Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Thế mà tại cái Hồng Sơn nho nhỏ này, chúng lại có thể xuất hiện?  

 

Nghĩ đi nghĩ lại đều cảm thấy không thể tin được! Tần Ninh nói tiếp: “Ngay từ lúc đầu ta đã cảm thấy không thể nào tin được, nhưng tiếp đó, càng đi sâu vào trong, ta lại càng cảm thấy điều này có khả năng rất lớn”.  

 

“Linh khí đất trời ở nơi đây quả thực là không đủ để bồi dưỡng ra loại đồ vật này, nhưng mà…nếu như có người ở đây bồi dưỡng ra thì sao?”  

 

Đạo sĩ ảo đỏ thay đổi sắc mặt.  

 

Đúng vậy! Cũng có khả năng đó!  

 

“Đi vào xem tiếp rồi nói sau”.  

 

Tần Ninh nhìn về phía trước, bình tĩnh nói: “Nơi này, thực sự rất thú vị…”, vốn dĩ, Tần Ninh chỉ định xâm nhập vào Tĩnh Nguyên Châu, rồi lại đi đến Hồng Châu, Tề Châu nhìn xem những nơi này có xảy ra thay đổi gì hay không.  

 

Không ngờ là còn có thể gặp được chuyện này.  

 

Điều này làm cho hắn cảm thấy cực kỳ hứng thú.  

 

Nếu như có thể lấy được hạt sen của Cửu Diệp Huyết Hồng Liên, thì quả thực là có được trợ giúp thần ký đối với pháp thân của võ giả cảnh giới Chí Tôn.  

 

Ngay cả hiệu quả của Huyết Trì trong Vạn Độc tông kia, một khi so với hạt sen này thì cũng không đáng để nhắc tới.  

 

Hắn có thể nhân cơ hội này để làm cho đám người Linh Thiên Thương, Linh Thiên Minh và Linh Thiên triết nhanh chóng đạt tới cảnh giới Tiểu Đế Tôn.  

 

Đúng vậy, Tiểu Đế Tôn! Hạt sen của Cửu Diệp Huyết Hồng Liên đều thuộc loại hiếm có trong Cửu Nguyên vực.  

 

Hai người tiếp tục đi sâu vào bên trong.  

 

Sau khi đi được hơn trăm dặm, cảm giác khiến cho người ta bực bội, cảnh tượng kích thích sinh ra trong đầu càng ngày càng mãnh liệt! Lúc này, Tần Ninh cũng dần dần không chống đỡ được nữa.  

 

“Lão đạo sĩ”.  

 

Tần Ninh mở miệng nói: “Ngươi tìm trong cái túi chứa trăm loại bảo bối của ngươi xem có đồ vật nào ngăn cản được sự ăn mòn tâm trí này không đi, bằng không, hai người chúng ta còn chưa đi sâu vào trong, không phải là ngươi giết chết ta thì là ta giết chết ngươi”.  

 

Lão đạo sĩ che lại chiếc túi rách bên hông mình, vội vàng nói: “Ta không có bảo bối, cũng không có cái túi chứa trăm loại bảo bối gì”.  

 

“Đừng nói nhảm nữa, lấy ra đi!”  

 

Tần Ninh thúc giục nói: “Đến lúc đó lấy được hạt sen rồi thì cho ngươi một hạt, đảm bảo mặt mày ngươi sáng láng, ngày đè trăm phụ nữ cũng không thành vấn đề!”  

 

 

 

“Thật sao?”  

 

Hai mắt lão đạo sĩ tỏa sáng nói.  

 

“Thật sao?”  

 

“Được được được, để ta tìm thử xem”.  

Lúc này, lão đạo sĩ mới bắt đầu tìm kiếm, không lâu sau ông ta mới lấy ra hai chuỗi hạt châu kết thành vòng tay từ trong cái túi rách.  

 

Chuỗi hạt tản ra ánh sáng màu xanh nhàn nhạt, trông giống như phật châu.  

 

“Đeo vào!”  

Advertisement
';
Advertisement