Hả?
Đôi mắt của Trương Minh Vũ hiện lên vẻ mờ mịt.
Có chuyện gì vậy?
Mặc dù đang ôm một cơ thể mềm mại vào trong lòng nhưng Trương Minh Vũ cũng không dám làm gì hết.
Vẻ mặt đầy mông lung.
Cơ thể mảnh mai của Lâm Kiều Hân khẽ run.
Không phải vì Sơ Tinh mà là do câu nói ấy của Trương Minh Vũ.
Cô cũng không biết mình đã chạm vào sợi dây nào trong trái tim mình nữa, dù sao... Đó cũng là sự phấn khích không thể giải thích được!
Lâm Kiều Hân mở miệng.
Nhưng cô không biết mình nên nói gì cả.
Trương Minh Vũ đờ đẫn hỏi: “Em... sao vậy?”
Cảm động à?
Lâm Kiều Hân lắc đầu nguầy nguậy.
Nhưng vẫn không nói một câu nào.
Trương Minh Vũ thấy vậy, đôi mắt anh hiện lên đầy vẻ bất lực.
Do dự một chút.
Sau đó từ từ đưa tay ra rồi vỗ nhẹ vào lưng của Lâm Kiều Hân.
Một lúc sau.
Lâm Kiều Hân vùng vẫy thoát ra khỏi vòng tay anh, đôi mắt xinh đẹp ấy lại ươn ướt.
Thấy thế, trái tim của Trương Minh Vũ thắt lại.
Sao lại...
Ngay sau đó Lâm Kiều Hân cực kỳ nghiêm túc nói: “Trương Minh Vũ, cảm ơn anh, em có thể giúp anh nhưng... Nhưng Sơ Tinh không thể giao cho em”.
“Em không thể xử lý tốt được”.
Trước đây cô rất tự tin.
Cô tin chắc rằng mình có thể hoàn thành bất cứ chuyện gì.
Nhưng bây giờ...
Cô dần dần nhận ra khoảng cách giữa mình và Trương Minh Vũ, quan trong nhất là cô không muốn làm khiến cho Trương Minh Vũ bị liên lụy.
Trương Minh Vũ tức giận trừng mắt nói: “Giao Sơ Tinh cho em còn yên tâm hơn là để nó ở trong tay anh”.
“Hơn nữa... Anh vẫn có việc khác cần phải làm”.
“Không giao cho em thì giao cho ai đây?”
Nói xong anh lại nhoẻn miệng cười.
Cực kỳ rạng rỡ.
Nhịp tim của Lâm Kiều Hân không khỏi tăng lên.
Không giao cho em... thì cho ai?
Đúng rồi.
Hai chúng ta... là vợ chồng!
Không biết vì sao suy nghĩ này lại ngay lập tức hiện lên rất rõ ở trong lòng của Lâm Kiều Hân.
Trương Minh Vũ tiếp tục nghiêm túc nói: “Yên tâm đi, dù sao cũng có chị ba ở đây, chắc chắn em sẽ không gặp vấn đề gì”.
Lâm Kiều Hân siết chặt nắm tay.
Một lúc sau cô mới hỏi: “Anh... Anh còn bận chuyện gì nữa sao? Anh sẽ không...”
Cô vẫn rất sợ Trương Minh Vũ sẽ rời đi.
Nhưng...
Cô biết rằng Trương Minh Vũ còn rất nhiều việc cần phải làm nên cô cũng không muốn cản trở.
Trương Minh Vũ cười ha hả nói: “Yên tâm đi, lần này anh chỉ đi theo chị sáu để huấn luyện thôi”.
“Sẽ không rời đi đâu”.