Vạn năm sau.
Vân Phi Dương lần nữa khoát Thái Hư Bạch Kim chiến giáp.
Đáng tiếc.
Chiến giáp vừa người.
Nhưng không còn phần Bá khí cùng uy vũ đã từng như trước kia.
Hiện tại, Vân Phi Dương chỉ có tu vi Vương cấp trong phàm nhân, chiến giáp cũng bị hao tổn nghiêm trọng, mất đi huy hoàng vốn thuộc về Thần khí.
Bất quá.
Mặc dù là Hổ vào đồng bằng.
Khi Vân Phi Dương mặc chiến giáp này vào vẫn phát ra một cỗ khí chất đặc thù để tâm thần Chấp Pháp Tháp chủ và Tứ Hải Kiếm Đế chấn động.
Hai người có một loại ảo giác khi nhìn bóng lưng trước mặt.
Đó là, chiến giáp này phảng phất như vì hắn mà chế tạo ra, phảng phất như triệt để dung hợp làm một thể, không thể khác biệt.
- Quá khó tin rồi!!
Chấp Pháp Tháp chủ rung động.
Vật này tồn tại chí ít đã vạn năm trong tầng hầm của Chấp Pháp Tháp. Trong lúc đó, bao nhiêu cường giả muốn chưởng khống nhưng đều thất bại, mà hắn lần đầu đến đây đã được tán thành!
Vân Phi Dương nhẹ nhàng nhấc tay vuốt ve khải giáp, nỉ non:
- Ngươi một mực chờ đợi ta sao?
"Ông —— "
Chiến giáp phát ra hào quang nhỏ yếu, phảng phất như đáp lại người đã từng là chủ nhân của mình.
- Thật xin lỗi.
Vân Phi Dương nói:
- Để ngươi đợi lâu rồi.
Thái Hư Bạch Kim chiến giáp nở rộ ánh sáng như rất hưng phấn.
Chấp Pháp Tháp chủ và Tứ Hải Kiếm Đế hai mặt nhìn nhau, não tiểu tử này có phải xảy ra vấn đề, thế mà nói chuyện với một chiến giáp?
Bọn họ không hiểu.
Giữa hai bên đã có gần hai ngàn năm cảm tình.
- Vân Phi Dương.
Chấp Pháp Tháp chủ lên tiéng:
- Ngươi đã được vật này tán thành, từ hôm nay trở đi sẽ trở thành chủ nhân của nó.
Nói nhảm.
Chiến giáp của lão tử đương nhiên tán thành lão tử rồi.
- Ừm.
Vân Phi Dương ứng một tiếng.
Tay hắn sờ đến từng chỗ bị lõm, ánh mắt dần lăng lệ.
Chỗ này do đám Chư Thần liên thủ công kích tạo thành, những vết thương này khiến chiến giáp mất đi huy hoàng ngày xưa.
Đã từng là Thần khí giờ biến thành phàm khí.
Nhưng lạc đà gầy vẫn còn hơn ngựa, chiến giáp tuy bị hao tổn nghiêm trọng, nhưng vẫn mạnh hơn không ít chí bảo phổ thông.
- Lúc nào đi Tinh Thần đại lục?
Vân Phi Dương dò hỏi.
Thu hoạch được chiến giáp ngày xưa của mình có quá nhiều hàm nghĩa, điều này khiến hắn quyết định tiến về Tinh Thần đại lục.
Đương nhiên.
Khi nghe được Ma Linh xuất thế nhiễu loạn Tinh Thần đại lục, coi như không đưa bảo vật gì, tên này cũng sẽ đi một chuyến.
Chấp Pháp Tháp chủ nói:
- Hai tháng sau.
- Ừm.
Vân Phi Dương nói:
- Sư tôn, chúng ta đi thôi.
Trong sơn dã vắng vẻ.
Tứ Hải Kiếm Đế yên tĩnh đứng thẳng, quanh người ngưng tụ từng đạo Thất Luyện Kiếm Khí, giản dị tự nhiên.
Không thể không nói.
Bàn về trình độ kiếm ý.
Trưởng Tôn Kiếm Ma trước mặt Tứ Hải Kiếm Đế, vẫn có chút yếu.
Vẻ mặt hắn nghiêm túc nói:
- Đồ nhi, ngươi chắc chứ?
Hai người vốn trở về Đông Lăng Quận.
Nhưng đi đến nửa đường, đồ nhi hắn vì muốn trắc thí lực phòng ngự của chiến giáp mà bảo mình công kích hắn, mà lại phải vận dụng vạn trọng lực kình!
Tứ Hải Kiếm Đế có chút lo lắng, khải giáp này mới nhìn qua đã biết bị hao tổn, nó có thể bù đỡ được công kích vạn trọng lực kình của mình à?
Vạn nhất làm đồ nhi bị thương thì làm sao đây.
- Tới đi.
Vân Phi Dương người mặc chiến giáp, nghiêm túc nói.
Hắn cần phải biết, với thực lực bây giờ của mình kết hợp cùng Thái Hư Bạch Kim chiến giáp đã bị hao tổn nghiêm trọng có thể phát huy tới trình độ nào, có thể chống được 10 ngàn trọng lực kình bạo phát hay không.
"Hô —— "
Tứ Hải Kiếm Đế không do dự, lúc này thao túng kiếm khí đập tới. Bất quá, lực kình chỉ có 5000 trọng!
Lão sợ Vân Phi Dương bị thương.
"Oanh!"
Kiếm khí trảm lên chiến giáp.
Vân Phi Dương đứng yên tại chỗ, cũng không lui lại, cũng không thụ thương, nhưng lại cau mày:
- Sư tôn, điểm lực lượng này của người không đủ!
