Vân Phi Dương bên này điên cuồng hấp thu Mộc thuộc tính bàng bạc trong sơn cốc, còn tiểu Hầu thì ngồi trên cây đang trừng to hai mắt mà nhìn.
Má ơi.
Tên nhân loại này quá kinh khủng, đã vậy còn quá không muốn sống điên cuồng hấp thu, chẳng lẽ không sợ cho ăn bể bụng?
Tiểu Hầu – một động vật còn nhìn không được, có thể nghĩ giờ phút này Vân Phi Dương hấp thu Mộc hệ thuộc tính có bao nhiêu điên cuồng.
Cũng may có Nghịch Thiên Quyết.
Bản tâm pháp thần kỳ này lần nữa chứng minh chính mình rất xứng với hai chữ Nghịch Thiên!
"Vù vù —— "
Linh lực bàng bạc điên cuồng tràn vào thân thể Vân Phi Dương, Nghịch Thiên Quyết cực tốc vận chuyển hóa thành năng lượng tinh thuần cuồn cuộn dung nhập vào thuần linh hạch.
Một canh giờ.
Mộc hệ Linh Hạch vẫn chỉ là một điểm ánh sáng nhưng năng lượng ẩn chứa trong đó cực kỳ to lớn.
Còn chưa đủ.
Cần tiếp tục hấp thu!
Vân Phi Dương lần nữa câu thông Mộc thuộc tính giữa thiên địa, vẫn không muốn sống hấp thu, chỉ thấy Mộc thuộc tính trong sơn cốc đều bị hắn ngưng tụ tới.
Nhưng.
Tốc độ hắn hấp thu nhanh.
Mộc thuộc tính sinh ra trong sơn cốc càng nhanh hơn, khi hắn thu hết thuộc tính ngưng tụ xung quanh thì Mộc thuộc tính hoàn toàn mới lần nữa xuất hiện.
Ý thức được điểm ấy, Vân Phi Dương đại hỉ.
Hắn lo lắng không có đủ Mộc thuộc tính cung cấp cho mình hấp thu, mặc dù thành tựu Mộc hệ võ giả nhưng vẫn phải cần thời gian dài bồi dưỡng mới có thể dung nhập vào Ngũ Hành Chi Linh.
Bây giờ.
Tốc độ mộc thuộc tính sinh ra trong sơn cốc vậy mà còn nhanh hơn tốc độ mình hấp thu, quả thực quá thoải mái.
Hấp thu!
Luyện hóa!
Lại hấp thu!
Lại luyện hóa!
Vân Phi Dương giống như nhập ma.
Trong thức hải chỉ có một ý niệm, không ngừng hấp thu luyện hóa để lớn mạnh Mộc thuộc tính bên trong thuần linh hạch.
Một ngày.
Hai ngày.
Cho đến năm ngày sau.
Vân Phi Dương lúc này mới dừng hấp thu, Mộc thuộc tính bao phủ quanh thân dần tản ra trở về thiên địa, Tiểu Hầu trên tàng cây thấy thế, hiện ra vẻ sụp đổ nhân tính hóa.
Tên nhân loại này quá kinh khủng.
Trong vòng quây của Mộc thuộc tính nồng đậm như thế, vậy mà trọn vẹn hấp thu năm ngày, còn sống như thường!
"Xoát!"
Vào lúc này, Vân Phi Dương mở to hai mắt, tròng mắt hiện ra hai đạo lục quang, hắn nhếch miệng hiện ra mỉm cười.
Năm ngày.
Không gián đoạn tu luyện cùng ngưng kết.
Năng lượng Mộc hệ bên trong thuần linh hạch đã đạt tới trạng thái đỉnh cao nhất!
Nếu như không phải bị cảnh giới Kiếm Đạo áp chế, tu vi võ đạo của hắn sợ đã trực tiếp đột phá đến Vũ Vương đỉnh phong!
"Ha ha ha!"
Vân Phi Dương đứng lên vung tay phải, Mộc thuộc tính ẩn chứa sinh cơ liền xuất hiện.
Mộc hệ.
Làm một trong ngũ hành, không bá đạo như Hỏa hệ, cũng không sắc bén như Kim hệ, nhưng lại đại biểu sinh cơ.
- Nếu ta không đoán sai.
Vân Phi Dương nhìn lấy quang mang lục sắc vừa xuất hiện, hưng phấn nói:
- Loại thuộc tính này hẳn là Khô Mộc!
Khô Mộc.
Một chi nhánh của Mộc hệ.
Có câu thành ngữ Cây Khô Gặp Mùa Xuân, Vân Phi Dương ngưng tụ ra Khô Mộc thuộc tính, sẽ có năng lực khôi phục vạn vật.
- Mặc dù không cường đại như một ít Mộc thuộc tính ở Thần giới, nhưng dùng để bổ sung năng lượng Ngũ Hành Chi Linh vẫn không tệ.
Thuộc tính Mộc hệ loại này dưới tình huống bình thường không phải dùng để ẩu đả, chúng có tác dụng như Thủy hệ, hoặc luyện đan luyện dược, hoặc thai nghén sinh vật.
Trong sơn cốc ẩn chứa thuộc tính Khô Mộc, cho nên rất nhiều thực vật vốn sinh trưởng trong các mùa khác biệt lại có thể đồng thời nở hoa kết trái.
Thanh Xuân Vĩnh Cửu Thụ sinh tồn bên trong Vân Độc Lâm cũng như thế.
Vân Phi Dương nắm giữ Lôi hệ, Kim hệ hai loại thuộc tính cường đại dùng cho công kích đã đủ.
