Quỷ nhân Diệp gia thôn (full) Diệp Thiếu Dương

”Nếu như tất cả mọi người phản đối, tỷ như giới pháp thuật, còn có Âm Ti gì gì đó, đều phải bắt nàng, nói đơn giản chính là giả như ngươi muốn đi cùng với cô ấy, phải đấu với toàn bộ bọn họ, ngươi có dám hay không?”

Diệp Thiếu Dương cười cười, nói: “Dám!”

Tạ Vũ Tình nói: “Ta là không nhìn lầm người.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Cô này rất lạ a, cô rõ ràng đối với tôi... Đúng không, ta đối với cô ấy kiên định như vậy, ngươi nên ghen mới đúng.”

Tạ Vũ Tình trừng hắn một cái nói: “Ngươi cũng quá coi thường ta, ta mặc dù không có pháp thuật, nhưng cũng không giống những cô nương nông cạn như vậy. Ta biết rõ vị trí của mình, sẽ không quá phận cầu cái gì. Hơn nữa, nếu như ngươi ngay cả người yêu của mình cũng không dám đi bảo hộ, ngươi có tư cách gì khiến ta thích?”

Diệp Thiếu Dương trong lòng cảm thấy chấn động, hắn đã sớm biết Tạ Vũ Tình cùng những cô gái khác không giống nhau, nhưng không nghĩ tới lại khác xa đến như vậy.

Tạ Vũ Tình nói: “Giả như tương lai thật có một ngày như thế, ngươi cũng đừng quên chính mình đã nói.”


Tuy là không có khả năng xảy ra, Diệp Thiếu Dương vẫn trả lời: “Yên tâm đi. Tôi sẽ không cô phụ nàng, cũng sẽ không cô phụ kỳ vọng của chị.”

Kỳ Thần gọi điện thoại tới, dò hỏi vị trí của bọn họ, một lát sau chạy tới, mang theo một đồng hương, nói người này là đồng hương ở trong núi gặp qua Lý Tố Chân mang theo tiền giấy đi ngọn núi nào đó hoá vàng mã, Vì vậy nhờ hắn dẫn đường.

Bốn người đi qua làng, lên núi đi sâu vào trong.

Đi qua một ngọn núi, đi vào một mảnh đất hoang, đồng hương nói cho bọn hắn biết, bên này thế núi không tốt, không lấy được nước, cho nên trên núi không người trồng hoa mầu, vì vậy vẫn luôn để hoang.

Đi tới một chỗ đất lõm, đồng hương ở phụ cận đi vòng quanh, nói: “Chính là chỗ này, tôi đây thường thường đi lên, không chỉ một lần nhìn thấy bà ấy, ngồi ở chỗ này hoá vàng mã.”

Tạ Vũ Tình hỏi hắn cụ thể vị trí, đồng hương lại nhớ không rõ, bởi vì nơi này một mảng hoang dã, cũng thiếu vật tham chiếu, hơn nữa đồng hương cũng không cố ý ghi nhớ.

“Đồng hương, đi đường xa như vậy, vất vả rồi, trở về mua hai gói thuốc lá, mời trở về đi.”

Đồng hương tiếp nhận năm vạn tệ nhiều nếp nhăn Kỳ Thần đưa, mặt mày hớn hở rời đi.

Diệp Thiếu Dương liếc hắn một cái nói: “Ngươi cũng không cam lòng chi ra nhiều chút.”

“Năm vạn là không ít rồi, loại tiền này lại không thể lấy lại, là cá nhân tôi bỏ ra.” Kỳ Thần gãi gãi đầu.

Tạ Vũ Tình trừng mắt hắn một cái nói: “Ngươi còn nói không thấy ngại, chúng ta chờ ngươi lâu như vậy, kết quả ngay cả vị trí cụ thể cũng không biết rõ.”

Quay đầu hỏi Diệp Thiếu Dương: “Làm sao đây ngay cả một mộ phần cũng không có, ngươi có biện pháp nào không.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Là che giấu tai mắt người khác, mộ phần khẳng định không có, cái này có thể lý giải được, Lý Tố Chân không phải nói nơi này là Thất Âm Chi Địa sao, vậy thì dễ thôi, xem Phong Thủy liền có thể tìm thấy. Phân kim định huyệt thuật của tôi mặc dù không như lão Quách cùng Tứ Bảo hai tên Đào Mộ Tặc này, tìm một mộ phần vẫn là có thể tìm được, đi theo tôi.”

Nói xong hướng trên sườn núi đi tới. Phân kim định huyệt, phải đứng ở chỗ cao, xem toàn bộ sơn mạch phập phồng, mới có thể phán đoán chuẩn xác.

Tạ Vũ Tình theo sau nói: ” Đúng rồi, tại sao gần đây không thấy tên Hoa Hòa Thượng Tứ Bảo kia đến?”

“Hắn đi Ngũ Đài Sơn rồi, hiện tại nhắm chừng đang quay mặt vào tường hối lỗi, điện thoại cũng liên lạc không được.”

Diệp Thiếu Dương vẫn còn nhớ việc này, vốn có dự định đi Ngũ Đài Sơn xem thế nào, kết quả xảy ra chuyện này, cũng chỉ đành giải quyết xong rồi sau đó mới nói sau.

Lên tới đỉnh núi, Diệp Thiếu Dương lấy ra la bàn, mượn ánh trăng, nhìn thế núi phía trước.

