Chú Lý cười với tôi:
“Tiểu Du, giới thiệu cho cháu, đây là Hứa Đình Thâm, tổng giám đốc tập đoàn Hứa thị. Tổng giám đốc Hứa, đây là Tang Du, là thiên kim tiểu thư của chủ tịch tập đoàn Vạn Thịnh.”
Hứa Đình Thâm nhìn tôi, mỉm cười nhẹ rồi vươn tay về phía tôi: “Xin chào, em gái Tang, đã lâu không gặp.”
“...”
Chú Lý rất ngạc nhiên: “Hóa ra hai đứa quen nhau à!”
Tôi điều chỉnh lại cảm xúc rồi mỉm cười gật đầu, bắt tay với Hứa Đình Thâm:
“Vâng, chúng cháu học cùng trường đại học, anh Hứa, đã lâu không gặp.”
Chú Lý có vẻ hơi khó xử, dường như ý của chú ấy là muốn tôi và Hứa Đình Thâm tự cạnh tranh với nhau.
Ban đầu tôi nhất định phải có được khu đất đó, nhưng không ngờ đối thủ cạnh tranh lại là Hứa Đình Thâm.
Năm đó lúc còn đi học, anh chàng này còn bị tôi mắng cho một trận đấy.
Lúc còn đi học, Hứa Đình Thâm là đại ca nổi tiếng khắp kinh đô, không chỉ xưng bá ở trường chúng tôi mà ngay cả đám học sinh trường khác cũng bị anh đánh cho sợ khiếp vía.
Những chuyện này không liên quan gì đến tôi, tôi mắng anh là vì anh luôn bắt nạt Tần Xuyên.
Tần Xuyên học rất giỏi, là học bá của trường chúng tôi, anh ta không chỉ không dựa giẫm vào gia đình, thậm chí còn dùng năng lực của bản thân để giành được học bổng toàn phần, mang về rất nhiều vinh dự cho trường chúng tôi.
Hứa Đình Thâm ghen tị với Tần Xuyên nên mới luôn tìm cách gây khó dễ bắt nạt Tần Xuyên, cũng vì vậy tôi mới tức giận quá đỗi, đã mắng anh một trận.
Hôm đó là trận đấu bóng rổ giao hữu giữa các khoa, khoa chúng tôi cử Tần Xuyên ra sân.
Lúc thi đấu với Hứa Đình Thâm, anh ta ném bóng trúng mũi Tần Xuyên khiến Tần Xuyên chảy m.á.u mũi, lúc đó Tần Xuyên còn ngất xỉu.
Sau khi xác định Tần Xuyên không sao, tôi đã chặn Hứa Đình Thâm ở trước cửa tòa nhà giảng dạy.
“Hứa Đình Thâm, tôi biết nếu tôi yêu cầu anh đi xin lỗi Tần Xuyên, chắc chắn anh sẽ không đi. Nhưng không sao, Tần Xuyên cũng chẳng cần.”
“Nhưng anh cũng là người lớn rồi, nên biết điều một chút, đừng có suốt ngày lang thang khắp nơi như một tên côn đồ nữa!”
Lúc ấy tôi tuyệt đối không thể ngờ được sẽ có một ngày, tôi và Hứa Đình Thâm lại gặp lại nhau bằng phương thức như thế này.
Nghiệt duyên!
Nói thật, tôi có chút muốn rút lui, rõ ràng tôi là một người rất thích tranh giành...
Đúng, tôi nên tranh!
Tôi đứng lên, rót cho chú Lý một ly rượu: “Chú Lý, cháu kính chú một ly trước.”
Chú Lý uống rượu, sau đó bật cười:
“Tiểu Du à, hôm qua nghe bố cháu nói cháu đã về công ty gia đình rồi. Lúc trước ông ấy còn kể khổ với chú, nói anh cháu chỉ mãi lo công ty của bản thân, cháu lại không chịu trở về, ông ấy lo muốn chết. Giờ cháu đã trở về, hẳn bố cháu cũng có thể yên tâm rồi.”
Tôi cười gật đầu: “Vâng, sau này cháu sẽ tiếp quản công ty, đến lúc đó còn phải nhờ chú Lý giúp đỡ nhiều hơn.”
Chú Lý liếc nhìn Hứa Đình Thâm, chuyển chủ đề: “Đúng rồi Tiểu Du, cháu có bạn trai chưa?”
Tôi cảm nhận được ánh mắt của Hứa Đình Thâm, lúc ấy việc tôi theo đuổi Tần Xuyên trong trường ai ai cũng biết, Hứa Đình Thâm không thể nào không biết.
Vì không để cho Hứa Đình Thâm đối đầu với tôi, tôi quyết định phủi sạch quan hệ với Tần Xuyên...
Trên thực tế, chẳng bao lâu nữa chúng tôi cũng sẽ chẳng còn quan hệ gì với nhau.
“Hiện tại đang làm thủ tục ly hôn, thời gian suy nghĩ lại là một tháng.”
Chú Lý ngạc nhiên gật đầu, lại chuyển chủ đề.
Nhưng thật ra cũng không cần thiết, hôn nhân cũng không phải điểm yếu của tôi.
Rượu qua ba tuần, bắt đầu nói chuyện chính.
Nhà Hứa Đình Thâm vốn đã giàu có, đừng nhìn mặt ngoài mọi người đều nói anh trai tôi giàu nhất thủ đô, nhưng thực tế, giàu có hàng đầu thật sự phải giống nhà họ Hứa, trong mắt bọn họ, bảng xếp hạng tài phú chẳng là cái thá gì.
Cho nên tôi có chút lo lắng, sợ mình không tranh nổi với Hứa Đình Thâm.
Không ngờ Hứa Đình Thâm lại nói: “Nếu em muốn miếng đất này, vậy anh sẽ rút lui.”
“!!!”
Anh nói thật sao?
…
Tôi lấy được miếng đất đó rồi.
Tiễn chú Lý lên xe, sau khi nhìn theo xe của chú Lý rời đi, tôi quay đầu lại nhìn về phía Hứa Đình Thâm bên cạnh.