Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 

 Càn Khôn Đạo Nguyên của hắn không giống những người khác, đó là nền móng tu luyện, nếu xảy ra chuyện thì toàn bộ tu vi sẽ phế bỏ.  

 

Tình huống lúc này của hắn là Càn Khôn Đạo Nguyên đã chằng chịt vết nứt, bên trong chắc chắn không còn chút pháp lực nào, căn cơ của hắn chẳng khác nào đồ bỏ đi.  

 

Dương Bách Xuyên còn phát hiện ra một tình huống thú vị, mặc dù nguyên thần của hắn đã tiêu hao hết sức mạnh căn nguyên Kỳ Lân, nhưng lại không có chuyện gì, chẳng hề bị thương tổn.  

 

Chỉ có Càn Khôn Đạo Nguyên là xảy ra vấn đề.  

 

Đầy vết nứt, suýt chút nữa là vỡ nát.  

 

Hiện tại, ngoại trừ sức mạnh nguyên thần thì hắn đừng mơ nghĩ tới những thứ khác.  

 

Vậy nên vấn đề của hắn có hơi quái lạ.  

 

Rõ ràng Càn Khôn Đạo Nguyên đã xuất hiện vết nứt, nhưng lại không hoàn toàn hư tổn, nguyên thần vẫn có thể dùng, cảnh giới vẫn là Hỗn Nguyên Đạo Tiên sơ phẩm.  

 

Vừa nói chuyện với Cảnh Xán, Dương Bách Xuyên thử vận công Càn Khôn Tạo Hóa Quyết để khôi phục Càn Khôn Đạo Nguyên, nhưng không hề có chút tác dụng nào.  

 

Dương Bách Xuyên từ bỏ vận công pháp, hắn biết trong thời gian ngắn mình không thể khôi phục được.  

 

Muốn khôi phục Càn Khôn Đạo Nguyên, hắn phải nghĩ cách.  

 

Hắn cho rằng hậu quả bị cắn trả khi sử dụng sức mạnh của thần điện Càn Khôn là rất lớn, nhưng lại không ngờ sẽ gay go tới mức này.  

 

Có thể nói là tình huống vừa hỏng bét vừa quái dị.  

 

Sở dĩ hắn nghĩ như vậy là bởi vì Càn Khôn Đạo Nguyên chưa tổn hại hoàn toàn, vẫn cho hắn chút hy vọng, nguyên thần vẫn hoàn hảo, ngoại trừ pháp lực và tu vi mất đi, còn lại đều ổn.  

 

Quả thật là kỳ lạ!  

 

“Vân Tử, ngươi…” Cảnh Xán thấy vẻ mặt Dương Bách Xuyên không ngừng biến đổi, hết nhíu mày lại tái mét, sau đó chuyển sang đau khổ. Nàng không nhịn được lên tiếng hỏi.  

 

Dương Bách Xuyên thở dài: “Bỏ đi, lần này có thể nhặt lại được cái mạng đã không tệ rồi, chuyện Đạo Nguyên phải tính lâu dài !”  

 

Nghe Cảnh Xán hỏi, hắn ngẩng đầu trông thấy vẻ mặt lo lắng của nàng ta, Dương Bách Xuyên cười nói: “Không sao, trong cơ thể xảy ra chút trục trặc, lần này để nàng phải lo lắng rồi.”  

 

Hắn biết Cảnh Xán đã bảo vệ mình nửa năm nay.  

 

Nói thật, Cảnh Xán là nữ nhân đầu tiên khi hắn tới Tiên Giới, Dương Bách Xuyên rất hài lòng, vẻ bề ngoài thì khỏi phải nói, dù sao nàng ta cũng được xưng là đệ nhất tiên tử của thành Tiên Đan, cũng là tiên nữ đầu tiên mà hắn ngủ cùng.  

 

Đương nhiên quan trọng là Dương Bách Xuyên phát hiện Cảnh Xán quan tâm hắn thật lòng, nữ nhân này không tệ.  

 

Hắn cười rồi ôm nàng vào lòng, Dương Bách Xuyên nói: “Đợi qua mấy ngày nữa ta sẽ nghĩ cách luyện chế một lò tiên đan, để nàng đột phá tới Hỗn Nguyên Đạo Tiên, bây giờ chúng ta đã ở tiên vực hỗn loạn, không có thực lực thì không ổn, hiện tại ta cũng không sao rồi, mấy ngày này ngươi bế quan tu luyện đi, chuẩn bị cho tốt.”  

 

“Ừm, nhưng mà ngươi…Chim Thần Ma đại nhân nói tình hình hiện tại của ngươi cực kỳ không ổn, Đạo Nguyên xuất hiện vết nứt, cũng không còn chút pháp lực nào, sao có thể luyện đan, ta sẽ cố gắng tu luyện, ngươi đừng lo lắng cho ta.” Cảnh Xán nói.  

 

“Haha, hóa ra quạ đen kia đã sớm biết tình trạng của ta!” Dương Bách Xuyên mắng.  

 

“Hôm đó sau khi ngươi hôn mê, chim Thần Ma đại nhân đã nhìn ra tình hình của ngươi không ổn, bảo ta đợi ngươi tỉnh lại thì an ủi ngươi ~” Cảnh Xán quả thật rất quan tâm Dương Bách Xuyên, dù sao thì hắn cũng là nam nhân đầu tiên trong ba nghìn năm tu đạo của nàng.  

 

“Gọi nó là quạ đen, gì mà chim Thần Ma đại nhân, nghe chướng tai, bây giờ nàng là người phụ nữ của ta, xét về mặt ý nghĩa thì nàng chính là chủ của con quạ đen đó.” Dương Bách Xuyên hống hách, nhưng hắn cũng biết tính của quạ đen kia chính là như vậy.  

 

“Không được, chim Thần Ma đại nhân đã chỉ ta tu luyện, ta phải tôn trọng ngài ấy !” Cảnh Xán ngồi dậy từ trong lòng Dương Bách Xuyên.  

 

“Ặc ~” Quạ đen kia cũng làm được chút chuyện có tính người đấy, được rồi, ta không can thiệp nữa, nàng cố gắng tu luyện, bây giờ hai chúng ta làm chút chuyện chính đi…”  

 

Dương Bách Xuyên cười gian trá, hắn bổ nhào tới Cảnh Xán còn đang đỏ mặt…  

 

…  

 

Lúc này, trong lòng hắn có áp lực, coi như là giải phóng bản thân đi!  

 

Sau khi mây mưa, Cảnh Xán cũng đi tu luyện.  

 

Dương Bách Xuyên mặc quần áo chỉnh tề rồi đứng dậy, hắn lạnh giọng nói vọng ra ngoài cửa: “Cút vào đây, con quạ đen nhà ngươi có thói quen nhìn trộm à? ~ Còn có lần sau tiểu gia đây vặt trụi lông của ngươi.”  

 

Vừa rồi Dương Bách Xuyên cảm nhận được ngoài cửa có khí tức dao động, chính là quạ đen, hắn cũng cạn lời với con hàng này.  

 

Loại chuyện này mà cũng nhìn trộm!  

 

Nhưng mà, Dương Bách Xuyên cũng phát hiện ra niềm vui nhỏ.  


Mặc dù Càn Khôn Đạo Nguyên xảy ra vấn đề, không có pháp lực nhưng cảm giác của hắn dường như mạnh hơn. 

Advertisement
';
Advertisement