Thần Tử Hoang Cổ - Quân Tiêu Dao (FULL)

Chương 431

“Nhưng không phải nói Hoang Cổ Thánh Thể đã biến thành phế thể sao, sao Thần Tử Quân Gia này còn cường hãn như vậy?”

“Ai biết được, yêu nghiệt đều không thể suy đoán theo lẽ thường được.”

Sau khi mọi người biết được Quân Tiêu Dao là Hoang Cổ Thánh Thể thì càng khơi dậy một mảnh ồ lên.

Trước đó, gần như không ai biết Quân Tiêu Dao là Hoang Cổ Thánh Thể.

Dù sao Vạn Cổ Táng Thổ và Tiên Vực rất tách biệt, không có giao lưu. Trừ các thế lực đỉnh cấp Minh Vương điện có thể lĩnh ngộ được tin tức của ngoại giới ra thì các sinh linh Táng thổ bình thường căn bản không biết chuyện xảy ra tại Tiên Vực.

Nhưng sau khi biết, sinh linh Táng thổ ở đây càng thêm hưng phấn.

Đây chính là trận quyết đấu giữa thánh thể và bá thể vạn năm khó gặp!

Nghe thấy lời nói hàm chứa miệt thị kia của Quân Tiêu Dao, Sở Thiên Bá cũng lạnh lùng nói: “Tàn phế thể? A... Ngươi được xưng là Hoang Cổ phế thể, có tư cách gì nói lời này?”

Thật ra lời Sở Thiên Bá nói không phải không có lý.

Hoang Cổ Thánh Thể và Thương Thiên Bá Thể xưa nay đối địch, đã là sự thật mọi người đều biết.

Trong ghi chép lịch sử xa xưa thì hai bên có thắng có bại.

Nhưng từ khi bắt đầu thời đại cận cổ, trời giáng mười sợi gông xiềng, hạn chế Hoang Cổ Thánh Thể trưởng thành, trong mơ hồ có cảm giác bá thể muốn đè ép chiến thắng thánh thể.

Đây cũng là nguyên nhân khiến Sở Thiên Bá tự tin như vậy.

Ở thời đại cận cổ, Hoang Cổ Thánh Thể trời sinh đã không bằng Thương Thiên Bá Thể, khó có thể trưởng thành, càng đừng nói tu luyện đến đại thành.

Nghe thấy Sở Thiên Bá nói vậy, chúng sinh linh ở đây cũng hơi đồng ý.

Mặc dù là đám người Lang Huyên, Tần Tiên Nhi đứng ở phe Quân Tiêu Dao, cũng không thể không thừa nhận.

Hoang Cổ Thánh Thể thật sự có danh xưng phế thể.

Nhưng nghe thấy lời này, Quân Tiêu Dao lại muốn cười.

Tầm mắt của Sở Thiên Bá nông cạn đến mức độ nào. Hắn ta hoàn toàn không biết, từ khi Quân Tiêu Dao sinh ra cũng đã đánh vỡ mười sợi gông xiềng.

Nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì ngày sau Quân Tiêu Dao nhất định sẽ lột xác thành Hoang Cổ Thánh Thể đại thành. Điều này gần như là chuyện ván đã đóng thuyền.

Đến lúc đó, cái gì mà bá thể chứ, tất cả đều phải bị hắn trấn áp.

“Ếch ngồi đáy giếng không biết gì là biển cả, hạ trùng không biết băng tuyết là chi, còn có thể nói gì với hạng người ếch ngồi đáy giếng như ngươi, vẫn là thành thành thật thật nằm trở về quan tài của mình đi, đừng bò ra nữa.”

Quân Tiêu Dao vân đạm phong khinh mà buông xuống một câu, lại làm khí tức cả người Sở Thiên Bá bùng nổ, giống như một hùng sư bạo nộ.

Tính cách của các Thương Thiên Bá Thể luôn bá đạo vô biên, duy ngã độc tôn, há có thể chịu đựng loại khiêu khích này?

