Lục trọng thiên cũng rất ít.
Cảnh giới thất trọng thiên, Hạng Khoáng Nhật điện chủ chính là thất trọng thiên.
Nhìn thấy Vương Dã thật sự đánh tới, Hạng Khoáng Nhật hừ lạnh một tiếng, đánh ra hai chưởng, chưởng kình bùng nổ.
Ầm… Tiếng nổ kinh thiên động địa bùng nổ.
Uy lực của Cửu Thiên Huyền Tiên, ai có thể chống lại được?
Ầm ầm ầm... Từng tiếng nổ không ngừng truyền ra.
Hai vị Cửu Thiên Huyền Tiên giao chiến.
Vương Dã là kiếm khách, lại là cảnh giới bát trọng thiên, rất nhanh Hạng Khoáng Nhật đã có vẻ như trứng chọi đá.
Hạ Hầu Lam điện chủ thấy một màn như vậy, lập tức lao ra tấn công.
Nếu Nhất Mạch Kiếm Tông ra mặt vì Tần Ninh, vậy Càn Khôn Điện sao phải sợ hãi?
Vốn dĩ bọn họ còn tưởng chỗ dựa của Tần Ninh là thế lực đến từ vùng đất trung thiên, không nghĩ tới lại là Nhất Mạch Kiếm Tông.
Càn Khôn Điện và Nhất Mạch Kiếm Tông vốn đều là bá chủ đứng đầu biển Bắc Tiên, ai sợ ai?
Muốn đánh! Vậy thì đánh!
Hai đại điện chủ trực tiếp lao về hướng Vương Dã.
Hạ Hầu Lam lúc trước bị Kế Bạch Phàm làm bị thương, nhưng mà cũng không đáng lo ngại, bây giờ lại bắt tay với Hạng Khoáng Nhật, hai người phối hợp với nhau khiến cho công kích của Vương Dã đã bị kiềm chế không ít.
Nhìn thấy Vương Dã lấy một địch hai cũng không chiếm ưu thế, Tần Ninh không khỏi cười nói: "Xem ra, mấy vạn năm qua vẫn không tăng lên được gì...”, Kế Bạch Phàm quỳ ở một bên gật đầu nói: "Đúng đúng đúng, tên này ngày nào cũng như kẻ ngốc, căn bản không tăng lên được bao nhiêu”.
Vương Dã nghe nói như thế thì lập tức nổi giận.
Sao có thể để mình mất mặt trước mặt đại ca như thế?
Sao có thể khiến lão ca cảm thấy mình không hề tăng lên gì như thế?
"Hai tên vô dụng này sao có thể là đối thủ của Vương Dã ta?"
Vương Dã gầm lên một tiếng.
Thanh kiếm trong tay đột ngột mọc lên từ mặt đất.
Dao động khủng bố bùng nổ.
Bên trong thanh kiếm dường như có từng luồng khí tức khủng bố không ngừng chồng lên nhau.