Khống Thi Giáo là tà giáo.
Chấp Pháp Tháp đã từng tổ chức mấy lần liên minh hi vọng tiêu diệt nó, nhưng từ đầu đến cuối không được toại nguyện.
Tin tức Vân Phi Dương diệt Khống Thi Giáo truyền đến trong tai Chấp Pháp Tháp, Tháp chủ liền phái người tiến về Nam Cương, sau khi được chứng thực, quyết định khao thưởng hắn.
Vốn Vân Phi Dương không có ý định đi.
Nhưng Tứ Hải Kiếm Đế hi vọng đệ tử duy nhất của mình đến đó, để hắn cũng được vinh quang lây.
Rơi vào đường cùng.
Vân Phi Dương lên đường, vài ngày sau đã tới Thánh Đàn - nơi cử hành đại hội khao thưởng của Chấp Pháp Tháp.
Hôm sau chính là mùng sáu.
Không ít gia chủ các đại gia tộc nhao nhao chạy đến. Thậm chí, một vài cường giả ngày thường rất ít xuất hiện cũng chạy tới.
- Vân Phi Dương đây à?
- Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên.
- Lão gia hỏa Hầu Tam này không thu đồ đệ thì thôi, vừa thu đã nhận được một người xuất sắc như vậy, thật làm cho lão phu ghen ghét.
Rất nhiều cường giả tiền bối nghị luận.
Dưới đài.
Tứ Hải Kiếm Đế ngẩng đầu ưỡn ngực, đắc chí vô cùng.
Vân Phi Dương còn lười biếng nói:
- Sư tôn, Chấp Pháp Tháp chủ sẽ khao thưởng ta cái gì thế?
Đối với những lời ca ngợi, hắn thật không hứng thú nghe, nếu như đưa mấy món bảo vật không tệ thì có thể tiếp nhận.
Tứ Hải Kiếm Đế đáp:
- Chờ chút nữa ngươi sẽ biết.
Còn ra vẻ thần bí.
Rất nhanh.
Chấp Pháp Tháp chủ đã xuất hiện đi lên sân khấu.
Không có màn dạo đầu, hắn đã mời Vân Phi Dương lên đài. Trong nháy mắt, các cường giả ở hiện trường đều chằm chằm nhìn vào người hắn.
- Vân thành chủ.
Chấp Pháp Tháp chủ cười nói:
- Khống Thi Giáo chính là tà giáo tà ác nổi danh nhất đại lục, ngươi diệt trừ nó cũng là vì dân trừ hại, hôm nay tổ chức khao thưởng đại hội dành cho riêng ngươi.
Lời này vừa ra, Vân Phi Dương có chút ngượng ngùng, bởi vì diệt Khống Thi Giáo không phải vì dân trừ hại, nguyên nhân chủ yếu nhất là họ đắc tội nữ nhân của mình.
Tuy như thế.
Nhưng Vân Phi Dương vẫn vô sỉ cất lời:
- Thân là nhân sĩ chính nghĩa, vì dân trừ hại chính là chức trách của mỗi người chúng ta.
"Ba ba ba."
Dưới đài vang lên tiếng vỗ tay.
Chấp Pháp Tháp chủ cảm khái.
- Nhân sĩ hiệp nghĩa giống như Vân thành chủ đã không nhiều, ngày hôm nay trước mặt quần hùng, ta đại biểu Chấp Pháp Tháp thay mặt bách tính Nam Cương cảm tạ ngươi.
Nói rồi cúi đầu hành lễ.
Ai nha.
Vân Phi Dương có chút mộng.
Hắn thực không ngờ, Tháp chủ cao cao tại thượng lại khách khí như thể, có điểm không ổn.
Nhưng vào lúc này, Chấp Pháp tháp chủ cất cao giọng hô to:
- Chắc hẳn mọi người cũng đều nghe nói việc của Tinh Thần đại lục.
- Có nghe nói!
Mọi người nhao nhao hưởng ứng.
Chấp Pháp Tháp chủ nói tiếp:
- Vạn Thế Đại Lục ta và Tinh Thần đại lục kết giao mấy ngàn năm nay, bây giờ bằng hữu gặp nạn, chúng ta phải xuất thủ tương trợ.
- Không sai.
Rất nhiều người hưởng ứng.
Chấp Pháp tháp chủ nói tiếp:
- Ngay từ đầu, bản Tháp chủ nghĩ rằng mời một ít cao thủ đời trước tiến vào Tinh Thần đại lục, giúp bọn hắn giải quyết phiền phức, nhưng...
Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, Vân Phi Dương chợt cảm thấy không ổn, lão nhân này sẽ không gài bẫy ta chứ?
Quả nhiên như vậy!
Chấp Pháp tháp chủ nhìn Vân Phi Dương một cái, tuyên bố:
- Chúng ta đều đã già, thời đại này thuộc về những người trẻ tuổi.
- Cho nên, lần này tiến về Tinh Thần đại lục, bản Tháp chủ quyết định để Vân Thành chủ làm thủ lĩnh, phái tuổi trẻ tuấn kiệt tiến về đó.
- Cái đệch!
Vân Phi Dương sụp đổ, tốt cho một cái đại hội khao thưởng, dám đòn ta như thế!
- Vân thành chủ chính là nhân tài kiệt xuất thế hệ trẻ đại lục chúng ta, để hắn cầm đầu viện trợ Tinh Thần đại lục là một quyết định không tệ!
Một cường giả tiền bối bày tỏ đồng ý.
- Không sai.
