Siêu Thần Yêu Nghiệt (full) - Vân Phi Dương (tác giả: Hoa Tiên Tửu)

Vân Phi Dương cắn quả đào, hai mắt trợn tròn, bởi vì trong thịt đào ẩn chứa bàng bạc Mộc thuộc tính!  

             Chỉ là quả đào phổ thông mà ẩn chứa Mộc thuộc tính nồng đậm như thế. Nói cách khác, địa phương cây đào sinh trưởng tất có Mộc thuộc tính nồng đậm!  

             "Xoát!"  

             Vân Phi Dương đứng lên, vội vàng hỏi:  

             - Tiểu gia hỏa, quả đào hái ở nơi đâu thế?!  

             Tìm tới cây đào, có lẽ sẽ tìm được Mộc hệ chí bảo!  

             "Chi chi C-K-Í-T..T...T."  

             Tiểu Hầu chỉ vào chỗ sâu trong sơn động.  

             - Ở bên trong?  

             Vân Phi Dương lúc này đi vào, khi hắn đi đến cuối sơn động cũng không có phát hiện bất kỳ thực vật nào.  

             "Chi chi."  

             Nhưng lúc này, tiểu Hầu ngồi xổm tại mép thạch bích kêu to, Vân Phi Dương đến gần xem xét mới phát hiện, dưới vách đá có một thông đạo rất nhỏ.  

             "Xoát."  

             Tiểu Hầu chui vào trước.  

             Vân Phi Dương hơi trầm ngâm, cuối cùng vẫn nằm rạp xuống đất, cẩn thận từng li từng tí chui vào.  

             Hắn bò khoảng trăm trượng.  

             Thông đạo dần dần lớn lơn, Vân Phi Dương đứng dậy, khom lưng tiến vào. Rất nhanh, phía trước hiện ra ánh sáng.  

             "Chi chi."  

             Tiếng tiểu Hầu truyền đến.  

             Vân Phi Dương bảo trì cảnh giác đi vào.  

             Khi hắn dung nhập vào màn ánh sáng, đợi một hồi khi thích ứng với cường quang mới mở mắt ra xem xét xung quanh, thấy mình đang đứng trong một sơn cốc.  

             Nơi này cũng không lớn.  

             Nhưng lại sinh trưởng rất nhiều cây ăn quả cành lá rậm rạp, có cây đào, có cây lê, đầy đủ chủng loại.  

             Mà ở bên trái còn có thác nước, sóng nước đổ xuống truyền đến âm thanh ầm ầm.  

             Nói thật.  

             Hoàn cảnh nơi này ưu mỹ tựa như thế ngoại đào nguyên.  

             Vân Phi Dương có chút mộng.  

             Bởi vì khu vực nho nhỏ, lại ngưng tụ Mộc thuộc tính bàng bạc, còn mạnh hơn Độc Vân Lâm gấp bội.  

             Nơi này nhất định có Mộc hệ chí bảo cường đại!  

             Vân Phi Dương phấn khởi không thôi.  

             "Chi chi!"  

             Tiểu Hầu ngồi xổm trên cây đào, hái xuống một quả ném qua, Vân Phi Dương tiếp được cắn một cái, không chỉ có mùi vị ngọt ngào, mà còn ẩn chứa Mộc thuộc tính bàng bạc.  

             Không sai!  

             Tuyệt đối có Mộc hệ bảo vật cường đại! Vân Phi Dương đại hỉ, vừa ăn quả đào vừa tìm tòi xung quanh.  

             Ngũ Hành Chi Linh còn kém Mộc thuộc tính.  

             Hiện tại hắn bức thiết hi vọng tìm được. Bởi vì, một khi Ngũ Hành đầy đủ, tiểu thế giới có thể sinh ra nồng nặc linh lực, mình có thể nhờ vào đó nhanh chóng tu luyện!  

             Chỉ là tìm một canh giờ trong sơn cốc, lại không thấy chỗ này đặc thù.  

             - Không phải chứ.  

             Vân Phi Dương nâng cằm lẩm bẩm:  

             - Cây ăn quả nơi này khác mùa mà có thể đồng thời kết quả, nhất định do một loại Mộc hệ chí bảo nào đó thôi phát, tại sao lại không có?  

             Chưa từ bỏ ý định, tiếp tục tìm.  

             Vân Phi Dương lại bắt đầu tìm tòi, trọn vẹn một ngày, tìm từng tấc đất, vẫn không có thu hoạch.  

             Tiểu Hầu ngồi xổm trên tàng cây, mắt to lóe lên nhìn lấy tên nhân loại, nghĩ thầm, tên này đang tìm cái gì không biết?  

             "Uy."  

             Vân Phi Dương dừng tìm, hỏi:  

             - Tiểu gia hỏa, ngươi thường tới nơi này có thấy qua vật gì đặc thù hay không?  

             Tiểu Hầu mờ mịt nhìn hắn.  

             Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.  

             Khỉ thú nghe hiểu tiếng người cũng đã không tệ rồi, trông cậy vào nó phát hiện chí bảo thì tự mình đi tìm còn hơn.  

             Vân Phi Dương hơi chút nghỉ ngơi, cuối cùng đứng lên, lần này hắn không di chuyển nữa mà ánh mắt khóa chặt trên mặt đất.  

             Phía trên không, có lẽ ở phía dưới.  

             - Có lẽ Mộc hệ chí bảo được chôn dưới đất, như thế mới uẩn dục ra nhiều trái cây ẩn chứa Mộc thuộc tính bàng bạc như vậy.  

             "Keng!"  

             Hàn Thiên Kiếm ra khỏi vỏ.  

