Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Trên thực tế, Thời Thanh Trúc cũng cảm thấy không chỉ là nàng, mà có lẽ trong lòng Linh Thược cũng có sự lo lắng này, Lý Nhàn Ngư cũng vậy.  

 

Duy chỉ có Thần Tinh Dịch, hắn ta tự cho là đúng, chỉ sợ đang nghĩ không biết sư tỷ kia của mình sẽ chiêu đãi mình như thế nào, nhân tiện nhìn thêm chút nữa, không biết vị sư tỷ kia có thể yêu mình hay không.  

 

Nhưng nào có dễ dàng như vậy! Mấy người đi dọc theo bậc thang lên đỉnh núi... Cứ đi như vậy, lại mười ngày nữa trôi qua.  

 

Mấy bóng người đã đi tới độ cao trên tầng mây của núi Đại Tiên Sư.  

 

Vừa vào tầng mây, trời đất bốn phía đột nhiên biến đổi.  

 

Thứ hiện ra ở trước mắt cũng không phải là tầng mây vô tận, bầu trời trống không, mà là... từng cung đình sang trọng nối liền.  

 

Từng cung đình kia kéo mười mấy dặm, phía dưới cung đình là trời cao, những cung điện này dường như đang trôi lơ lửng ở chỗ này vậy.  

 

Chỉ thấy phía trước cửa chính cung đình là một lối đi rộng trăm trượng, lúc này trước cửa chính có hơn mười vị võ giả quần áo thống nhất đứng nghiêm.  

 

Mấy chục người kia thấy đám người Thần Tinh Dịch, Thời Thanh Trúc, sắc mặt vô cùng đề phòng, thi nhau cầm đao kiếm đi tới từng bước một.  

 

"Các ngươi là người nào?"  

 

Một tiếng quát hỏi vang lên.  

 

Một vị võ giả võ giả cầm đầu có khí tức quanh người mạnh mẽ, rõ ràng là một vị cường giả cảnh giới Vô Ngã.  

 

Thần Tinh Dịch nhìn đám võ giả kia, lại nhìn bia đá ở trước cửa.  

 

"Đại Tiên Sư Cung!"  

 

Thần Tinh Dịch hưng phấn nói: "Đây chính là nơi ở của Khúc Phỉ Yên sao?  

 

Đại Tiên Sư Cung?  

 

Cái tên này thật khó nghe".  

 

"Láo xược".  

 

Chẳng qua là Thần Tinh Dịch vừa nói xong, hộ vệ kia lại quát lên một tiếng, khiển trách: "Tục danh của Đại Tiên Sư là thứ mà ngươi có thể nói ra sao?"  

 

"Các ngươi... tới để cầu thần binh đúng không?  

 

Đừng tưởng rằng leo lên núi Đại Tiên Sư là các ngươi sẽ có thể gặp được Đại Tiên Sư".  

 

Thần Tinh Dịch tiến lên, dáng vẻ cứ như rất quen thuộc, mấy người kia lập tức lui về phía sau, sắc mặt căng thẳng.  

 

Thần Tinh Dịch cũng không thèm để ý, cười nói: "Mấy người các ngươi... đúng là... chờ lát nữa sẽ khiến các ngươi quỳ xuống gọi ta là cha!"  

 

"Tự tìm cái chết".  

 

Mấy chục người vô cùng tức giận.  

 

Có người lại dám ngông cuồng ở trước Đại Tiên Sư Cung như vậy, đây là tình huống đã không xảy ra bao nhiêu năm qua.  

 

"Được rồi được rồi!"  

Thần Tinh Dịch nói: "Bảo Khúc Phỉ Yên tới gặp ta đi!"  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement