Lâm Kiều Hân xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành.
Hai người sánh vai đi với nhau, lập tức thu hút rất nhiều ánh mắt.
Thấy vậy, khuôn mặt đẹp của Lâm Kiều Hân đỏ lên.
cô nghĩ nghĩ một lát, rồi mới từ từ ôm lên cánh tay Trương Minh Vũ.
Trương Minh Vũ sửng sốt, cảm nhận được nét mềm mại dưới cánh tay, trong lòng cảm thấy rung động.
Cái loại cảm giác này…
Trương Minh Vũ nở nụ cười.
Cực kì vui vẻ!
Mọi người xung quanh sôi nổi để lộ vẻ mặt ghen ghét.
Hai người thấy vậy cũng không thèm để ý.
Rất nhanh sau đó, bọn họ đi thang máy lên lầu bán, chỗ bán nữ trang.
Nơi đây có đủ loại trang phục rực rỡ, nhưng chủ yếu vẫn là… trang phục mang đậm bản sắc dân tộc.
Ánh mắt Lâm Kiều Hân sáng lên.
cô kích động hỏi: “Anh nói xem… em mặc đồ đó đẹp không?”
Ơ…
Trương Minh Vũ bất đắc dĩ lắc đầu rồi xấu hổ nói: “Trên thế giới này, chắc là không có đồ nào mặc lên người em mà xấu đâu nhỉ?”
Cái gì?
Lâm Kiều Hân nhướng mày.
Sau khi nhận ra anh vừa nói gì đó, khuôn mặt xinh đẹp của cô lại đỏ bừng.
Chỉ là… trong lòng cực kì vui vẻ!
Lâm Kiều Hân nắm tay Trương Minh Vũ, phấn khích nói: “Đi thôi, chúng ta đi thử đi!”
Trương Minh Vũ bất đắc dĩ lắc đầu.
Bây giờ cô đã nắm tay anh một cách tự nhiên như vậy rồi sao?
Thấy vậy, Trương Minh Vũ rất thả lỏng, cũng rất vui vẻ.
Hai người đi vào cửa hàng.
Người phục vụ tươi cười thân thiện giới thiệu.
Lâm Kiều Hân quay lại hỏi anh đủ điều.
Bộ này đẹp không anh?
Có hợp với em không?
Trương Minh Vũ chọn vài bộ đồ cho Lâm Kiều Hân đi thử.
Lâm Kiều Hân ôm quần áo chạy vào trong phòng thay đồ.
Trương Minh Vũ ngồi xuống, tầm mắt không nhịn được mà nhìn về phía cửa phòng thay đồ, trong lòng không hiểu sao có loại cảm xúc phức tạp.
Không biết từ khi nào, mối quan hệ giữa hai người họ đã…
Nghĩ đến đây, Trương Minh Vũ cười rất là vui vẻ.
Với tiến độ hiện tại, chắc là không bao lâu nữa chúng ta sẽ trở thành vợ chồng thật sự nhỉ?
Nghĩ đến đây, Trương Minh Vũ bắt đầu cảm thấy mong chờ.
Rất nhanh sau đó, cửa phòng thay đồ mở ra.
Lâm Kiều Hân ngại ngùng đi ra khỏi phòng thay đồ với bộ trang phục dân tộc.
Trương Minh Vũ nhìn thoáng qua rồi nhìn chằm chằm…