             Vì Mộc hệ chí bảo, tên này có tính toán đào sâu ba thước. Bất quá, vừa mới huy kiếm lật tung bùn đất, tiểu Hầu đã nhảy xuống, hung ác ác nhìn hắn.  

             Giống như đang nói:  

             - Nơi này là địa bàn của ta, ngươi không thể làm loạn!  

             - Tiểu gia hỏa.  

             Vân Phi Dương bất đắc dĩ nói:  

             - Thật xin lỗi.  

             Nói rồi, vung lên kiếm, lần nữa xới bùn đất.  

             "Chi chi!"  

             Tiểu Hầu nhất thời kêu to, trong thanh âm có phẫn nộ, chợt hít một hơi thật sâu, Mộc thuộc tính cuồn cuộn ngưng tụ lại trước miệng nó.  

             "Oa!"  

             Nó bỗng nhiên phun ra một cái.  

             Mộc thuộc tính nhất thời hóa thành một đạo lưu quang đánh tới Vân Phi Dương.  

             "Ba."  

             Vân Phi Dương nhẹ nhàng nhấc tay đánh nát lưu quang, lấy thực lực tiểu Hầu hiện tại không thể nào thương tổn đến hắn.  

             Nhưng.  

             Vì bảo hộ gia viên không để tên nhân loại này tàn phá, tiểu Hầu tiếp tục ngưng tụ Mộc thuộc tính, phun ra một đạo lại một đạo lưu quang.  

             Khoan hãy nói.  

             Lực lượng tuy nhỏ, nhưng được ở số lượng nhiều.  

             Vân Phi Dương im lặng.  

             Nơi này Mộc hệ thuộc tính bàng bạc, nó là Mộc thuộc tính hung thú, có thể không kiêng nể gì mà hấp thu, có thể liên tục không ngừng phun ra lưu quang!  

             Chờ chút!  

             Đột nhiên, Vân Phi Dương nghĩ đến cái gì đó.  

             Cũng không chú ý vô số đạo lưu quang đang oanh tới, cuối cùng đánh trên người hắn, nhất thời bị đánh bay ra ngoài, đạp vào một cây đào.  

             Tiểu Hầu dừng lại, trong con ngươi lóe ra vẻ đau lòng.  

             Đương nhiên.  

             Nó không phải đau lòng Vân Phi Dương, mà đau lòng cây đào bị nhân loại kia đụng trúng.  

             "Ha ha ha!"  

             Nhưng vào lúc này, nhân loại kia đứng lên, điên cuồng cười to:  

             - Vân Phi Dương ơi là Vân Phi Dương, ngươi ngốc quá đi!  

             Tiểu Hầu ngạc nhiên nhìn hắn, tâm lý còn đang nghĩ, chẳng lẽ mình ra tay quá nặng đánh tên nhân loại này phát ngốc?  

             - Tại sao lại cần tìm kiếm Mộc hệ chí bảo.  

             - Chẳng lẽ, trên đời này chỉ có bảo vật ẩn chứa Mộc thuộc tính mới có thể ngưng tụ ra Mộc linh lực à?  

             Vân Phi Dương đứng lên hưng phấn nói:  

             - Nơi đây có Mộc thuộc tính bàng bạc như thế, một Tiểu Hầu cũng có thể nhờ vào đó mà ngưng tụ Mộc hệ năng lượng, ngươi còn ngây ngốc tìm Mộc hệ chí bảo làm gì a!  

             "Keng!"  

             Tra Hàn Thiên Kiếm vào vỏ.  

             Vân Phi Dương lúc này ngồi xếp bằng xuống, chuyên tâm khống chế Linh Niệm dung nhập vào phiến thiên địa này.  

             Từ khi thu hoạch được Ngũ Hành Chi Linh, hắn thủy chung suy nghĩ như thế nào tìm được thuộc tính ngũ hành càng mạnh, lại xem nhẹ ngưng tụ Ngũ Hành, không chỉ có thuộc tính chí bảo, mà còn mình có thể tự lĩnh ngộ!  

             Mộc thuộc tính nơi đây còn mãnh liệt, tinh thuần hơn Độc Vân Lâm gấp bội, nếu như ngưng tụ ra Mộc hệ thuộc tính, tất nhiên sẽ vô cùng tinh thuần.  

             Không chỉ có thể dung nhập Ngũ Hành Chi Linh, còn có thể tùy tâm sở dục cung cấp, mạnh hơn chí bảo nhiều!  

             Quá ngu.  

             Mình quá ngu đi!  

             Vân Phi Dương rốt cục khai khiếu, cũng ý thức được sơn cốc không có ẩn giấu chí bảo gì cả, mà chính nó là một Mộc hệ tràng sở để mình lĩnh ngộ!  

             Sau khi nghĩ thông suốt.  

             Hắn muốn lĩnh ngộ ra Mộc thuộc tính ở chỗ này.  

             Tiểu Hầu có thể dựa vào thuộc tính nơi này ngưng tụ ra lưu quang công kích mình. Như vậy, mình lĩnh ngộ Mộc thuộc tính tại đây, hoàn toàn không có khó khăn!  

             Cứ như vậy.  

             Tâm thần Vân Phi Dương hợp nhất, bắt đầu lĩnh hội.  

             Tâm hắn lặng như nước phảng phất như lão tăng nhập định, Linh Niệm phóng thích phiêu đãng quanh sơn cốc, bắt đầu cảm ngộ Mộc thuộc.  

             Tiểu Hầu thấy hắn không còn phá hư, nhảy lên một cây đào, hái xuống một quả bắt đầu ăn, ngẫu nhiên hiếu kỳ nhìn qua nhân loại bên dưới.

Advertisement
';
Advertisement