Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

Viêm Thông Huyễn bước tới phía trước, ngoài cơ thể ông ta ngưng tụ ra từng đạo hỏa văn, thân hình ông ta giống như sắp bị thiêu đốt, bộc phát ra sức nóng khủng khiếp.  

 

“Đi chết đi!”  

 

Viêm Thông Huyễn hét lên đầy giận dữ, cơ thể phát ra lực lượng dần vượt qua khỏi giới hạn của Kim Tiên.  

 

Lực lượng khủng bố tràn về phía Khương Thái Vi.  

 

Bàn tay Khương Thái Vi nắm chặt lại, bên ngoài cơ thể phát ra ánh sáng rực rỡ, bao phủ cả Tần Ninh và Quân Phụng Thiên.  

 

Ầm… Ngay sau đó.  

 

Trời đất nổ tung, tiếng rung chuyển không ngơi ngớt.  

 

Cơn động đất lan ra phạm vi hơn mười dặm.  

 

Một lúc lâu sau.  

 

Ánh hào quang màu xanh ngọc dần tiêu tán.  

 

Khương Thái Vi cắn chặt răng, nàng nói: “Chạy rồi…”, nàng mới bước vào cảnh giới Ngọc Tiên, hơn nữa còn dung hợp được tinh hoa địa mạch, lực lượng trong tay nàng không thể thu phát tự nhiên được.  

 

Lúc này, võ giả tứ phương đều bị thương ít nhiều.  

 

Cho dù là Kim Tiên thì cũng có một số vị bị thương nhẹ.  

 

“Viêm tộc, Vũ tộc…”, Tần Ninh thì thầm: “Hai đại tộc này không hề đơn giản như vậy…”  

 

Bỗng nhiên, Tần Ninh lại nói: “Trước mắt cứ mặc kệ bọn họ đã, tinh hoa địa mạch quan trọng hơn, nàng phát hiện ra tinh hoa địa mạch ở đâu, dẫn ta đi xem thử”.  

 

“Vâng”.  

 

Ba người Khương Thái Vi, Tần Ninh và Quân Phụng Thiên cùng nhau rời khỏi.  

 

Cường giả khắp nơi nhìn đống hỗn độn trên mặt đất rồi lại nhìn nhau.  

 

Thật đáng sợ! Không ngờ là ở trong Bái Nguyệt Tiên Phủ và Thiên Long thánh tông lại có một vị đại năng Ngọc Tiên như vậy.  

 

Ngọc Tiên! Điều này khiến cho bọn họ cảm thấy thật mệt mỏi.  

 

Bắc Đẩu Phục Thiên nhìn sang ba người còn lại rồi nói: “Chư vị, vẫn nên nhanh chóng triệu tập đệ tử trong tông môn lại đi, Viêm tộc và Vũ tộc tàn bạo, những người khác cũng không dễ trêu vào”.  

 

Vừa dứt lời, Bắc Đẩu Phục Thiên xoay người rời đi.  

 

Bên trong Bái Nguyệt Tiên Phủ và Thiên Long thánh tông vẫn còn nhiều địa vực chưa được tìm ra.  

 

Phải rời đi như vậy, ai cũng đều không cam lòng.  

 

Các vị Kim Tiên đều tản ra.  

 

Bên chỗ Tần Ninh.  

 

Khương Thái Vi dẫn đường, suốt quãng đường, nàng nhìn Tần Ninh bằng ánh mắt quyến luyến.  

 

“Chàng đã là Thiên Tiên tam phẩm rồi, cũng nhanh đó chứ”.  

 

“Có phải là vừa chịu khổ cực một phen hay không?”  

 

Tần Ninh cũng nắm lấy tay Khương Thái Vi, cười nói: “Ta đều để cho người khác nếm mùi đau khổ trước, nào có chuyện người khác bắt nạt được ta chứ!”  

 

Quân Phụng Thiên đứng bên cạnh, vòng hai tay lại, thở dài.  

 

Đúng thật là không coi hắn ta như con người mà! Một lát sau, Khương Thái Vi dừng chân lại, nàng chỉ về phía trước rồi nói: “Tìm thấy ở đây này”.  

Advertisement
';
Advertisement