Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Ầm…  

 

Mặt đất không ngừng chấn động.  

 

Hư không cũng giống không ngừng vỡ ra.  

 

Âm thanh ầm ầm không ngừng vang lên, hơi thở khiến cho kẻ khác run sợ tầng tầng lớp lớp phun trào ra.  

 

Một kiếm, chém nát lá chắn.  

 

Đất trời như bị tê liệt, mọi người đều nhao nhao rút lui, không dám tới gần.  

 

Lúc này, cho dù là cảnh giới Chí Cao Đế Tôn có phẩm cấp thấp, một khi tới gần, tám phần là cũng sẽ chết.  

 

Âm thanh keng keng keng không ngừng vang lên.  

 

Thân hình ba người Kim Cổ Trát, Thanh Mộc Vương và Thanh Mộc Huyên không ngừng lùi về sau.  

 

Từ Đại Đế Tôn tầng một, nhảy lên Chí Cao Đế Tôn đỉnh phong chân chính, đây là Tần Ninh sao?  

 

Đây, chính là Cửu Nguyên Đan Đế sao?  

 

Võ giả bình thường, cho dù là dung hợp ba quyển đan điển, chỉ sợ thân thể của mình cũng không thể nào chịu nổi, nháy mắt nổ tung?  

 

Kẻ này, thực sự khủng bố.  

 

“Lại chém!”  

 

Tần Ninh nhìn về phía ba vị cường giả, vẻ mặt lạnh lùng, chém ra một kiếm, một kiếm khai thiên lập địa, mang theo khí thế mạnh mẽ.  

 

Ầm…  

 

Âm thanh gầm rú kịch liệt vang lên.  

 

Khí thế khiến cho kẻ khác run sợ nháy mắt chồng lên.  

 

“Thánh Vân Không, cứu ta!”  

 

Bên trong ánh hào quang tràn ngập, một tiếng kêu hoảng sợ vang lên.  

 

Xa xa, Thánh Vân Không nghe được lời này thì mắng một câu, sau đó chạy như bay đến.  

 

Keng…  

 

Trong phút chốc, một đại ấn ngăn ông ta lại.  

 

“Nếu như đệ ngăn cản ta, ta sẽ giết chết đệ”.  

 

Thánh Vân Không hờ hững nhìn về phía Thánh Vân Thiên.  

“Chết ở trong tay huynh, ta cũng thoả mãn”, thế nhưng lúc này, Thánh Vân Thiên đúng là đang muốn chết.  

 

“Một khi đã như vậy, ta giúp đệ hoàn thành tâm nguyện”.  

 

Thánh Vân Không chém ra một đao, cũng cường đại giống như Tần Ninh, đao phong gào thét, xé rách đất trời, bùng nổ phóng ra.  

Advertisement
';
Advertisement