Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 Lần lượt trải qua sinh tử, lần lượt thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, lần lượt thách thức giới hạn chịu đựng, những điều đó đã tạo nên Nguyên Hoàng Thần Đế sau này.  

 

Ngôi vị Thần Đế của hắn không phải tổ phụ, phụ thân hắn nói một câu là sắc phong được! Diệp Chi Vấn nói tiếp: "Lần này có lẽ là một cơ hội cho ta".  

 

Có lẽ?  

 

Tần Ninh nhướng mày.  

 

Diệp Chi Vấn nhếch mép hỏi: "Tần Ninh, rất nhiều chuyện cho dù ngươi biết thì ngươi cũng không làm được, đúng không?"  

 

Giờ phút này, Tần Ninh sững sờ.  

 

Đột nhiên, một bàn tay đâm xuyên qua lồng ngực hắn.  

 

Nhìn bàn tay đâm xuyên lồng ngực ánh lên vầng sáng đen nhàn nhạt, Tần Ninh chậm rãi quay đầu lại nhìn người đằng sau.  

 

"Huyền Diệp, đệ... làm cái gì vậy?"  

 

Tần Ninh nhìn về phía cái tay của Hứa Huyền Diệp đang đâm thủng ngực mình, khẽ mỉm cười, ôn tồn hỏi.  

 

"Đại ca tốt của đệ!"  

 

Trong đôi mắt Hứa Huyền Diệp hiện lên nét cười, hắn ta lạnh nhạt hỏi: "Ca mở con mắt ra nhìn xem đệ có phải đệ đệ của ca không?"  

 

Tiếp đến, tất cả đều thấy Hứa Huyền Diệp đang đứng bên cạnh Tần Ninh phát sáng, da thịt toàn thân thay đổi, cả gương mặt cũng khác hẳn.  

 

"Lục đệ!"  

 

Bốn người Ô Vân Hiên đang bị Khúc Phỉ Yên cầm chân ở trên trời đều trợn mắt há hốc mồm khi nhìn thấy cảnh tượng đó.  

 

Lục hoàng tử của Ô Linh tộc - Ô Minh Viêm!  

 

"Sư tôn!"  

 

Gương mặt xinh đẹp của Khúc Phỉ Yên tái mét.  

 

Nhưng giây phút này, đương nhiên bốn người Ô Vân Hiên càng không thể để Khúc Phỉ Yên đi.  

 

Người ngỡ ngàng nhất không ai khác ngoài đôi phu phụ Hứa Vân Đỉnh và Cổ Ôn Uyển.  

 

"Huyền Diệp!"  

 

Cổ Ôn Uyển mở to mắt, thảng thốt hỏi: "Con... con đang làm cái gì thế hả?"  

 

Hứa Huyền Diệp cười tươi rói: "Làm gì ấy hả?  

 

Giết đại ca ta đấy!"  

 

Hứa Vân Đỉnh cũng sững sờ.  

 

"Huyền Diệp, đó... đó là đại ca của con mà!"  

Miệng của Hứa Huyền Diệp rách ra, trông hắn ta như đang lột một lớp da ra, để lộ một gương mặt khác hẳn Hứa Huyền Diệp.  

 

"Ngươi không phải Huyền Diệp!"  

 

Cổ Ôn Uyển gào lên: "Con ta đâu?  

Advertisement
';
Advertisement