Tứ Hải Kiếm Đế thấy thế, buông lỏng một hơi.
5000 trọng đánh lên mà không nhúc nhích tí nào, xem ra khải giáp này rất cường thế, phẩm chất ít nhất đến lục phẩm.
"Hô —— "
Đột nhiên, kiếm khí lần nữa vọt tới.
Lần này đề cao hai ngàn trọng, nhưng khi đánh vào chiến giáp vẫn bị nhẹ nhõm hóa giải.
- Sư tôn!
Vân Phi Dương sụp đổ nói:
- 10 ngàn trọng đi!
- Tốt thôi.
Tứ Hải Kiếm Đế không cẩn thận thăm dò nữa, lần nữa thao túng kiếm khí ngang nhiên đập tới, lần này đạt tới 10 ngàn trọng, không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo, tùy thời có thể vỡ nát!
Kiếm khí 10 ngàn trọng không thể coi thường, cuồng bạo khí lưu thổi quét khiến đại thụ che trời xung quanh sụp đổ, đá to tứ phân ngũ liệt.
Đây vẫn chỉ là lực lượng kiếm khí đơn thuần, nếu như Tứ Hải Kiếm Đế vận dụng kiếm ý, sợ rằng sẽ chấn vỡ không gian.
"Đạp."
Vân Phi Dương bước tới trước một bước, hai tay đan trước ngực hình thành phòng ngự, thầm nghĩ:
- Không nên để ta thất vọng!
"Ông!"
Thái Hư Bạch Kim chiến giáp hiện ra màng sáng bao phủ quanh thân chủ nhân, tựa như hình thành một đạo kết giới phòng ngự.
"Oanh!"
Cuối cùng, kiếm khí hung hăng chém tới.
"Hưu —— "
To lớn lực kình bạo phát, Vân Phi Dương bạo bay ra ngoài, sau cùng phù phù một tiếng ngã tại vị trí hơn mười trượng bên ngoài, cũng phun ra một ngụm máu tươi.
- Đồ nhi!
Tứ Hải Kiếm Đế giật mình hô to.
- Không có... Không có việc gì!
Vân Phi Dương từ dưới đất đứng lên, xóa vết máu nơi khóe miệng, nói:
- Chỉ là vết thương nhỏ.
Tứ Hải Kiếm Đế trầm tĩnh lại, nhưng trong lòng khiếp sợ không thôi.
10 ngàn trọng cường độ đã có thể so Vũ Thánh sơ kỳ!
Tu vi đồ nhi mình chỉ mới đến song Vương đỉnh phong, chẳng những chống đỡ được mà chỉ bị một chút vết thương nhỏ, lực phòng ngự của chiến giáp cũng quá mạnh rồi.
Không phải lục phẩm!
Tuyệt đối là thất phẩm!
Tứ Hải Kiếm Đế cười nói:
- Đồ nhi, Chấp Pháp Tháp chủ đưa một món lễ lớn nha.
Chí bảo có thể so với Thánh cấp cực kỳ hiếm thấy tại Vạn Thế Đại Lục.
Vân Phi Dương lắc đầu.
Hắn biết, Thái Hư Bạch Kim chiến giáp tuy bị hao tổn nghiêm trọng, nhưng dù sao cũng là Thần khí, hiệu quả phòng ngự chắc chắn không yếu đến nổi chỉ có thể đối kháng công kích 10 ngàn trọng.
Nguyên nhân thực sự là trên người mình, dù sao thực lực hắn chỉ mới đến Vương cấp.
Trang bị càng cao càng cần thực lực mạnh mẽ.
Tỉ như một tên Vũ Đồ, nếu thao túng một Vũ khí Ngũ phẩm, hiệu quả cũng không có gì khác biệt so với vũ khí phổ thông.
Nếu Vân Phi Dương không phải từng là chủ nhân của Thái Hư Bạch Kim chiến giáp, lấy cảnh giới hiện tại của hắn, tuyệt không thể mặc vào.
Nói đúng hơn.
Chống đỡ ba đòn công kích vừa rồi của Tứ Hải Kiếm Đế đều ỷ vào chiến giáp tự thân phòng ngự, Vân Phi Dương không có tư cách gia trì.
Nếu vô số cường giả biết được chuyện này, khẳng định sẽ hâm mộ chết mất.
Tự thân phòng ngự của Chiến giáp đã có thể chống được kiếm khí vạn trọng bạo phát, nếu chân chính chưởng khống, chắc sẽ càng kinh khủng!
Chân chính chưởng khống?
Sợ rằng sẽ rất khó.
- Đột phá đến Kiếm Vũ song Hoàng, có lẽ sẽ khu động được Thái Hư Bạch Kim chiến giáp một chút.
Vân Phi Dương thầm hạ quyết tâm, tiếp tục tu luyện trong hai tháng tới, tranh thủ đột phá Hoàng Cấp!
Cảnh giới đề cao, địch nhân cần đối mặt cũng sẽ càng mạnh.
Chỉ dựa vào Luyện Hồn Chung và Thần lực - hai át chủ bài này vẫn còn rất thiếu, nếu như chưởng khống Thái Hư Bạch Kim chiến giáp, lực phòng ngự sẽ đề cao thật lớn.
"Ông."
Chiến giáp giải thể, hóa thành lưu quang.
Vân Phi Dương thu nó vào không gian giới chỉ, nói:
- Sư tôn, hai tháng này, ta cần phải tu luyện kiếm đạo thật tốt.
Tứ Hải Kiếm Đế đáp lời:
- Vi sư tới giúp ngươi.