"Hưu —— "
Một đạo lưu quang phá thương khung, xuyên phá hàng rào không gian bay vào hạo hãn vũ trụ, dài dằng dặc lướt qua thời không cuối cùng dung nhập vào một vị diện khác.
Tinh Thần đại lục.
Ngay thời điểm lưu quang xuyên thấu không gian bích lũy, trong một cung điện to lớn, nam tử đang ngồi trên bảo tọa hiện ra nụ cười âm u, hắn thản nhiên nói:
- Người đâu.
"Xoát."
Một Linh Hoàng cường đại đi tới, cung kính nói:
- Ma Tôn đại nhân.
Nam tử được xưng Ma Tôn, phất phất tay nói:
- Có khách đường xa đến, ngươi nghênh đón họ đi.
- Tuân mệnh.
Linh Hoàng bay ra cung điện.
"Hưu."
Thiếu niên Ma Tôn tiện tay vung lên, trong tay hiện ra Ma khí âm u, nói:
- Đã có người bên ngoài tới đây, nói cách khác, phương pháp rời khỏi Tinh Thần đại lục xuất hiện rồi.
Sau nửa năm, Tinh Thần đại lục bị bóng tối triệt để bao trùm, rất nhiều thành trì hóa thành phế tích, xương trắng chất đống, đất cằn sỏi đá không còn bất kỳ sinh cơ nào.
Đương nhiên.
Nhân loại không diệt tuyệt.
Bọn họ đóng tại Đông Vực, ở tại một mảnh thổ địa sau cùng không bị thôn phệ, nhân khẩu chỉ có ngàn vạn.
Nếu như không phải Ma tôn dừng tiến công, mười triệu nhân loại này chỉ sợ đã sớm bị đồ sát.
Trung ương Đông Vực.
Một tế đàn cổ xưa, trên mặt đất hiện ra văn tuyến phức tạp chợt hóa thành lưu quang trùng thiên.
Bốn phía có trăm cường giả Vũ Vương, mắt thấy một màn này, hưng phấn hô to:
- Đến, viện quân đến rồi!
Sở dĩ đóng tại Đông Vực bởi vì nơi này có thời không truyền tống đại trận, bọn họ luôn chờ đợi vị diện khác phái người đến giúp mình.
Đau khổ chờ nửa năm.
Một ngày này rốt cục cũng đến!
Võ giả Tinh Thần đại lục sinh tồn trong tuyệt cảnh nhìn thấy ánh sáng ngày càng chói mắt, cùng một đạo quang hoa chiếu xạ lên đại trận, phảng phất như nhìn thấy ánh rạng đông.
Nhưng.
Khi lưu quang tán đi, bọn người Vân Phi Dương, Long Chấn Vũ trăm tuổi trẻ tuấn kiệt xuất hiện trong trận pháp, từng người lộ ra thần sắc ngốc trệ.
Bọn họ tưởng tượng vô số lần, viện quân Vạn Thế Đại Lục điều động đến sẽ là một đám cường giả thực lực phi phàm, tu vi ít nhất cũng đến Vũ Thánh.
Nhưng.
Tại sao tới một đám thiếu niên thế này?
Chẳng lẽ đây chính là viện quân của bên kia phái qua?
Trong nháy mắt, võ giả Tinh Thần đại lục tràn ngập thất vọng, dù sao, Ma Linh và Ma Tôn quá mạnh, phái một đám mao đầu tiểu tử đến, không khác gì chịu chết.
Không thể phủ nhận.
Bọn họ đã cảm nhận được quanh thân bọn người Long Chấn Vũ và Mạc Văn Hiên bộc phát ra khí thế Hoàng Cấp, nhưng võ giả cấp bậc này, không đủ chống lại Ma Linh.
- Mẹ kiếp, phái đám tiểu quỷ này đến đây, Vạn Thế Đại Lục rốt cuộc có ý gì.
- Chấp Pháp Tháp chủ tự mình cầu cứu, bọn họ chẳng lẽ không có ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề?
Không ít võ giả mất hứng.
"Đạp."
Vân Phi Dương đi ra đầu tiên.
Ánh mắt của hắn quét qua võ giả xung quanh, nhìn thấy thần sắc bọn họ ảm đạm, lên tiếng.
- Chúng ta bị xem thường.
Long Chấn Vũ bọn người không đáp, từ trận pháp đi ra.
Tuy thất vọng cực độ, nhưng chung quy vẫn là viện quân.
Lý Nhược Phong cầm đầu này những người bên này đi lên trước, chắp tay nói:
- Tại hạ Lý Nhược Phong, Gia chủ Lý gia Hoa Oanh thành, xin hỏi ai là chỉ huy của viện quân?
Hoa Oanh thành từng là thành trì mạnh nhất Tinh Thần đại lục, Lý gia cũng là đỉnh tiêm thế lực, nắm giữ ba trưởng lão Vũ Hoàng cấp.
Đáng tiếc.
Thời điểm Ma Linh tấn công, thành trì hóa thành phế tích, ba Trưởng lão Vũ Hoàng của Lý gia cũng chiến tử sa trường.
Vân Phi Dương đáp:
- Ta đây.
- Ngươi?
Lý Nhược Phong nhất thời nhíu mày.
Trong nhóm người đến chị viện này có không ít người bộc lộ ra khí thế Hoàng Cấp, hết lần này tới lần khác, một tên không có linh lực ba động ra bảo mình là chỉ huy, không khỏi quá tùy ý đi.
