Sáu người chị gái cực phẩm của tôi - Trương Minh Vũ - Lâm Kiều Hân (Truyện full)

Gã trọc thấy thế liền hiểu ý anh, lại vẫy tay lần nữa.

Đám đàn em còn lại của gã tức thì lao tới chỗ đám côn đồ đi theo Trần Chúc.

Chẳng bao lâu sau, cả quán rượu chìm ngập trong tiếng rên rỉ đau đớn!

Trương Minh Vũ chỉ nghe thôi đã thấy rợn tóc gáy.

Chậc chậc, thê thảm quá…

Gã trọc cung kính đứng trước mặt anh, tươi cười lấy lòng.

Anh cẩn thận dặn dò: “Anh bảo bọn họ chú ý vào, đừng có đánh chết người. Chúng ta đều là công dân gương mẫu, không được làm chuyện phạm pháp như vậy”.

Gã trọc nghe thấy tiếng kêu gào thảm thiết, khoé miệng hơi giật giật.

Công dân gương mẫu?

Nhưng gã cũng chẳng dám nói năng gì, chỉ không ngừng vẫy tay ra hiệu cho đám đàn em.

Trương Minh Vũ xem một lát cũng thấy chán, nhỏ giọng nói: “Chị ba, chúng ta đi thôi. Bọn họ hung tàn quá”.

Gã trọc đang đứng bên cạnh nghe xong khoé miệng lại giật.

Hung tàn…

Không phải là do anh ra lệnh à?

Tô Mang gật đầu đồng ý.

Anh không chút do dự dẫn cô ấy rời khỏi quán bar.

Gã trọc cung kính tiễn hai người họ rời đi, vẻ mặt trưng ra nụ cười gượng gạo.

Đợi đến khi ra ngoài, Trương Minh Vũ mới nhìn thấy Long Tam vẫn đứng dựa vào ô tô chờ ngay trước cổng quán bar.

Anh dám chắc anh ta có gắn camera giám sát lên người mình!

Long Tam nhanh chóng lái xe rời đi.

Tối nay vẫn chưa được bỏ gì vào bụng nên Trương Minh Vũ quyết định mua thức ăn về nhà nấu.

Tô Mang biết được lại càng cười không khép nổi miệng.

Chiếc xe mau chóng đưa họ về tới cổng biệt thự. Đợi hai người họ xuống xe, Long Tam liền lái xe đi mất.

Trong biệt thự vẫn không một bóng người.

Trương Minh Vũ không nhịn được tò mò hỏi: “Này chị ba, rốt cuộc chị tư làm việc ở bệnh viện nào đấy? Sao thời gian tan làm thất thường thế?”

Tô Mang ghen tỵ nói: “Sao hả, chị đây chưa đủ để em ăn à?”

Ăn…

Trương Minh Vũ nghẹn họng, không biết nên đáp lại thế nào.

Anh bèn cầm thức ăn vừa mua về vào trong bếp.

Tô Mang tức giận trừng mắt, chậm rãi nói: “Công việc của em tư rất thần bí, chị cũng không rõ lắm. Nhưng mà vẫn biết được chút ít”.

Anh vội tò mò hỏi: “Chị biết được gì rồi?”

Tô Mang nghịch ngợm mỉm cười: “Không nói cho em biết đâu”.

Trương Minh Vũ: …

Anh nhanh chóng bắt đầu bận rộn trong nhà bếp, trước tiên là chuẩn bị rau củ quả và gia vị xong xuôi xếp sang một bên.

Tô Mang dọn dẹp xong cũng không kìm được chạy tới, hiếu kỳ hỏi: “Em định nấu món ngon gì đấy?”

Cô ấy vừa nói vừa nếm thử các món ăn kèm, ánh mắt loé lên vẻ hưng phấn.

Anh nhếch miệng cười đáp: “Không nói cho chị biết đâu”.

Tô Mang giận dữ lườm anh, chẳng nói chẳng rằng ngồi xuống một góc lẳng lặng quan sát.

Advertisement
';
Advertisement