Có người hưởng ứng:
- Phái Vân thành chủ tiến về dó, không chỉ có thể trợ giúp Tinh Thần đại lục, còn có thể để cho bọn người bên kiến thức thiên tài kiệt xuất nhất của Vạn Thế Đại Lụct ta!
- Vân thành chủ vì bách tính, một người giết đến tận Âm Sơn, đại nghĩa như thế, việc tiến về Tinh Thần đại lục khẳng định không thể đổ cho người khác.
Nghe được câu này.
Vân Phi Dương xém chút ngã cắm đầu trên đài, hắn nhìn Chấp Pháp Tháp chủ, đè ép thanh âm nói:
- Ngươi lừa ta!
Chấp Pháp Tháp chủ làm ra vẻ không nghe rõ, hỏi lại:
- Ngươi nói cái gì?
Vân Phi Dương gằn từng chữ một:
- Ngươi lừa ta!
Chấp Pháp Tháp cất cao giọng quát:
- Vân thành chủ đáp ứng rồi!
"Ngọa tào!"
Vân Phi Dương xém chút thổ huyết.
- Vân thành chủ quả nhiên là hạng người hiệp nghĩa!
- Đám con cháu không nên thân kia của ta nếu như có tinh thần hiệp nghĩa như Vân Thành chủ thì tốt biết bao.
- Vân Thành chủ nhất định sẽ trở thành rường cột của Vạn Thế Đại Lục ta trong tương lai.
Một đám cường giả tiền bối ngươi một lời ta một câu đã nâng Vân Phi Dương lên trời.
Một khắc này.
Vân Phi Dương rốt cuộc minh bạch.
Cái này chả phải đại hội khao thưởng mẹ gì cả, đây là âm mưu của một đám lão gia hỏa, bọn người này muốn hố mình!
Trước mặt nhiều người như vậy, hắn thật không tiện cự tuyệt, huống chi vừa rồi còn tự xưng mình là người chính nghĩa đây.
Aiii.
Đã đâm lao rồi đành phải ngậm nước mắt diễn tiếp thôi.
- Đám lão bất tử các ngươi đã hợp với nhau hố ta như vậy, ta nhận thua!
Vân Phi Dương nhìn về phía Chấp Pháp Tháp chủ, nói:
- Tốt, không phải đi Tinh Thần đại lục thôi à, ta đồng ý.
Vân Đại Tiện Thần từ trước đến nay thích hố người khác hôm nay lật thuyền trong mương, bị đám lão hồ ly Chấp Pháp Tháp chủ chơi lại.
Bên trong khẳng định có sư tôn của mình!
Sau khi Đại hội Khao thưởng kết thúc.
Vân Phi Dương thở phì phò đi đến trước mặt Tứ Hải Kiếm Đế, còn chưa mở miệng trách móc, đối phương đã cười nói:
- Đồ nhi, khao thưởng này không tệ chứ?
Khao thưởng?
Vân Phi Dương tức muốn điên.
Chẳng lẽ cái gọi khao thưởng chính là để cho mình dẫn tuổi trẻ tuấn kiệt tiến về Tinh Thần đại lục?
- Đồ nhi.
Tứ Hải Kiếm Đế chân thành nói:
- Vi sư biết tính ngươi, việc không liên quan đến mình thì chả quan tâm, nhưng lần này tiến về Tinh Thần đại lục, ngươi nhất định phải đi.
- Tại sao?
Vân Phi Dương khó chịu hỏi.
Tứ Hải Kiếm Đế nói:
- Bởi vì...
Vào lúc này, Chấp Pháp Tháp chủ đi tới nói tiếp:
- Mảnh đất Thí luyện của Tinh Thần đại lục vỡ nát, đại lượng Ma Linh xuất thế làm hại thương sinh.
- Ma Linh xuất thế?
Vân Phi Dương nhíu mày
Chấp Pháp Tháp chủ nói tiếp:
- Ngươi đã có thể khống chế bọn họ, có lẽ có biện pháp giải quyết Ma Linh của Tinh Thần đại lục.
Vân Phi Dương nói:
- Đây là lý do ta phải đi à?
- Đúng thế.
Chấp Pháp Tháp chủ chân thành nói.
- Đương nhiên.
Hắn bổ sung:
- Lần này tiến vào Tinh Thần đại lục sẽ không bạc đãi ngươi, ngươi có yêu cầu gì có thể nói ra.
Vân Phi Dương cười nói:
- Nói sớm câu nói này thì cần gì phải tổ chức cái đại hội này.
Đi Tinh Thần đại lục, đối với hắn mà nói, không tính là việc gì, nhưng quan trọng ở chỗ, không có chỗ tốt, ai rảnh đâu mà đi làm.
- Yên tâm đi, đồ nhi!
Tứ Hải Kiếm Đế vỗ ngực nói:
- Nếu Chấp Pháp Tháp không cho ngươi chỗ tốt, vi sư tuyệt sẽ không để ngươi đi.
- Ừm.
Vân Phi Dương nâng cằm nghiêm túc nói:
- Làm sao cũng phải lấy ra mấy món chí bảo ra dáng, Bát phẩm thì thôi, nhưng ít nhất cũng phải Thất phẩm.
Khóe miệng Tứ Hải Kiếm Đế co giật.
Đồ nhi của ta thật mãnh liệt, há mồm đã muốn Thất phẩm, phải biết, loại chí bảo này có thể so với Thánh cấp, chính mình cũng chỉ có một kiện thôi.
Chấp Pháp Tháp chủ trầm mặc một hồi, nói:
- Đi theo ta.
Tứ Hải Kiếm Đế khẽ giật mình.
Chẳng lẽ tên này thật cho đúng, thế thì tốt quá!