Thời không truyền tống đại trận là siêu cấp đại trận thông đến vị diện khác, cơ hồ tại mỗi vị diện đều có, nhưng yêu cầu mở ra rất hà khắc.
Nửa năm trước.
Chấp Pháp Tháp chủ nhận tin cầu viện từ Tinh Thần đại lục, lúc này lệnh tứ đại Trưởng lão ngày đêm không ngừng kích phát, rốt cục qua sáu tháng đã mở ra trận pháp tiếp nối đến các vị diện.
Một ngày này.
Trên bầu trời Vạn Thế Đại Lục xuất hiện lưu quang trùng thiên, quy mô không phải lúc mở ra trận pháp mảnh đất thí luyện có thể so sánh.
- Mở ra rồi sao?
- Thời không truyền tống đại trận đã mấy ngàn năm không khai thông rồi.
Rất nhiều võ giả đưa mắt nhìn qua lưu quang trùng thiên, nhao nhao nghị luận.
Bọn họ biết, ngày hôm nay, chính là ngày Vân Phi Dương dẫn theo các tuấn kiệt tuổi trẻ lên đường tiến về Tinh Thần đại lục.
Thời không truyền tống đại trận ở trong một sơn cốc tương đối rộng rãi cách Chấp Pháp Tháp khoảng vài trăm dặm.
Giờ phút này.
Vân Phi Dương đứng ngoài trận pháp, sau lưng hắn, Long Chấn Vũ, Mạc Văn Hiên các thiên tài đều có mặt.
Thiên tài tiến về Tinh Thần đại lục trợ giúp không ít, chí ít đạt tới trăm người, trên cơ bản đều là trăm người đứng đầu Quán Quân Bảng.
- Vân đại ca.
Mục Oanh đứng bên cạnh Vân Phi Dương, khi nhìn thấy nhiều thiên tài kiệt xuất như vậy, mờ mịt nói:
- Chúng ta không phải đi chơi à, làm sao mang nhiều người như vậy?
Vân Phi Dương cười đáp:
- Nhiều người chơi mới vui.
- A.
Mục Oanh không nói nữa.
Chấp Pháp Tháp chủ chầm chậm từ giữa không trung rơi xuống, đứng trong sơn cốc, hắn nhìn về phía Vân Phi Dương, nói:
- Chuyến này đại biểu cho Vạn Thế Đại Lục, đừng để mọi người thất vọng.
Vân Phi Dương đáp:
- Ngươi còn không có nói cho ta biết tình huống cụ thể của Tinh Thần đại lục đây.
Chấp Pháp Tháp chủ trầm ngâm một hồi, nói:
- Bản Tháp chủ cũng biết rất ít chuyện của bên đó. Bất quá, có thể xác định, một người tự xưng Ma Tôn, thống lĩnh Ma Linh gây họa cho đại lục.
- Ma Tôn?
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Đối với phàm nhân, Ma Tôn có lẽ chỉ là một tôn xưng, nhưng Vân Phi Dương hiểu rõ, tại Thần Giới, chỉ có Ma tộc cường giả mới có tư cách nắm giữ danh xưng này.
Khi đó.
Mình xuất chinh Thiên Ma Tỉnh, giết không ít đây.
Chấp Pháp Tháp nói:
- Để ngươi tiến về Tinh Thần đại lục là bởi vì ngươi đã có thể khống chế Ma Linh, chắc sẽ có biện pháp đối phó Ma Linh nơi đó, nhưng ngươi lại chỉ mang một nữ nhân đi?
Trong kế hoạch.
Để Vân Phi Dương đi cũng hi vọng mang theo đại quân Ma Linh, mà giờ tên này đi đến đó chỉ mang một cô gái, cái này thực sự có chút sụp đổ.
Chấp Pháp Tháp chủ cũng không biết.
Vân Phi Dương nhìn qua như hai người đi, nhưng thực ra trong Phi Dương đại lục, Ma Linh đại quân đã chuẩn bị sẵn sàng, thậm chí Gia Cát Cẩm đều theo vào, phụ trách chỉ huy tác chiến.
Đương nhiên.
La Mục và Vân Lịch mấy người cũng bồi theo.
Xác thực mà nói.
Vân Phi Dương lần này tiến về Tinh Thần đại lục, nhìn như muốn đi viện trợ, trên thực tế là mang theo quân đội mình đi ma luyện.
- Ta không dám hứa chắc có thể giải quyết hay không.
Vân Phi Dương vẫn tương đối khiêm tốn, dù sao lúc đầu, Vạn Thế Đại Lục đang chuẩn bị điều động Vũ Thánh cấp tiến đến đó chi viện đây.
Chấp Pháp tháp chủ nói:
- Nếu như Ma Linh Tinh Thần đại lục quá mạnh, các ngươi không cần miễn cưỡng, kịp thời rút về.
- Còn có thể rút lui?
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Chấp Pháp Tháp chủ nhìn thời không truyền tống đại trận, nói:
- Tòa trận pháp này có thể tiếp tục tồn tại trong nửa tháng, các ngươi có thể tùy thời truyền tống trở về.
- A.
Vân Phi Dương yên tâm.
Nếu như Ma Linh tồn tại ở Tinh Thần đại lục quá mạnh, quân đội mình khó có thể giải quyết thì có thể rút lui.
Đi trợ giúp cũng không phải đi chịu chết.
Không đánh nổi thì rút lui.
Chấp Pháp Tháp chủ không nói thêm gì nữa, đi đến gần trận pháp, thương nghị cùng mấy vị Trưởng lão về thời gian truyền tống.
- Đồ nhi.
