“Ba quyển này, đều ở chỗ ta”.
Theo lời nói của Tần Ninh, ba quyển ngọc giản kia hoá thành ba phù ấn, trong tiếng ầm ầm rơi lên trên thân thể hắn.
Rầm rầm rầm, tiếng sấm rền vang cuồn cuộn bên trong cơ thể Tần Ninh.
Ba quyển ngọc giản trong phút chốc bộc phát ra khí thế khủng bố.
Lúc này, tinh khí thần của Tần Ninh tựa như nháy mắt ngưng tụ đến một loại cảnh giới đỉnh phong nào đó.
Nhìn không thấu, nói không nên lời.
Ầm!
Âm thanh nổ vỡ trầm thấp vang lên, hơi thở khiến cho kẻ khác run sợ bùng nổ phóng ra.
Trong chớp mắt, áo trắng trên người Tần Ninh phần phật, tóc dài tung bay, khí chất tao nhã đã biến mất không thấy đâu, thay vào đó chính là khí phách giữa đất trời này ngoài ta ra chẳng còn ai khác.
“Cửu Nguyên Đan Điển, ba quyển trước!”
“Tại sao lại có thể ở trong tay Tần Ninh?”
“Các ngươi không nghe thấy sao, hắn chính là Cửu Nguyên Đan Đế chuyển kiếp!”
“Thế nhưng không phải là Dịch Hàn Ngọc cũng không xác nhận hay sao?”
“Nhưng mà cái kia thực sự là Cửu Nguyên Đan Điển phải không?”
“Chắc là đúng rồi…”
Giờ phút này, mọi người bàn tán xôn xao.
Tần Ninh đứng trước ba vị cường giả, hai tay nắm chặt, hài lòng nói: “Lần dung hợp này, thoải mái hơn rất nhiều so với lần giết chết Kim Cổ Lực lúc trước…”
Vẫy tay một cái, Long Hoàng Thập Tự Kiếm xuất hiện trong tay Tần Ninh.
Hắn nhìn về phía xa xa, cười ha ha nói: “Dịch Hàn Ngọc, Duẫn Khả Vi, Cơ Thi Dao, ba người các ngươi nhìn cho kỹ, nhìn cho kỹ sư tôn của sư tôn các ngươi khống chế Cửu Nguyên Đan Điển như thế nào, Cửu Nguyên Đan Điển này, không phải dòng dõi của ta, ai có thể chân chính dung hợp được?”
Trong lúc Tần Ninh cười ha ha, trông hắn giống như là thiên thần xuất thế, từng bước bước ra.
Sắc mặt ba người Kim Cổ Trát, Thanh Mộc Vương, Thanh Mộc Huyên khẽ thay đổi.