Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Ôn Hiến Chi cầm một viên dạ minh thạch trong tay rồi ném về phía vị trí dưới chân núi trước mặt đám người.  

 

Ánh sáng tản ra, mọi người đều nhìn thấy trên đường đi từ dưới chân núi lên đỉnh đều khắc từng ấn phù kỳ quái.  

 

"Con cũng không biết là cái gì, một vị thánh khí sư trong Võ Môn nói đây là khí văn, đã nghiên cứu hơn nửa ngày rồi".  

 

Ôn Hiến Chi lại nói tiếp: "Nhưng con cảm thấy không đơn giản như vậy, cho nên mới vội vàng phái người đi tìm người".  

 

Tần Ninh đưa mắt nhìn, vẻ mặt lạnh nhạt.  

 

"Đúng là khí văn, khí văn điêu khắc dưới chân núi".  

 

Hắn lẩm bẩm, sau đó đi xem xét những con đường thông nhau dưới chân từng ngọn núi xung quanh.  

 

Vừa không ngừng điều tra, Tần Ninh cũng vừa ghi chép hình dạng những khí văn kia lại.  

 

Mãi về sau Tần Ninh mới thở ra một hơi.  

 

"Sao rồi ạ?"  

 

Mấy người Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Thạch Cảm Đương đều rất tò mò.  

 

"Còn nhớ rõ lời ta nói lúc trước không?"  

 

Tần Ninh nhìn về phía mấy người Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương, nói.  

 

"Trong thiên cung Thanh Đế ngoài Thanh Tiêu Đại Đế còn có bốn vị các chủ, thân phận địa vị rất cao".  

 

"Chỗ mà chúng ta phát hiện trước đó chắc hẳn là do một vị trưởng lão của Đan các để lại, vị trưởng lão kia đương nhiên cũng có thân phận địa vị không thấp".  

 

"Mà nơi đây có thể là do một vị trưởng lão Khí các để lại".  

 

Hắn vừa dứt lời, Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương đều vô cùng mừng rỡ.  

 

Ôn Hiến Chi lại rất mơ hồ.  

 

Đan các là cái gì? Khí các là cái gì?  

 

Tần Ninh tiếp tục nói: "Người để lại nơi đây rất thông minh, lấy dãy núi làm khí, luyện chế từng ngọn núi một thành khí".  

 

"Mà trên thực tế, chắc hẳn bên trong những ngọn này là vùng đất có cất chứa thánh khí của thiên cung Thanh Đế năm đó".  

 

Dương Thanh Vân nói thẳng: "Mở ra như thế nào ạ?"  

 

"Phá giải toàn bộ khí văn này ra".  

 

Hắn vừa dứt lời, mọi người đều gật đầu.  

 

Tần Ninh lập tức bắt đầu hành động.  

Hắn đi đến dưới chân một ngọn núi, ngửa đầu nhìn khí văn kia, sau đó Tần Ninh đứng phía dưới khí văn, thánh lực ở giữa bàn tay ngưng tụ thành văn.  

 

Cho dù là thánh trận sư hay là thánh khí sư đều phải cần văn.  

 

Văn này cũng có hàm nghĩa khác biệt.  

 

Văn của thánh trận sư là lấy thánh lực ngưng tụ thế trời đất để hình thành.

Advertisement
';
Advertisement