Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Hai bóng người cùng bắt tay chống lại, nhưng cả người vẫn phải rút lui, trên mặt tràn đầy vẻ sợ hãi kinh ngạc.  

 

Thật mạnh!  

 

Tần Ninh bộc phát thánh lực, phối hợp với Thanh Long Trảm Nguyệt Đao và Nhất Đao Quyết, căn bản không hề thua kém hai người.  

 

"Đại nhân!"  

 

Một người trong đó trực tiếp cất cao giọng quát.  

 

Mà Huyết Hồn Giang và Huyết Anh Lữ cũng đã cảm nhận được một đám võ giả đi theo bọn họ đều không chịu nổi nữa rồi.  

 

Cửu Anh thỉnh thoảng đáp xuống để gia nhập cuộc chiến, cảnh giới Thánh Tôn thất chuyển bị tổn thất mất ba, bốn người.  

 

Nếu cứ tiếp tục đánh nữa, bọn họ sẽ bị diệt hết tất cả.  

 

"Rút lui!"  

 

Huyết Hồn Giang quát khẽ một tiếng.  

 

Đám võ giả Huyết tông đã sớm muốn rút lui, chỉ là đại nhân không mở miệng, bọn họ nào dám rút lui.  

 

Đại nhân ra lệnh, từng bóng người lập tức rời đi.  

 

Võ giả Võ Môn và Thanh Minh đều thi nhau đuổi theo.  

 

Nhưng đến hơn mười dặm thì lại dừng lại.  

 

Cơ thể của Phệ Thiên Giảo từ trăm trượng hóa thành cao hơn một mét, đứng ở bên cạnh Tần Ninh, lại biến thành một con chó ngốc đầu mọc sừng thú, bộ lông dày xù.  

 

Cả người Ôn Hiến Chi cũng toàn là sát khí.  

 

"Không đuổi nữa!"  

 

Ôn Hiến Chi giờ phút này thở hồng hộc, nói: "Nếu đánh tiếp, con sẽ có thể giết Huyết Hồn Giang kia, nhưng ở đây có chỗ tốt, không đuổi nữa".  

 

Tần Ninh nhìn Ôn Hiến Chi không bị thương gì liền nói: "Có chuyện gì vậy?"  

 

Ôn Hiến Chi mắng một câu rồi nói: "Con dẫn người của Võ Môn phát hiện một di tích dưới mặt đất ở chỗ này, liền tạm thời dựng trại lại đây để chờ đợi sư tôn đến".  

 

"Kết quả Huyết Hồn Giang và Huyết Anh Lữ lại dẫn người xông ra, trong miệng còn hô hào báo thù rửa hận".  

 

Dương Thanh Vân trầm ngâm nói: "Xem ra trước đó Huyết tông vẫn luôn nhẫn nhịn, bây giờ đã bắt đầu trả thù rồi".  

 

"Trả thù cũng là chuyện sớm hay muộn thôi", Tần Ninh nói: "Tạm thời tha cho bọn họ một mạng, xem bí cảnh mà Hiến Chi nói trước đi, rốt cuộc là có chuyện gì".  

"Vâng!"  

 

Lúc này đám người của Võ Môn và Thanh Minh đều tập trung lại.  

 

Mọi người xem xét vết thương, lần lượt phân phát thánh đan để khôi phục, sau đó lại tiếp tục hành trình.  

 

Sau khi đi mấy vòng trong dãy núi, cuối cùng đã đi vào bên trong một vùng núi lớn.  

Advertisement
';
Advertisement