Trương Minh Vũ mở to hai mắt nhìn, ánh mắt sáng lấp lánh.
Tuy rằng anh đã biết trước là cô sẽ rất đẹp, nhưng mà anh lại không ngờ cô đẹp đến mức như vậy.
Ánh mắt nhân viên bán hàng cũng sáng lấp lánh.
Rất xinh đẹp!
Lâm Kiều Hân mặt mày ngại ngùng bước tới trước gương, nhìn trái nhìn phải, một lúc lâu sau mới mỉm cười hỏi: “Anh thấy sao? Đẹp không?”
Dứt lời, cô nhìn về phía Trương Minh Vũ.
Ơ kìa…
Trương Minh Vũ sửng sốt.
Anh nghĩ nghĩ một lát mới hiểu ý của cô, không chút do dự nói: “Đẹp… rất đẹp, giống như là được thiết kế riêng cho em vậy!”
Anh nói thật, không quá lời một chút nào!
Lâm Kiều Hân ngượng ngùng lườm anh một cái, chỉ là bên môi lại tràn đầy ý cười.
cô nhìn lên gương lần nữa, sau đó đi phòng thay đồ, thử hai bộ đồ khác.
Bộ sau đẹp hơn bộ trước!
Trương Minh Vũ xem đến sửng sốt.
Quả nhiên… người đẹp mặc gì cũng đẹp…
Nhân viên bán hàng cũng sửng sốt đến mức không nói nên lời.
Những từ ngữ khen ngợi mà nhân viên bán hàng từng học… hoàn toàn không xứng với Lâm Kiều Hân!
Sau đó, Lâm Kiều Hân hỏi nữa: “Thế nào? Đẹp không anh?”
Dứt lời, trong mắt cô vẫn là vẻ chờ mong như cũ.
Ực!
Trương Minh Vũ nuốt nước miếng, gật mạnh đầu, nói: “Đẹp!”
Ngoài từ đẹp ra thì anh không biết nên nói gì nữa.
Nghe vậy, trên mặt Lâm Kiều Hân lại hiện lên ý cười.
Xinh đẹp rạng ngời!
Trương Minh Vũ xấu hổ gãi đầu, cười nói: “À… gói hết mấy bộ đồ kia đi.”
Nhân viên bán hàng vui vẻ nói: “Vâng thưa anh!”
Dứt lời, nhân viên bán hàng nhanh chóng gói đồ.
Nghe vậy, trong mắt Lâm Kiều Hân hiện lên cảm xúc là lạ.
Cái loại cảm giác này…
Lâm Kiều Hân lại nở nụ cười.
cô đi thay lại đồ của mình.
Nhân viên bán hàng nhanh chóng gói xong ba bộ đồ.
Trương Minh Vũ cầm túi quần áo.
Lâm Kiều Hân tiến lên một bước, rất là tự nhiên mà ôm cánh tay Trương Minh Vũ.
Trương Minh Vũ ngầm hiểu cười cười.
Hai người không hề do dự, quay người đi ra cửa.
Có điều, hai người họ mới vừa bước đi..
Trương Minh Vũ chợt dừng bước.
Lâm Kiều Hân ngây ngẩn cả người.
Nhìn ra phía cửa…
Lúc này, hai người họ mới phát hiện bên ngoài cửa hàng có một đám người đang đứng, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Lâm Kiều Hân.
Có nam có nữ!
Ơ kìa…