Vương Dã lập tức đứng dậy, hầm hừ nói: "Ai đánh ca của ta?"
"Đó là người nào, muốn chết phải không?"
Một tiếng gầm này khiến Tần Ninh cảm thấy choáng đầu ù tai, cả người loạng choạng suýt nữa thì ngã.
Dù sao hắn cũng chỉ là cảnh giới Ngọc Tiên Nhập Ngọc trung kỳ.
Một vị cường giả siêu cấp cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên bát trọng thiên rống lên ở bên tai, hắn căn bản không chịu nổi.
"Ca!"
Vương Dã lập tức bước ra đỡ lấy Tần Ninh, vội vàng hỏi: "Ca, có phải ngươi bị thương rất nghiêm trọng hay không?"
Tần Ninh khoát tay: "Bị ngươi rống đấy!"
"... ”, Vương Dã gãi đầu nói: "Là ai đánh ngươi, ta sẽ xả giận cho ngươi”.
Tần Ninh day trán.
Bạch Nguyên Thuần, Lạc Hàm Mai lúc này đi ra.
"Thương tộc”.
"Càn Khôn Điện”.
Bạch Nguyên Thuần mở miệng nói: "Bọn họ cảm thấy Tần Ninh cung chủ biết chuyện về đảo Tử Huyên Hoa liền đến chất vấn, muốn bắt Tần Ninh cung chủ đi”.
Nghe nói như thế, Vương gia lập tức nổi giận.
Keng... trường kiếm sau lưng ra khỏi vỏ.
Một thanh kiếm rộng chừng hai bàn tay lơ lửng trên đỉnh đầu Vương Dã.
"Là các ngươi?"
Vương Dã gầm lên một tiếng.
Hạng Khoáng Nhật bước ra, nhíu mày nói: "Vương Dã, việc này là hiểu nhầm”.
"Hiểu nhầm cái đầu ngươi! Tay ca ta bị thương kia kìa!"
Nghe nói như thế, Hạng Khoáng Nhật nhíu mày.
Đậu má! Rõ ràng tay của Tần Ninh là Kế Bạch Phàm làm bị thương, từ lúc đánh nhau đến bây giờ, Tần Ninh còn chưa rụng một sợi lông nào đâu! Nhưng mà giờ phút này, Vương Dã căn bản không hề quan tâm đến điều đó.
Thanh kiếm phá không lao ra, trường kiếm đâm thẳng vào mặt Hạng Khoáng Nhật.