Đặc biệt là ngày thường tuy Quân Tiêu Dao không nói nhiều lắm, nhưng miệng mà độc lên thì quả thực có thể tức chết người. Trước đó đã có rất nhiều thiên kiêu lĩnh hội độ độc miệng của Quân Tiêu Dao.

“Ngươi quả thực đang tìm đường chết...” Sở Thiên Bá nhịn không được muốn ra tay.

“Đừng nóng vội, cơ duyên Táng Giới mới là quan trọng nhất, chờ bá thể của ngươi hoàn toàn khôi phục thì đối phó hắn còn không phải dễ như ăn cơm bữa sao.” Một cường giả của Minh Vương điện đứng bên cạnh ngăn cản Sở Thiên Bá, lập tức truyền âm.

Tuy người của Minh Vương điện đều rất tin tưởng Sở Thiên Bá, nhưng Quân Tiêu Dao cũng thật sự không thể khinh thường.

Tất nhiên họ sẽ không phạm phải loại sai lầm cấp thấp như khinh địch.

Sở Thiên Bá nghe vậy thì vẫn hơi không cam lòng, nhưng cũng không ra tay.

“Không dám động thủ sao?” Nhìn thấy Sở Thiên Bá thu tay lại, Quân Tiêu Dao không lưu tình chút nào mà trực tiếp vạch trần.

“Ngươi... Hừ, ta sẽ đánh một trận với ngươi ở Táng Giới!” Sắc mặt Sở Thiên Bá thực lạnh lẽo.

Giữa hắn ta và Quân Tiêu Dao nhất định sẽ có một trận chiến.

Quân Tiêu Dao cũng không để ý.

Nói thật, Quân Tiêu Dao cũng chẳng có hứng thú gì mấy đối với loại bá thể tàn khuyết này. Đánh bại cũng không có cảm giác thỏa mãn gì cả.

“Được rồi, chuẩn bị tiến vào đi.” Cường giả của Minh Vương điện lạnh lùng liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái, sau đó nói với Sở Thiên Bá.

Sâu trong hư không nơi xa xuất hiện một cái khe không gian. Đó là khe hở vỡ ra của Táng Giới.

Trừ cái khe này ra, sinh linh Táng thổ căn bản không có khả năng tiến vào phong ấn Táng Giới.

Nhìn cái khe không gian kia, Quân Tiêu Dao mơ hồ sinh ra một cảm giác kỳ dị. Hình như có cái gì đang kêu gọi mình.

Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao chuẩn bị tiến vào, cường giả của Minh Vương điện lạnh lùng mở miệng nói: “Ngươi muốn làm gì?”

Quân Tiêu Dao hơi nhướng mày lên, cũng không cảm thấy bất ngờ.

“Tiến vào Táng Giới.”

“Một thiên kiêu ngoại giới như ngươi có tư cách tiến vào Táng Giới sao?” Cường giả của Minh Vương điện lạnh nhạt nói.

“Đúng vậy, sinh linh ngoại giới không có tư cách tiến vào Táng Giới.” Cường giả của Bát Tí Chu Ma tộc lạnh lùng nói.

Thiên kiêu tộc bọn họ bị Quân Tiêu Dao ngược sát, tất nhiên trong lòng họ cực kỳ hận Quân Tiêu Dao.

Nhưng nghĩ đến lai lịch và bối cảnh của Quân Tiêu Dao, bọn họ hận đến mấy cũng không dám đơn độc động thủ. Nói không chừng đến lúc đó toàn bộ Bát Tí Chu Ma tộc sẽ bị diệt tộc.

“Không sai, ta cũng cho rằng sinh linh ngoại giới thật sự không thể tiến vào Táng Giới, Táng Giới là cơ duyên thuộc về sinh linh Táng thổ chúng ta.” Cường giả Luyện Thi Tông cũng mở miệng.

Rút dây động rừng, một số thế lực lớn còn lại trong Táng Thổ cũng sôi nổi phản đối.

Trừ bỏ Tu La ma quốc ra thì không có thế lực nào đứng về phía Quân Tiêu Dao.

Có thể thấy được những sinh linh Táng thổ cũng phản cảm đối với hành động của Quân Tiêu Dao ở Táng thổ.

“Trước đó hình như các ngươi không có quy tắc này?”

Đối mặt với những lời phản đối nhất trí đó, vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn thong dong, không có một tia phẫn nộ.

“Trước kia không có, nhưng hiện tại có.” Cường giả Thôn Thiên Ma Mãng tộc nói.

Mặc Lăng ôm hai tay trước ngực, cười lạnh mà nhìn Quân Tiêu Dao.

Ai bảo ngươi cuồng, hiện tại không phải cũng bất lực rồi sao.

Quả thật, bởi vì lai lịch của Quân Tiêu Dao nên bọn họ không dám tùy tiện động thủ với Quân Tiêu Dao.

Nhưng nếu chỉ ngăn cản hắn tiến vào Táng Giới thì quá đơn giản.

Hết chương 431.
Chương 432

Các thiên kiêu Long Tường, Mặc Lăng, Cửu U Ngao đều đang thờ ơ lạnh nhạt, đứng xem kịch vui.

Có thể ngăn cản Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Giới thu hoạch cơ duyên cũng rất có ích cho bọn họ.

“Gặp qua không biết xấu hổ, chưa thấy không biết xấu hổ như các ngươi.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.

Thua không nổi thì thôi, còn chơi xấu.

Sinh linh Vạn Cổ Táng thổ cũng chỉ được như thế.

“Ta thừa nhận lai lịch của ngươi kinh người, nhưng nơi này là Táng thổ, nên giữ quy tắc của Táng thổ.” Cường giả của Minh Vương điện mặt không cảm xúc mà nói.

Bọn họ nghe theo mệnh lệnh của Thiên Minh Táng Hoàng, ngăn cản Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Giới.

Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia lãnh quang.

Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo có khả năng nằm trong Táng Giới, Quân Tiêu Dao nhất định phải vào Táng Giới.

“Trời đất bao la, còn không có ai dám ngăn cản bước chân của bản Thần Tử, các ngươi có chịu nổi cái giá phải trả không?” Quân Tiêu Dao phất tay áo một cái, nói với giọng điệu lạnh lùng.

Trong nhất thời, khí thế của hắn thật sự làm chúng cường giả Táng thổ đều có cảm giác hít thở không thông.

Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao chuẩn bị thi triển thủ đoạn cực hạn, hư không bỗng rách nát, một bàn tay ngọc thon dài trắng nõn phá vỡ không gian, vỗ một chưởng về phía cường giả Minh Vương điện kia.

Thậm chí cường giả của Minh Vương điện còn không kịp phản ứng, chưa phát ra được một tiếng thét chói tai thì đã trực tiếp bị một chưởng chụp thành vụn máu.

Trong nháy mắt, không khí đọng lại, vạn chúng ngạc nhiên!

Tình cảnh đột nhiên xảy ra nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Đầu óc chúng sinh linh Táng thổ ở đây đều hơi chập mạch, không phản ứng kịp.

Một khắc trước cường giả của Minh Vương điện còn cao cao tại thượng, giờ khắc này trực tiếp bị chụp thành vụn máu thịt.

Nhưng làm mọi người kinh hãi không phải là cường giả của Minh Vương điện ngã xuống.

Mà là người ra tay.

Một bóng hình xinh đẹp tuyệt thế chậm rãi bước ra từ không gian bị phá mở.

Một bộ váy đen bay phần phật, bao lấy thân thể mềm mại thướt tha đáng kiêu ngạo.

Ba ngàn sợi tóc đen bay lên theo gió, da thịt cả người sáng trong như tuyết, giống như mỹ nhân được lãnh ngọc chạm trác.

Trên mặt nàng có đeo một cái mặt nạ quỷ diện, khiến người ta không nhìn thấy được dung nhan.

Người ra tay chính là vực chủ của Sâm La vực, nữ Táng Hoàng quỷ diện!

Khí tức của nàng đáng sợ đến cực điểm, mang theo uy áp vô thượng, khiến không gian chung quanh chấn động không thôi.

Trên mặt nàng tuy đeo quỷ diện, nhưng đôi mắt lại như ẩn chứa cảnh tượng khủng bố thiên hủy tinh trầm, khí cơ cả người vô cùng kinh người.

“Là vực chủ của Sâm La vực!”

“Nữ Táng Hoàng quỷ diện, sao nàng lại hiện thân!”

Nữ Táng Hoàng quỷ diện xuất hiện khiến toàn trường sôi trào, tiếng kinh động xôn xao vang lên từ tứ phương.

Bởi vì mọi người thật sự quá mức kinh ngạc.

Nữ Táng Hoàng quỷ diện là cực kỳ thần bí cao lãnh trong lòng sinh linh Táng thổ.

Tuy rằng tất cả sinh linh Táng thổ đều có nghe nói đến nữ Táng Hoàng quỷ diện, nhưng người thật sự gặp qua thì ít càng thêm ít.

Hơn nữa nữ Táng Hoàng quỷ diện cũng không có thế lực thuộc về mình, cho nên cơ hội nhập thế càng ít hơn.

Chín mươi chín phần trăm sinh linh ở đây đều là lần đầu tiên nhìn thấy nữ Táng Hoàng quỷ diện.

Còn vì sao liếc nhìn một cái đã nhận ra thì tất nhiên là vì cái mặt nạ quỷ diện kia.

Ở Táng thổ, không có sinh linh nào dám đeo mặt nạ tương tự.

Bởi vì đã từng có một thiên kiêu đeo mặt nạ tương tự, sau đó trên dưới cả tộc đều bị nữ Táng Hoàng quỷ diện dùng một chưởng tiêu diệt sạch.

Từ nay về sau, không còn sinh linh nào dám đeo loại mặt nạ này.

“Trời ạ, nữ Táng Hoàng quỷ diện hiện thân, vì sao lại như thế?”

“Quan trọng nhất là, nàng giết cường giả của Minh Vương điện!”

Mọi người ở đây vẫn hãm sâu trong chấn động.

Nữ Táng Hoàng quỷ diện hành sự sấm rền gió cuốn, ánh mắt u lãnh chuyển về hướng cường giả của Bát Tí Chu Ma tộc.

“Vừa rồi các ngươi cũng phản đối?” Giọng nói lạnh như băng sương của Nữ Táng Hoàng khiến chúng cường giả của Bát Tí Chu Ma tộc đều có cảm giác như rơi vào động băng.

Cho dù là cường giả cấp thánh chủ, khi đối mặt với nữ Táng Hoàng quỷ diện cũng như con kiến nhỏ bé hèn mọn.

“Không... Chúng ta...”

Còn không đợi cường giả Bát Tí Chu Ma tộc giải thích, nữ Táng Hoàng quỷ diện đã điểm ra một ngón tay.

Chùm sáng tử minh khủng bố xuyên thủng hư không, trên trán cả đám cường giả Bát Tí Chu Ma tộc trực tiếp xuất hiện một cái lỗ đen tối.

Từng khối thi thể rơi xuống mặt đất.

“Còn có các ngươi...” Tầm mắt của Nữ Táng Hoàng quỷ diện lại chuyển về hướng La Sát nhất tộc, Tử Linh tộc.

Bởi vì thiên kiêu mấy tộc này đều bị Quân Tiêu Dao đánh chết ở Thập Vương thịnh yến nên tất nhiên bọn họ càng hận Quân Tiêu Dao.

Cường giả hai tộc sợ đến mức hồn vía lên mây, liên tục lui về phía sau, đồng thời quát lớn: “Nữ Táng Hoàng quỷ diện, ngươi thân là Táng thổ hoàng, vì sao lại ra tay giúp một ngoại nhân!?”

Tiếng gầm lên của cường giả hai tộc không làm nữ Táng Hoàng quỷ diện ngừng giết chóc.

Nàng lại cường thế ra tay, ngọc chưởng tung ra, ngân hà lật úp, thiên địa đảo ngược, hư không sôi trào, các loại tử minh chi khí và pháp tắc tử vong đan chéo.

Trong hư không có từng đóa bỉ ngạn hoa đỏ như máu nở rộ.

Đó là sinh mệnh của từng tên cường giả đang tàn lụi.

