Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 Lúc này hắn đang ngồi ở sảnh sau của phủ thành chủ với Hoàng Phủ Bá Thiên, không vòng vo trực tiếp mở miệng nói: “Hoàng Phủ gia chủ, ta cũng không vòng vo, có gì muốn nói trực tiếp nói đi.  

 

 

Lần này gia tộc Hoàng Phủ có thể đứng ra, đủ để chứng minh gia tộc Hoàng Phủ là người có quyết đoán, lúc trước ta cũng từng nói với Hoàng Phủ Vân Phi, nếu gia tộc Hoàng Phủ có thể nắm lấy cơ hội, gia tộc Hoàng Phủ sẽ là chủ nhân của phủ thành chủ, bây giờ ta vẫn giữ lời.  

 

Chẳng qua ta cũng muốn nói rõ, tất cả tiền lời của thành Tinh Thần phải nộp cho Tinh Thần Môn sáu phần, gia tộc Hoàng Phủ cảm thấy thế nào?”  

  Advertisement

Hoàng Phủ Bá Thiên không hề nghĩ ngợ, đồng ý nói: “Không thành vấn đề.”  

 

Đối với Hoàng Phủ gia, hôm nay diệt trừ được đối thủ một mất một còn Lệ gia, trở thành gia tộc đứng đầu thành Tinh Thần, hoàn thành mộng tưởng bước vào ở trong phủ thành chủ, đừng nói sáu phần tiền lời, cho dù nộp lên bảy phần cũng có thể, điều kiện này của Dương Bách Xuyên cũng coi như đã rất tốt rồi.  

 

“Còn có một điều cũng là điều quan trọng nhất, ta yêu cầu Hoàng Phủ gia chủ lập lời thề với thiên đạo, Tinh Thần Môn tồn tại một ngày, gia tộc Hoàng Phủ cần phải cùng tiến cùng lùi với Tinh Thần Môn một ngày.” Dứt lời Dương Bách Xuyên nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Bá Thiên, hắn không muốn gia tộc Hoàng Phủ trở thành Lệ gia thứ hai trong tương lai.  

 

Hoàng Phủ Bá Thiên cười ha ha nói: “Chuyện này có gì mà không thể, ta - Hoàng Phủ Bá Thiên đại biểu cho gia tộc Hoàng Phủ thề, Tinh Thần Môn tồn tại một ngày, gia tộc Hoàng Phủ sẽ cùng tiến cùng lùi với Tinh Thần Môn một ngày, nếu vi phạm gia tộc Hoàng Phủ tan thành mây khói.”  

 

Không thể nói lời thề này không nặng.  

 

Ngược lại làm Dương Bách Xuyên nghe xong sửng sốt.  

 

Không ngờ Hoàng Phủ Bá Thiên lại sảng khoái như vậy.  

 

Lúc này hai bên đều có sự tín nhiệm lẫn nhau, trò chuyện với nhau rất vui vẻ, thậm chí nói đến cuối, Hoàng Phủ Bá Thiên trực tiếp đưa hai đứa con của ông ta, Hoàng Phủ Vân Phi và Hoàng Phủ Vân Hà bái nhập Tinh Thần Môn, sau này con cháu gia tộc Hoàng Phủ cũng phải đi vào Tinh Thần Môn, coi như chân chính cùng chung vinh hoa cùng chung tổn hại với Tinh Thần Môn.  

 

Dương Bách Xuyên rất đồng ý chuyện này, như vậy mới là đạo lâu dài.  

 

Tinh Thần Môn thống lĩnh trăm vạn dãy núi Tinh Thần, giao hoàn toàn thành Tinh Thần cho Hoàng Phủ gia xử lý, dù sao không thiếu tiền lời. Tinh Thần Môn muốn phát triển cần phải có linh thạch, không phải một tòa thành, hơn nữa đối với việc xử lý thành Tinh Thần, các gia tộc sinh trưởng ở nơi đó như gia tộc Hoàng Phủ sẽ càng thích hợp hơn.  

 

Buổi chiều, Dương Bách Xuyên dẫn theo đám người Lý Phượng Ngọc rời khỏi phủ thành chủ, mang theo một đống chiến lợi phẩm lục soát được từ Lệ gia về núi.  

