất giá rồi, vậy mà bây giờ ngươi vẫn còn cô đơn một mình, chắc là sợ ngươi sốc nên người ta mới không nói cho ngươi biết đó!”  

 

“Ngươi cút đi...”, Dương Thanh Vân lắc đầu, hắn ta nói: “Mọi chuyện không đơn giản như vậy đâu”.  

 

“Ta hỏi thăm được một chút tin tức, nghe nói là vị thập nhất trưởng lão Thanh Tử Thu này là người có quyền cao chức trọng trong Thanh Tiêu Thiên”.  

 

“Vừa rồi chúng ta cũng nghe được là trong Thanh Tiêu Thiên có bốn vị Thanh Sứ và mười hai Thiên trưởng lão, mười sáu vị này đều là người đứng ở dưới một người nhưng trên cả vạn người”.  

 

“Bây giờ, trong Thanh Tiêu Thiên, mười hai Thiên trưởng lão đang tranh quyền đoạt thế với nhau, cho nên, bọn họ nhất định sẽ vận dụng hết tất cả mọi thế lực mà mình có thể mượn sức được”.  

 

“Thanh Tử Thu lấy cớ Thanh gia của thành Thanh Uyên có cùng họ Thanh với ông ta, mà ép bọn họ nhận là họ hàng của mình, ông ta muốn dùng cái lễ thành hôn này để nói cho các vị trưởng lão khác biết rằng thành Thanh Uyên đã thuộc quyền sở hữu của ông ta - thập nhất trưởng lão rồi”.  

 

“Nghe nói lúc trước, Thanh Tư Nguyên đã từng từ chối ông ta, nhưng mà sau đó đã có một số chuyện xảy ra, nên Thanh Tư Nguyên mới đồng ý”.  

 

Xảy ra một số chuyện?  

 

Đó là những chuyện gì?  

 

Dương Thanh Vân nói tiếp: “Vài tháng trước, lão phu nhân của Thanh phủ đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, tiếp theo đó là tứ tiểu thư của Thanh phủ cũng mất tích, rồi hai vị tiểu bối Thanh gia qua đời một cách đột ngột...”, nghe đến đây, Ôn Hiến Chi sửng sốt.  

 

“Nhất định là có âm mưu gì đó”.  

 

Nhìn thấy dáng vẻ kích động của Ôn Hiến Chi, Tần Ninh nhịn không được bèn nói: “Tất cả mọi người đều đi ra ngoài điều tra tin tức, sao ngươi lại không biết những chuyện này hả? Bây giờ còn ngồi đây hóng hớt nữa chứ”.  

 

“Con... Chẳng phải là con phải chăm sóc tam sư đệ sao... Việc của con không phải là đi hỏi mấy chuyện này...”, đúng lúc này, dường như Tần Ninh đã nhớ ra được chuyện gì đấy, hắn vội nói: “Hiến Chi, bây giờ, ngươi đi tìm hai người kia, rồi sau đó theo dõi bọn họ, nếu hai người kia rời khỏi đây một cách an toàn thì ngươi hãy quay trở lại đây, trên đường, nếu gặp kẻ nào ra tay ngăn cản thì ngươi cứ việc giết bọn chúng, sau đó đưa hai người đó về lại đây”.  

 

“Dù sao thì năm xưa Tư Nguyên cũng từng gọi ngươi một tiếng đại ca, ngươi cũng nên làm chút chuyện gì đó cho người ta chứ”.  

 

Advertisement
';
Advertisement