Cả trường tĩnh mịch!

Nhìn cảnh tượng này, tất cả sinh linh Táng thổ đều không phát ra tiếng nổi.

Tuy rằng ở Vạn Cổ Táng Thổ, tử vong cũng không phải chuyện gì đặc biệt kiêng kị, nhưng chính mắt nhìn thấy giết chóc như vậy vẫn khiến người ta cực kỳ chấn động.

“Đây là thực lực của nữ Táng Hoàng quỷ diện sao?” Một sinh linh Táng thổ lẩm bẩm nói.

Không chỉ là thánh chủ, thậm chí cả vài cường giả Chuẩn Chí Tôn cũng không chống lại nổi một chiêu của nữ Táng Hoàng quỷ diện.

Đương nhiên, điều làm mọi người chấn động nhất không phải là thực lực của nữ Táng Hoàng quỷ diện. Mà là vì sao nàng lại ra tay giúp Quân Tiêu Dao?

“Trời ạ, ngươi đừng nói với ta, cả nữ Táng Hoàng quỷ diện cũng bị giá trị nhan sắc của thiên kiêu Quân gia chinh phục đó?”

“Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, nữ Táng Hoàng quỷ diện là tồn tại cao siêu đến cỡ nào, sao có thể nông cạn như vậy?”

“Vậy ngươi nói cho ta biết vì sao nữ Táng Hoàng quỷ diện lại ra tay vì thiên kiêu Quân gia?”

“Cái này... Không nghĩ ra, hoàn toàn không nghĩ ra được.”

Hết chương 432.
Chương 433

Bốn phía không nhịn được nhấc lên rất nhiều tiếng nghị luận châu đầu ghé tai.

Thật sự là vì bọn họ không thể lý giải hành động của nữ Táng Hoàng quỷ diện.

Ngươi cứ nghĩ xem, một nữ cường giả chỉ được nghe thấy trong truyền thuyết bỗng hiện thân, vì một thiên kiêu ngoại giới mà chém giết sinh linh cùng giới.

Làm thế nào cũng không nghĩ ra nổi.

“Chẳng lẽ, thật sự là bị giá trị nhan sắc của thiên kiêu Quân gia chinh phục?” Một vài người không thể không nghĩ như vậy.

Bởi vì trừ nguyên nhân này ra thì bọn họ không nghĩ ra được cái gì khác.

So thực lực?

Tuy Quân Tiêu Dao là yêu nghiệt thế hệ trẻ, nhưng cũng không có khả năng được cường giả như nữ Táng Hoàng quỷ diện để vào mắt.

Điều duy nhất có thể khiến người ta khen ngợi chính là giá trị nhan sắc.

“Đậu xanh rau má, không thể nào, cả nữ Táng Hoàng quỷ diện cũng luân hãm trong tay tiểu tử ngoại giới này sao?”

“Nữ Táng Hoàng chính là tồn tại xếp hạng đệ nhất trên bảng mỹ nhân của Táng thổ, thậm chí cả Lang Huyên công chúa cũng chỉ xếp thứ hai mà thôi.”

“Không lẽ đại mỹ nhân đứng thứ nhất và thứ hai của Táng thổ chúng ta đều bị tiểu tử này dụ dỗ hết sao?”

“Hâm mộ, ghen ghét, hận!”

Hai mắt rất nhiều thiên kiêu nam tính ở đây đều đỏ rực như máu, ghen ghét đến sắp điên cuồng.

Không chỉ có Lang Huyên công chúa diễm quan thiên hạ, điên cuồng cho không Quân Tiêu Dao.

Thậm chí cả nữ Táng Hoàng quỷ diện thần bí khó lường, cao cao tại thượng, có thể nói là truyền kỳ của Táng thổ cũng ra tay bảo vệ Quân Tiêu Dao.

Ghen ăn tức ở!

Hôm nay tất cả sinh linh nam tính của Táng thổ đều cảm thấy ghen ăn tức ở!

“Không thể nào, không thể nào, không phải nữ Táng Hoàng cũng muốn giành chó con với bản công chúa đó chứ?” Cho dù là Lang Huyên cũng lắp bắp kinh hãi, cực kỳ bất ngờ.

