Quỷ nhân Diệp gia thôn (full) Diệp Thiếu Dương

Tạ Vũ Tình liếc nhìn hắn một cái nói ra: “Ngươi nghĩ gì thế?”

“Không có không có, không có suy nghĩ gì.”

Tạ Vũ Tình cười lạnh nói: “Nhìn ngươi biểu hiển ta cũng biết ngươi đang nghĩ gì, chớ quên ta là đang làm gì, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, đừng có mà nằm mơ!”

Diệp Thiếu Dương le lưỡi.

Tạ Vũ Tình ánh mắt chuyển qua phía trước, nói: “Cô ấy nói với ta rất nhiều, có mấy lời ta không hiểu, dường như chính là nàng đi cùng với ngươi rất có tiền đồ, thật không thể xác định... Ta biết ta với ngươi không làm được tình nhân, nhưng có thể là một người quan trọng bên cạnh ngươi, ta cũng đã rất thỏa mãn.”

Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn nàng, Tạ Vũ Tình lại nhìn về phía trước, ung dung nói ra: “Ta đối với ngươi là sẽ không thay đổi, nhưn ngươi cũng đừng có áp lực gì, ta sẽ không cùng cô ấy tranh giành ngươi, ta chỉ muốn giống như bây giờ, có thể có cơ hội làm việc chung với ngươi, mời ngươi ăn ăn bánh bao, cũng là đủ cảm thấy rất vui vẻ.”

Diệp Thiếu Dương hít sâu, nghiêm túc nói ra: “Chị trong lòng tôi, cũng là một người quan trọng nhất, không thể thay thế được.”


Tạ Vũ Tình lúc này mới xoay đầu lại nhìn hắn, nói: “Được rồi, hỏi ngươi một vấn đề, ngươi... thích ta sao?”

Diệp Thiếu Dương gật đầu, “Không phải mà là đã từng. Tôi vẫn... Rất thích chị.”

Vấn đề này, đã từng lấy trước quấy nhiễu quá hắn thật lâu, không chỉ có là Tạ Vũ Tình, còn có Chu Tĩnh như... Bản thân đồng thời thích ba người, nghe rất lạm tình. Thế nhưng từ lúc cùng lão Quách tán gẫu thì tâm tư của hắn cũng đã hiểu ra:

Thích vài người, đây là cũng chỉ bản tính con người, coi như là tình lữ trung thành, cũng không dám hứa chắc rằng đối với người khác không động lòng, nếu quả thật không có, vậy chỉ có thể nói chưa gặp phải người thực sự khiến mình động lòng.

Then chốt vẫn là khắc chế loại này động lòng này, đem để ở trong lòng, coi đó là một loại tình cảm hồn nhiên, không đi làm chuyện có lỗi với một nửa kia.

Diệp Thiếu Dương cảm giác mình tuy là miệng tùy tiện, thích nói đùa chiếm tiện nghi, hành vi thật ra thì vẫn là tương đối bổn phận.

Tạ Vũ Tình nói: “Ngươi nói như vậy, không biết người ta không biết sẽ nghĩ ngươi Lạm Tình, kỳ thực ngươi thực sự là nam nhân cặn bã, bên cạnh ngươi nhiều muôi tử tốt như vậy, nhiều dụ hoặc như vậy, ngươi cũng không đến mức bây giờ vẫn còn là xử nam.”

Diệp Thiếu Dương cả kinh nói: “Làm sao ngươi biết ta là...”

Tạ Vũ Tình cười không nói.

“Được rồi, bất hạnh bị ngươi nói trúng.” Diệp Thiếu Dương đỏ mặt nói rằng.

Tạ Vũ Tình nói: “Diệp Thiếu Dương, nếu như ngươi thực sự là loại người như vậy, ta căn bản nhìn cũng sẽ không nhìn ngươi một cái, tuy là rất ít khen ngươi, nhưng ngươi phương diện này thật là khá, một nam nhân bình thường dù cho đối mặt với một phần mười những cám dỗ này, cũng đã sớm thất thân.”

Diệp Thiếu Dương dựa theo nàng nói, hồi tưởng một chút, quả thực bỏ qua rất nhiều cơ hội đem người ta đẩy ngã, chỉ có một lần kém chút thất thân, đó là ở trong giấc mộng trúng mị thuật của Tiểu Cửu chỉ thiếu một chút nữa...

Tạ Vũ Tình nói: “Ngươi mới vừa nói không phải gạt ta chứ?”

“Cái gì?”

“Coi như là gạt ta, cũng đáng giá để ta thủ vững cả đời.” Tạ Vũ Tình cười cười, “Nhưng ta cũng đáp lại Lãnh Ngọc một việc, chính là ta sau này cũng sẽ không bao giờ chiếm tiện nghi của ngươi, đồng thời, ta sẽ giám sát ngươi, không cho ngươi có cơ hội làm chuyện xấu.”

“Còn có chuyện như vậy?” Diệp Thiếu Dương kêu lên, “Đây coi là là quan hệ như thế nào!”

“Mặc kệ quan hệ thế nào, ta muốn như vậy, ngươi nếu dám đụng đến nữ tử khác ngoài Lãnh Ngọc, để ta biết được, ngươi chờ coi!”

Diệp Thiếu Dương khóe miệng co giật đứng lên, nội tâm thật sự là có chút loạn.