Cải tạo một phương thế giới cần thuộc tính hỗ trợ như Hậu Thổ, Khô Mộc để cải biến thổ chất, cải biến sinh cơ.
- Thử một lần xem sao.
Vân Phi Dương đi đến trước một cây Lê, bàn tay dán lên cành cây phóng thích Khô Mộc thuộc tính tan nhập vào cái cây.
"Ong ong —— "
Cây Lê rung động nhè nhẹ, phát ra lục quang.
Rất nhanh.
Một màn không thể tin nổi xuất hiện, hoa Lê vốn đang khép kín dần dần mở ra, cánh hoa bắt đầu nở rộ.
Vẻn vẹn một khắc đồng hồ.
Toàn bộ hoa Lê trên cây nở rộ.
Từng đợt hương thơm phiêu đãng trong không khí khiến người ta say mê.
Trong ánh mắt Tiểu Hầu hiện ra vẻ hoảng hốt, nó hầu như ngày nào cũng tới đây, biết cây Lê sinh trưởng rất có quy luật, muốn nở hoa thì ít nhất cần vài ngày nữa!
Đây chính là năng lực của Khô Mộc, có thể thôi phát thực vật nhanh chóng sinh trưởng, để chúng càng nhanh nở hoa kết trái.
Có loại thuộc tính này.
Dù một cây nhỏ mới được trồng cũng sẽ nhanh chóng trở thành thành đại thụ che trời, còn về cần tốn thời gian bao lâu thì phải nhìn cường độ của Khô Mộc!
- Thuộc tính này có thể thôi phát Bách Hoa Thảo, thậm chí có thể thôi phát dược tài cao cấp.
Vân Phi Dương cười rộ lên.
Có thể thu hoạch được loại thuộc tính như Khô Mộc tại Vạn Thế Đại Lục, thật sự là cơ duyên trời ban. Dù sao, không phải bất kỳ một Phàm Giới vị diện nào đều có.
Đương nhiên.
Chân chính để Vân Phi Dương hưng phấn chính là.
Nắm giữ Khô Mộc, chẳng khác nào nắm giữ Mộc thuộc tính, không hề nghi ngờ gì nữa, việc phải làm sau đó là…
"Xoát!"
Vân Phi Dương khẽ động Linh Niệm.
Ngũ Hành Chi Linh nhất thời xuất hiện treo giữa không trung, hắn vung tay đập vào phía trên, bàng bạc Khô Mộc thuộc tính trong nháy mắt dung nhập vào trong.
Vật này chính là Pháp khí của Ngũ Hành Thần, có thể thu nạp năm loại thuộc tính ngũ hành, bây giờ đã tề tụ Tâm Hỏa, Cực Huyền Băng Tinh, Hậu Thổ, Tử Kim Lôi, còn thiếu mỗi hệ Mộc!
Vân Phi Dương muốn mau chóng bổ sung năng lượng hệ còn thiếu duy nhất vào trong đó, để Ngũ Hành Chi Linh phát huy ra tác dụng chân chính của nó mà không còn dùng để lưu trữ thuộc tính như bình thường nữa!
Một lúc lâu sau.
Khu vực chứa đựng cuối cùng của Ngũ Hành Chi Linh được Khô Mộc thuộc tính của Vân Phi Dương rót đầy, sau đó nó chợt tản mát ra ngũ thải quang mang.
Có màu đỏ, có màu xanh lam, có màu đất, cũng có màu xanh lá cùng kim sắc!
Thành công!
Thuộc tính ngũ hành, toàn bộ đều đủ!
Vân Phi Dương phấn khởi không thôi, không chút chậm trễ cầm Ngũ Hành Chi Linh tiến vào một phương thế giới của mình.
Khi hắn mới vừa tiến vào, khắp nơi trong tiểu thế giới bắt đầu rung động, cuồng phong gào thét như ý thức được Ngũ Hành Chi Linh đến sẽ mang đến cho mình lợi ích to lớn mà nhảy cẫng lên vui mừng!
Ngàn vạn Ma linh bên trong nhao nhao hoảng hốt.
Bọn họ dừng mọi hoạt động, đưa mắt nhìn sang.
Rất nhanh, chỉ thấy vị trí trung ương của Đại Lục, Vân Phi Dương treo giữa không trung, quanh thân bao phủ ánh sáng năm màu.
- Là quốc sư!
- Hắn đang làm gì?
Mọi người mờ mịt.
Trà Mộc đi ra, nàng thấy quanh người Vân Phi Dương xoay tròn ngũ thải quang mang, khó hiểu lẩm bẩm:
- Lão công muốn làm gì?
Làm gì?
Đương nhiên là muốn dung hợp Ngũ Hành Chi Linh vào một phương thế giới này rồi.
Vân Phi Dương, quát:
- Lên!
"Ầm ầm!"
Một tiếng vang thật lớn truyền đến.
Dưới chân Vân Phi Dương hiện ra bùn đất nham thạch, chúng nó chợt lồi lên, rất nhanh, một tòa sơn phong cao ngất hiện ra trước mắt ngàn vạn Ma Linh.
"Đạp."
Vân Phi Dương rơi lên đỉnh núi.
Hắn phất ống tay áo sáng tạo ra một tảng đá hình Ngũ Giác cầu, vị trí trung tâm có khu vực bị lõm vào, năm vết rãnh Ngũ Giác kéo dài, mà cuối đường có năm lỗ khảm nhỏ.
- Ngũ Hành Chi Linh.
Vân Phi Dương đi tới, nỉ non:
- Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là bản nguyên chi lực của phương thế giới này, đừng để ta thất vọng.
Dứt lời.
Hắn đặt Ngũ Hành Chi Linh xuống vị trí chính giữa bệ đá!