Tứ Hải Kiếm Đế đi tới, nói:
- Chuyến đi này phải cẩn thận, nếu như khó giải quyết, không cần cân nhắc, trực tiếp lui về.
Vân Phi Dương trêu ghẹo nói:
- Sư tôn, người đã không yên lòng thì bồi đồ nhi cùng đi đi chứ.
- Không được.
Tứ Hải Kiếm Đế chân thành nói:
- Lần này là cơ hội tuyệt hảo để người trẻ tuổi các ngươi lịch luyện, chúng ta đã quyết định, sẽ không bồi tiếp các ngươi đến đó.
- Tốt thôi.
Vân Phi Dương nhún nhún vai.
Bọn lão gia hỏa này vẫn rất yên tâm, không sợ bên đây chúng ta gặp nguy hiểm gì, thì thế hệ trẻ của Vạn Thế Đại Lục sẽ hao tổn nghiêm trọng à.
Sau nửa canh giờ, Chấp Pháp Tháp chủ tuyên bố, thời không truyền tống trận mở ra, Vân Phi Dương dẫn Mục Oanh đi vào đầu tiên.
Mấy người Long Chấn Vũ cũng đi vào đại trận, trong ánh mắt bọn họ lấp lóe vẻ hưng phấn, bởi vì sẽ phải đối mặt với khảo nghiệm sinh tử chân chính.
"Hưu —— "
Đột nhiên, lưu quang lấp lóe ánh sáng phóng lên tận trời, lấy Vân Phi Dương cầm đầu trăm thiên tài đồng loạt biến mất trong trận pháp.
Họ đã bị truyền tống.
Một khắc khi bọn hắn biến mất, rất nhiều đại thế lực bên ngoài sơn cốc đều đưa mắt nhìn qua đạo lưu quang trùng thiên kia.
Đi thôi.
Đối mặt khảo nghiệm thật sự.
Các ngươi trải qua sinh tử mới có thể trở nên càng cường đại!
Ngày này, lấy Vân Phi Dương cầm đầu thiên tài Vạn Thế Đại Lục truyền tống đến một vị diện khác tái nhập sử sách, bởi vì theo lịch sử đại lục, đây là lần đầu viện trợ vị diện khác.
Lâm Chỉ Khê đứng trong thành lâu, nhìn lưu quang biến mất, nỉ non:
- Hi vọng huynh có thể an toàn trở về.
Vân Phi Dương lần này ra ngoài để cho nàng rất lo lắng, dù sao đây cũng không phải đi Nam Cương, mà là một vị diện khác hoàn toàn mới.
- Lại tới chậm?
Bên trong Thiết Cốt Thành, một nữ tử tướng mạo tuyệt mỹ đi ra từ trong kiệu, nàng nhẹ nhàng nhấc tay, đôi mắt đẹp nhìn qua hướng lưu quang đã biến mất, nói khẽ:
- Vân Phi Dương, muốn nhìn thấy ngươi thật khó.
Thời điểm thi đấu thiên tài.
Vân Phi Dương thi triển Nhất Kiếm Trảm Thương Khung, chấn kinh rất nhiều thế lực, Chấp Pháp Tháp và Hiệp Hội Võ Đạo đã từng lôi kéo.
Đương nhiên.
Quỷ Các thần bí cũng rất thưởng thức thiên tài này, cho nên có tính toán lôi kéo, mà còn chuẩn bị ném chỗ tốt, phái mỹ nữ đến câu dẫn. Nữ tử tướng mạo không kém Lâm Chỉ Khê này chính là người Quỷ Các phái tới.
Đáng tiếc.
Thi đấu thiên tài kết thúc đã qua rất lâu rồi mà nàng từ đầu đến cuối cũng không có cơ hội tới gần Vân Phi Dương, bởi vì tên kia một khắc cũng không nhàn rỗi, không phải đi mảnh đất thí luyện thì cũng đi Nam Cương, hoàn toàn không cho nàng cơ hội tiếp cận.
- Hửm?
Trên cổng thành, Lâm Chỉ Khê nhìn thấy nữ tử kia trong kiệu đi ra kia, đại mi cau lại, đáy lòng sinh ra một tia cảnh giác.
Nữ nhân xinh đẹp như vậy xuất hiện tại Thiết Cốt Thành, may mà Vân Phi Dương đi sớm, nếu không thì sẽ ra chuyện rồi.
Nàng khẽ gọi:
- Vũ Thanh Vũ.
Vũ Thanh Vũ đang ẩn tàng trong tối đáp:
- Phu nhân, có chuyện gì?
Sau khi Vân Phi Dương rời đi đã lệnh cho Độc Hạt và Vũ Thanh Vũ nghe theo chỉ thị Lâm Chỉ Khê, cơ cấu tình báo cũng để nàng phụ trách.
Lâm Chỉ Khê nói:
- Thăm dò nữ nhân phía dưới kia.
- Tuân mệnh.
Vũ Thanh Vũ biến mất.
Lâm Chỉ Khê thu hồi ánh mắt, tiếp theo trở về phủ Thành chủ.
Sau khi nàng rời khỏi, nữ tử kia cười nói:
- Nàng hẳn là Lâm Chỉ Khê, quả nhiên như lời đồn, một mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành, tiểu tử Vân Phi Dương kia có diễm phúc không cạn.
- Lần này tiến đến Tinh Thần đại lục cần một quãng thời gian.
Nữ tử trở về cỗ kiệu, nói:
- Tìm một gian khách sạn, ta muốn ở đây một đoạn thời gian.
- Vâng.
Kiệu phu tuân lệnh, bắt đầu khiêng kiệu.