Sau Khi Ly Hôn, Thiên Kim Hào Môn Không Giả Vờ

Chương 13:

 

Mọi người cười phá lên.

 

“Đình Thâm để ý thiên kim nhà nào vậy? Chắc chắn phải xinh như tiên nữ, nếu không thì đã không thể lọt vào mắt Đình Thâm nhà ta rồi.”

 

Hứa Đình Thâm nhìn tôi chằm chằm rồi gật đầu: “Ừm, đúng là tiên nữ.”

 

Mặt tôi bắt đầu nóng lên, c.h.ế.t rồi, có lẽ tôi đang mắc chứng tự mình đa tình.

 

Tôi vội vàng bỏ đi.

 

Kết quả là vừa đi được vài bước đã bị Tần Xuyên kéo lại.

 

Anh ta kéo tôi ra ngoài: “Cô thích Hứa Đình Thâm?”

 

Tôi hất tay anh ta ra: “Liên quan gì tới anh?”

 

“Tang Du, cô biết rõ tôi và anh ta là kẻ thù không đội trời chung, tại sao cô còn dây dưa với anh ta?”

 

“Dây dưa gì? Chúng tôi nam chưa vợ, nữ chưa chồng, cho dù có đến với nhau thật thì cũng là chuyện hợp tình hợp lý, anh xen vào làm gì?”

 

Một giọng nói lười biếng vang lên: “Không chỉ hợp tình hợp lý mà còn là lẽ đương nhiên.”

 

Tôi quay đầu lại thì thấy Hứa Đình Thâm đang đi tới.

 

Tưởng Dao cũng đi theo sau anh.

 

“A Xuyên!” Tưởng Dao sải bước tới: “Có chuyện gì vậy?”

 

Tần Xuyên nhìn chằm chằm Hứa Đình Thâm không nói chuyện.

 

Trên mặt Tưởng Dao lộ rõ vẻ tức giận, cô ta trừng mắt nhìn tôi: “Tang Du, cô và Tần Xuyên đã ly hôn rồi, cô có dây dưa với anh ấy thế nào cũng vô ích thôi!”

 

“??”

 

Tôi dây dưa với Tần Xuyên?

 

Thật nực cười.

 

“Tôi còn chưa chê cô là bé ba, cô đã quay sang chỉ trích tôi rồi?”

 

“Bé ba gì chứ? Cô đừng nói chuyện khó nghe như vậy!” Tưởng Dao cúi đầu thút thít, như thể bị oan ức lắm.

 

Ghê tởm thật.

 

Cô ta đúng là bạch liên hoa.

 

“Tôi chỉ nói sự thật thôi. Trong ba năm tôi kết hôn với Tần Xuyên, cô dám nói hai người chưa từng lén lút gặp nhau không? Gặp nhau rồi làm gì thì khỏi cần tôi nói nữa nhé?”

 

“Tang Du, tôi chỉ...”

 

Tần Xuyên vừa mở miệng tôi đã ngắt ngang:

 

“Còn anh nữa, Tần Xuyên, ban đầu tôi muốn chúng ta chia tay trong êm đẹp, nhưng xem ra anh không nghĩ vậy. Nếu anh thật sự có can đảm đối đầu với tôi thì tốt, tôi sẽ không nương tay với loại đàn ông tồi như anh đâu.”

 

Nói xong, tôi bước qua hai người đó đi ra ngoài.

 

Vừa đi tới chỗ xe của anh trai, tôi đã nghe thấy giọng của Hứa Đình Thâm truyền tới từ phía sau.

 

“Em Tang, cần giúp đỡ không? Anh cũng rất thích xử lý tra nam tiện nữ.”

 

Tôi quay người lại trừng mắt nhìn anh: “Anh cũng giống bọn họ, chỉ biết bắt nạt em thôi, anh còn tranh giành chiếc tẩu thuốc với em nữa, Hứa Đình Thâm, em ghét anh!”

 

Hứa Đình Thâm: “...”

 

 

Sáng hôm sau thức dậy, tôi hối hận vô cùng.

 

Sao tối qua tôi lại nổi nóng với Hứa Đình Thâm chứ?

 

Anh chỉ cướp một chiếc tẩu thuốc của tôi thôi, tốt hơn Tần Xuyên và Tưởng Dao nhiều lắm.

 

Chẳng lẽ tôi đã đắc tội với đại gia họ Hứa rồi sao?

 

Tôi thở dài, cầm lấy điện thoại.

 

Vậy mà Hứa Đình Thâm lại nhắn tin WeChat cho tôi.

 

[Ngày mai đi thị sát công trường, 10 rưỡi tới nha.]

 

Lại thị sát, một tuần mà thị sát những ba bốn lần, nhà thầu sắp phát điên rồi!

 

Tôi lập tức trả lời: [Vâng ạ.]

 

Tôi xuống giường sửa soạn một lúc rồi đi ăn sáng.

 

Trên bàn ăn, bố tôi vừa đọc báo vừa hỏi: “Dạo này con và Hứa Đình Thâm thế nào rồi?”

 

“Thế nào là thế nào ạ?” Tôi khó hiểu: “Con với anh ấy thì có thể thế nào được?”

 

Bố tôi bỏ tờ báo xuống: “Chuyện của dự án ấy.”

 

“...”

 

Được rồi.

 

“Mới bắt đầu thôi, mọi chuyện khá thuận lợi, tạm thời chưa thấy vấn đề gì.”

 

Bố tôi gật đầu hài lòng, nói với mẹ:

 

“Con gái rượu của chúng ta càng ngày càng giỏi, chờ dự án này hoàn thành, coi như con bé đã đứng vững ở công ty rồi, xem ai còn dám nói con gái chúng ta là bình hoa nữa.”

 

“...”

 

Tôi biết có người trong công ty không phục tôi, nói tôi chỉ được cái xuất thân với ngoại hình.

 

Bố tôi nói đúng, tôi phải làm tốt dự án này.

 

 

Vừa đến công trường, khuôn mặt tuấn tú của Hứa Đình Thâm đã xuất hiện trước mắt tôi, anh mỉm cười hỏi: “Vẫn còn giận à?”

 

“Không có.”

 

Tôi nói thật.

 

Tần Xuyên và Tưởng Dao không đáng để tôi tức giận, còn Hứa Đình Thâm, tôi không muốn cãi nhau với anh.

 

Advertisement
';
Advertisement