 

Bởi vì đã thu được tin tức năm đại sáu môn cùng mấy chục tông môn cấp ba đến Tinh Thần Môn chờ bái phỏng, hắn biết đây là uy danh thắng được sau khi kết thúc trận chiến hôm nay, chờ ngày mai sau khi Tinh Thần Môn hoàn thành nghi thức tái nhậm chức, Tinh Thần Môn sẽ lại một lần nữa chưởng quản trăm vạn dãy núi Tinh Thần.  

 

Chờ Dương Bách Xuyên đi rồi, đại sảnh phủ thành chủ, Hoàng Phủ Vân Phi khó hiểu hỏi phụ thân Hoàng Phủ Bá Thiên: “Phụ thân, tại sao ngài lại phải thề, không phải tương đương hoàn toàn làm Hoàng Phủ gia thần phục Tinh Thần Môn sao?”  

 

“Con vẫn không xem thấu hết được, không lẽ không nghe thấy những gì Lâu Hải Đường nói hôm nay sao? Lệ gia có nữ đang ở Thái Huyền Tông, thế lực đứng đầu, một quái vật khổng lồ, nếu thật sự muốn báo thù cho Lệ gia, gia tộc Hoàng Phủ của chúng ta có thể chống đỡ được sao?  

Khoảnh khắc hợp tác với Dương Bách Xuyên, thật ra đã chủ động trói buộc gia tộc Hoàng Phủ và Tinh Thần Môn vào một khối, Dương Bách Xuyên là người bất phàm, không phải vật trong ao, đi theo hắn chưa chắc đã là chuyện xấu.” Hoàng Phủ Bá Thiên nói.  

 

 

“Nhưng nếu Thái Huyền Tông thật sự muốn ra tay, Tinh Thần Môn cũng không ngăn được, tại sao phụ thân lại muốn trói buộc gia tộc lại cùng một chỗ với Tinh Thần Môn?” Hoàng Phủ Vân Phi khó hiểu hỏi.  

 

 

“Không thành một khối vậy phải làm thế nào? Không lẽ nữ tử Lệ gia đến báo thù sẽ buông tha cho Hoàng Phủ gia chúng ta? So với việc bị động chờ chết như vậy còn không bằng cùng chung vinh hoa tổn hại với Tinh Thần Môn, ngược lại có thể đạt được sự đồng thuận của Dương Bách Xuyên, đến lúc đó nếu nữ tử Lệ gia thật sự dẫn theo người của Thái Huyền Tông đến trả thù, Dương Bách Xuyên sẽ không mặc kệ Hoàng Phủ gia chúng ta…  

 

 

Hơn nữa nếu Hoàng Phủ gia muốn làm chủ nhân của thành Tinh Thần, nhất định phải thần phục Tinh Thần Môn, đây là quy củ, nếu không làm sao Tinh Thần Môn hoặc Dương Bách Xuyên có thể yên tâm? Lại nói chỉ nộp lên sáu phần tiền lời, chuyện này đã vô cùng tốt, hơn nữa mối quan hệ sau lưng của Dương Bách Xuyên với Lâu Hải Đường của tửu lầu Tinh Thần chắc chắn rất sâu.  

 

 

Nếu có ngày Thái Huyền Tông đến tấn công Tinh Thần Môn, nói không chừng Lâu Hải Đường sẽ ra mặt, đừng nhìn mấy ngày nay Lâu Hải Đường ăn nói hung hiểm, nhưng nếu thật sự có việc, với quan hệ của Dương Bách Xuyên và Lâu Hải Đường, đến lúc đó thương hội Nhật Nguyệt Tinh Thần sau lưng Lâu Hải Đường ra mặt, Thái Huyền Tông cũng không dám tự tiện hành động, đánh rắm cũng không dám.  

 

 

Vi phụ cho các con gia nhập Tinh Thần Môn cũng là một loại thành ý, làm Tinh Thần Môn yên tâm gia tộc Hoàng Phủ chúng ta hơn, hoặc nói cách khác đừng quên gia tộc chúng ta, thực sự có chuyện khó xử Tinh Thần Môn sẽ không mặc kệ chúng ta.  

 

 

Mặt khác làm con cháu gia tộc Hoàng Phủ đi vào Tinh Thần Môn tu hành cũng là một loại lựa chọn vô cùng đúng đắn, dù sao truyền thừa tông môn vẫn toàn diện cường đại hơn gia tộc, gia tộc Hoàng Phủ chúng ta đã không phải thời đại tổ tiên, co đầu rụt cổ ở dãy núi Tinh Thần nho nhỏ, sao có thể cam tâm?  

Advertisement
';
Advertisement