Cao thấp không dựa, giữa có đoạn mạch (mạch gãy), thủy khô trạch khốn, xem ra nơi này quả thật là một cái phong thủy tử cục, bình thường phong thủy kém như vậy muốn tìm cũng không tìm thấy, nếu là người sống chôn ở chỗ này, hậu thế cũng thật sự vất vả.

Nhưng dùng để nuôi thi luyện hồn các loại, ngược lại thật sự là một một nơi tốt đáng để dùng, chỉ là nơi đây bởi vì có đoạn mạch, không tính là “Đại Thất Âm”, liệt, hàn, khô, kiền, âm, phá, đoạn, nên chỉ xem như là “Tiểu Thất Âm”.

Đại Thất Âm, là nơi tà tu pháp sư tranh nhau, Tiểu Thất Âm mặc dù chỉ là hơi kém hôn, nhưng nuôi thi luyện hồn chu kỳ rất dài, chí ít cần vài thập niên, cho nên căn bản không có pháp sư sẽ dành thời gian mấy chục năm phí công ở chỗ này, vì vậy nơi đây mới không có ai hỏi thăm.

Nhưng Tiểu Thất Âm tà khí càng âm nhu cùng nhuận, thi thể dưỡng ra không có lệ khí quá sâu, Hạng Tiểu Vũ dù sao cũng là hy vọng tương lai mình sống mình, còn có thể bảo trì thần trí, không đến mức trở thành một thân thể bị lệ khí chiếm, đại khái là vì vậy mới sẽ chọn Tiểu Thất Âm Chi Địa.

Nghĩ vậy, Diệp Thiếu Dương cũng là rất bội phục con người này mặc dù chưa từng gặp mặt, bản lãnh vận trù tính kế thật là sự mạnh.

Dựa theo hướng đi thế núi Phong Thủy, Diệp Thiếu Dương tìm được chỗ tiết điểm của Thất Âm Chi Địa, bảo Kỳ Thần đi qua đứng, làm dấu hiệu, lúc này mới xuống núi, đi qua kiểm tra một lần, quả thật đất có nhô lên, nhưng nếu không nhìn kỹ căn bản sẽ không phát hiện ra sự khác biệt.

Kỳ Thần biết phải đào mộ phần, trước đó đã mượn trong nhà đồng hương hai cái xẻng, Diệp Thiếu Dương lấy một cái, trên mặt đất vẽ cái vòng, đem chỗ chôn xương Hạng Tiểu Vũ vòng ra, sau đó mới đào.

Đào đất là một việc tay chân, cũng may Diệp Thiếu Dương thể lực hơn người thường, Kỳ Thần cũng là thân thể cường tráng, vận khí đào gần một giờ, cuối cùng là đào ra một cái hố sâu hai thước.

Kỳ Thần thở hổn hển, nhảy vào đi đào, một xẻng xuống phía dưới, đào được cái vật gì cứng, lẩm bẩm: “Phần dưới dường như có tảng đá.”

Diệp Thiếu Dương bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, vội vàng kêu lên: “Chờ một chút!”

Kết quả đã muộn, Kỳ Thần nhảy giơ lên hạ xuống đầu xẻng, chỉ nghe được “Lộp bộp” 1 tiếng, xẻng là hạ xuống, nhưng có vật gì cũng đứt theo.

Diệp Thiếu Dương đẩy Kỳ Thần ra, đem cái xẻng sắt ngay cả đất mang lên nhìn, trong đất vụn dấu một cái đầu người.

” Kháo! Ngươi đem đầu Hạng Tiểu Vũ xúc đứt rồi” Diệp Thiếu Dương chửi ầm lên.

Kỳ Thần nhất thời cũng có chút ngây dại. Tạ Vũ Tình cũng dại ra. Người ta đợi ba mươi ba năm, mắt thấy sắp sống lại, kết quả đầu bị xúc đứt!

“Tôi không biết a, tôi tưởng tảng đá.” Kỳ Thần rất ủy khuất.

Tạ Vũ Tình hung hăng trừng mắt hắn một cái, “Tháng nầy tiền thưởng không có nữa!”

Quay đầu nhìn đầu người trong xẻng, nói: “Đầu người rơi, còn có thể sống lại sao?”

“Hẳn là có thể, hắn cũng không phải một lần nữa làm người, quỷ thi là dựa vào đại não khống chế thân thể, đại não còn rất tốt là được, chỉ là...”


“Chỉ là cái gì?”


“Chỉ là khôi phục một cái đầu sống, không có thân thể, có chút không ổn nhỉ?” Diệp Thiếu Dương có chút bất đắc dĩ nói.


Tạ Vũ Tình trước mắt cũng xuất hiện một cái đầu quái đản đang nói chuyện, người ta đợi ba mươi ba năm, cuối cùng chỉ sống lại một cái đầu, mấu chốt là đầu này vẫn là bị xúc đứt trong lúc đào mộ, thế này cũng quá... Tạ Vũ Tình so sánh, đổi thành lời của mình, chỉ sợ là tức muốn nổi phổi, lập tức chết tiếp cũng có thể.


Tạ Vũ Tình nhìn quen thi thể, đối với đầu người không có cảm giác gì, dẫn đầu nhảy xuống, đem người đầu người nhấc lên, đặt trên mặt đất, lau vụn đất trên mặt, liếc mắt nhìn sửng sốt, nói: “Không nghĩ tới năm đó ảnh chụp cũng có thể làm giả, Hạng Tiểu Vũ cũng không có đẹp trai như vậy a.”

Advertisement
';
Advertisement