“Không nghĩ qua là đã nói nhiều như vậy, không nói nữa.” Tạ Vũ Tình thở ra một hơi, làm dịu đi cảm xúc một chút, nói ra: “Thiếu Dương, nói chính sự, cách làm của Hạng Tiểu Vũ, ngươi thấy thế nào?”

“Cái gì thấy thế nào?”

“Ta trước đó có suy nghĩ, nếu như hắn nghe theo nội tâm của mình, thực sự cùng Vương Mạn Tư ở bên nhau, ngươi nói Vương Mạn Tư có thể hay không buông bỏ thân phận cương thi của mình, cùng với hắn an ổn ở cùng nhau?”

Diệp Thiếu Dương trầm ngâm nói: “Cô ta là em gái Nữ Bạt đúng không, thật ra, bất luận là giới pháp thuật hay là Thi Tộc, đều sẽ không đồng ý bọn họ bên nhau, bọn họ cho dù thực sự ở bên nhau, cũng chỉ có thể là không có kết quả.”

Tạ Vũ Tình nói: “Cho nên ngươi cũng cảm thấy Hạng Tiểu Vũ làm như vậy là đúng?”

“Hắn làm như thế, từ lập trường của hắn mà nói, là không có vấn đề.”

Tạ Vũ Tình ánh mắt ảm đạm xuống, nói: “Ngay cả ngươi cũng cảm thấy hắn làm như vậy là đúng?”

Diệp Thiếu Dương nói: “Có thể khắc chế ý nghĩ của bản thân đối với Vương Mạn Tư – yêu thương, tự tay đi thu phục nàng, thậm chí vì thế không tiếc hi sinh bản thân, làm một pháp sư, hắn đáng giá tôn kính, cho nên cho dù hắn thất bại, tạo thành Vương Mạn Tư phát cuồng, giết người nhiều như vậy, thế nhưng phần tội lỗi này, không thể tính ở trên đầu Hạng Tiểu Vũ.”

Tạ Vũ Tình gật đầu, nói: “Cái này ta hiểu.”

“Thế nhưng, ta không ủng hộ cách giải quyết này của hắn, nếu như là ta, ta sẽ tận lực cùng Vương Mạn Tư.”

Tạ Vũ Tình nghe lời này, ánh mắt lại sáng lên, nói ra: “Thế nhưng ngươi mới vừa nói, giới pháp thuật cùng Thi Tộc đều sẽ không đồng ý bọn họ ở bên nhau, có rất nhiều cản trở, cuối cùng rất khó tu thành chính quả.”

Diệp Thiếu Dương cười cười nói ra: “Chướng ngại đều là dùng để vượt qua, không thử một chút làm sao biết? Huống hồ xem như thực sự không có kết quả, vậy chết chung, cũng không uổng cuộc đời này chứ?”

Tạ Vũ Tình hỏi cười rộ lên, đây mới là bản thân biết Diệp Thiếu Dương.

“Nói cho cùng, vẫn là lựa chọn không giống nhỉ, cũng không có phân đúng sai.” Tạ Vũ Tình nói.

“Là quan niệm không giống, hắn loại người như vậy mà tôi biết, thủ vững truyền thống, cho rằng người cùng tà vật nhất định không thể cùng một chỗ, thực ra tôi cũng cho là như vậy, đây là cơ sở pháp thuật. Cho nên tôi cho tới bây giờ chưa từng đối với bất cứ tà vật gì thực sự động lòng.”

Nói đến đây, Diệp Thiếu Dương không biết tại sao, trong đầu hiện ra bóng dáng nude của Tiểu Cửu... Được rồi, kỳ thực mỹ nữ người người đều thích, bất quá thực sự động lòng lại là một chuyện khác.

Tạ Vũ Tình có chút không hiểu nhìn hắn, nói: “Vậy tại sao Hạng Tiểu Vũ vẫn sẽ thích Vương Mạn Tư, oh đúng Lý Tố Chân nói, Hạng Tiểu Vũ lúc đầu không biết thân phận Vương Mạn Tư.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Đương nhiên là thích cô ta, sau đó mới biết được thân phận của cô ta, một pháp sư đủ tư cách, ở dưới tình huống biết đối phương là tà vật, bình thường là sẽ không biết động tình yêu nam nữ. Cho nên ta mới nói là vấn đề thái độ.

Tỷ như chị bây giờ nói cho tôi biết, Lãnh Ngọc là cái nữ quỷ nữ yêu gì đó, sau đó để cho ta đại nghĩa diệt thân, ta khẳng định làm không được. Nhưng nếu như ngay từ đầu đã biết, ta sẽ khắc chế bản thân không khiến mình thích nàng.”


Trước đó đã nói ra, Diệp Thiếu Dương cũng sẽ không để ý ở trước mặt cô đề cập tình cảm của mình đối với Lãnh Ngọc.


Tạ Vũ Tình chế nhạo nói: “Không chừng cô ấy thật sự là nữ quỷ, nếu không… Làm sao có thể câu cho ngươi mất hồn mất vía.”


Sau đó lại nói: “Giả như, ta là nói giả như a, Lãnh Ngọc cũng là tà vật gì ẩn giấu rất sâu, chính là giống Vương Mạn Tư như vậy, đối với nhân loại có uy hiếp tiềm ẩn, sau đó bị ngươi phát hiện, ngươi làm thế nào?”


“Chỉ cần nàng nguyện ý vì ta không đi giết người, ta chắc chắn sẽ không từ bỏ nàng.”

Advertisement
';
Advertisement