Xem ra, lần này Vạn Thế Đại Lục tới viện binh căn bản không có để trong lòng, nhiều lắm chỉ nghĩ để hậu bối thiên tài đến đây ma luyện.
- Làm sao?
Vân Phi Dương cười hỏi lại:
- Ta không được?
Câu này nói ra, đám người Long Chấn Vũ sau lưng lắc đầu, tại Vạn Thế Đại Lục, có thể lãnh đạo tất cả trẻ tuổi tuấn kiệt chỉ có tên này.
Bọn họ hiểu rõ tình hình.
Nhưng võ giả Tinh Thần đại lục không biết, một võ giả tính tình ngay thẳng, thản nhiên nói:
- Tiểu gia hỏa, lông mao ngươi mọc hết chưa?
Vân Phi Dương nhất thời im lặng.
Quả nhiên, thói quen vận chuyển Nghịch Thiên Quyết ẩn giấu tu vi của mình rất dễ bị người hiểu lầm là tiểu thái điểu không có tu vi.
- Chư vị.
Ánh mắt Vân Phi Dương trở nên lạnh lẽo, nói:
- Ta không có thời gian nói nhảm cùng các ngươi, nhanh hồi báo tình huống nơi này.
Trên bầu trời bao phủ Ma khí âm u.
Hắn có thể kết luận, thế cục Tinh Thần đại lục rất không ổn, chỉ sợ sớm đã bị Ma Linh đánh không có lực hoàn thủ.
Cho nên.
Việc cấp bách hiện tại vẫn là hiểu rõ tình hình chiến đấu, sau đó làm tốt bố trí tương ứng.
- Cắt.
Có người lên tiếng:
- Tên này chảnh cún ghê đó.
Thế giới lấy võ làm đầu thờ phụng vũ lực, người trẻ tuổi này không có bất kỳ khí tức lưu động gì, lại biểu hiện giống như một cường giả, điều này để bọn hắn rất khó chịu.
Lý Nhược Phong dù sao cũng là nhất gia chi chủ, trải qua tương đối nhiều, hắn suy đoán, gia hỏa không có tu vi này đã có thể đứng đầu nhóm viện binh, rất có thể giỏi về lĩnh quân tác chiến.
- Chư vị.
Hắn không trì hoãn, vội nói:
- Mời theo ta tiến về phòng ngự khu vực.
Đông Vực có một tòa thành trì tên Quân Linh Thành, Ma Linh không ngừng lộng hành quấy rối, nơi này trở thành một đạo phòng tuyến cuối cùng thủ hộ nhân loại may mắn còn sống sót.
Được Lý Nhược Phong dẫn đường, bọn người Vân Phi Dương lần lượt vào thành.
Nhìn thành phòng xung quanh, cùng trấn binh lính thủ thành trì, Vân Phi Dương lắc đầu nói:
- Khu vực phòng ngự của các ngươi đây hả? Quá yếu.
Lý Nhược Phong cười khổ đáp:
- Vân thành chủ, thành phòng tòa thành trì này ngưng tụ tất cả tâm huyết của Tinh Thần đại lục mà chú tạo thành đó.
Vân Phi Dương nói:
- Thân thể Ma Linh mạnh hơn nhân loại mấy lần, nếu như bọn họ đánh tới, có thể chống được một ngày cũng đã không tệ.
Tên này đã nói rất uyển chuyển, bởi vì nếu để hắn thống lĩnh Ma Linh, đừng nói một ngày, nửa ngày đã có thể công phá.
Võ giả Tinh Thần đại lục vốn đang khó chịu, nhất thời vỡ tổ, võ giả ngay thẳng vừa rồi lên tiếng kia cả giận nói:
- Tiểu tử, ngươi tới đây để nói móc chúng ta à?
Vân Phi Dương ngừng chân, đáp trả:
- Ta nói tình hình thực tế.
- Ngươi
Người kia giận không nhịn nổi.
Vân Phi Dương thản nhiên nói:
- Từ giờ trở đi, Quân Linh Thành do ta chỉ huy, các ngươi nhất định phải nghe theo mệnh lệnh của ta.
Lý Nhược Phong ngạc nhiên.
Vừa dẫn tên này mang vào thành, còn chưa nói rõ tình hình chiến đấu đã muốn khống chế cả thành, không khỏi quá cuồng vọng rồi?
- Mẹ kiếp!
Có người tức miệng mắng to:
- Tiểu tử, ngươi tới đây để viện trợ Tinh Thần đại lục ta chứ không phải tới đây làm đại gia!
"Hô —— "
Đột nhiên, La Mục xuất hiện trước mặt hắn, một cánh tay đặt trên cổ hắn, mục quang lãnh lệ quát:
- Ngươi đang khiêu chiến quyền uy của đại ca ta à?
Đang nói chuyện, Hoàng uy bạo phát.
Người kia chỉ có tu vi Vũ Vương, trước mặt La Mục yếu như một con kiến, chỉ có thể bất lực giãy dụa.
- Lý gia chủ.
Vân Phi Dương nói:
- Ta tới chỉ huy Quân Linh Thành, các ngươi có ý gì cũng phải thu hồi, bởi vì ta không thích nói chuyện cùng một đám phế vật không có năng lực bảo vệ gia viên của mình.