Trong nháy mắt, trong lòng nàng ta dâng lên cảm giác nguy cơ nồng đậm.

Thật ra nữ tử như nữ Táng Hoàng quỷ diện hấp dẫn loại thiếu niên như Quân Tiêu Dao nhất.

Dù sao ai không muốn nói ra câu, "A di, ta không muốn nỗ lực thì phải làm sao"?

Có nữ Táng Hoàng quỷ diện chống lưng cho, Quân Tiêu Dao gần như có thể đi ngang ở Vạn Cổ Táng Thổ.

Chén cơm mềm này không ăn cũng uổng.

Cho nên trong lòng Lang Huyên rất có cảm giác nguy cơ, giành nam nhân với đối thủ như nữ Táng Hoàng quỷ diện quá khó khăn.

Chỉ sợ dạng ngự tỷ vừa thần bí, lại cường thế giống như nữ hoàng này là hấp dẫn thiếu niên nhất.

Vì thế toàn trường đều hiểu sai, cho rằng sở dĩ nữ Táng Hoàng quỷ diện ra tay là vì có thái độ khác thường với Quân Tiêu Dao.

Chỉ có Quân Tiêu Dao khi nhìn thấy mặt nạ quỷ diện trên mặt nữ Táng Hoàng thì đáy lòng đã hơi hiểu ra.

“Lại là mặt nạ quỷ diện này, lần thứ ba.” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.

Lần đầu tiên, trong tầng bốn mươi chín Thiên Đạo lâu của thư viện Thánh Linh cũng xuất hiện thiếu nữ quỷ diện, còn luôn gọi mình là ca ca.

Sau đó, là ở tế đàn anh linh hạ giới, nữ tử quỷ diện hiện hóa ra thân thể, thay Quân Tiêu Dao hộ đạo mở đường.

Mà hiện tại, lại là lần thứ ba.

Khác với hai lần trước, lần này không phải chỉ xuất hiện ảo ảnh lạc ấn gì đó, mà rõ ràng là một nữ tử chân thật.

Rốt cục mặt nạ quỷ diện này là cái gì?

Nữ tử ba lần xuất hiện là cùng một người sao?

Và nàng ta có quan hệ gì với Quân Tiêu Dao chứ?

Quân Tiêu Dao lâm vào suy tư.

Mà trong lúc Quân Tiêu Dao suy tư thì Nữ Táng Hoàng quỷ diện vẫn không ngừng tay.

Giống như chỉ có giết chóc mới có thể làm kinh sợ tất cả.

Đương nhiên, nữ Táng Hoàng quỷ diện cũng không công kích không phân biệt phe nào.

Chỉ có những cường giả thế lực lớn trước đó ngăn cản Quân Tiêu Dao mới bị nữ Táng Hoàng quỷ diện đánh chết.

Nàng vừa ra tay đã làm tứ phương sợ hãi.

Cuối cùng, ánh mắt của nữ Táng Hoàng quỷ diện đã nhắm thẳng vào đám cường giả của Minh Vương điện.

Bọn họ là phản đối Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Giới nhiều nhất.

Nguyên nhân không vì điều gì khác, nếu Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Giới thì hiển nhiên sẽ mang đến phiền toái cho Sở Thiên Bá.

Trước khi bá thể khôi phục mà Sở Thiên Bá đối đầu với Quân Tiêu Dao thì chỉ sợ cũng rất khó nói trước được.

“Nữ Táng Hoàng quỷ diện, ngươi đừng quá đáng, nơi này là Táng thổ, ngươi lại muốn bảo vệ một thiên kiêu ngoại giới, không sợ làm cả thiên hạ không tán đồng sao?”

Tuy cường giả của Minh Vương điện cũng kiêng kị, nhưng lại không e ngại.

Minh Vương điện của bọn họ là thế lực nhất đẳng nhất, còn có dạng cường giả như Thiên Minh Táng Hoàng. Nữ Táng Hoàng quỷ diện tuy mạnh, lại cũng không có khả năng hoàn toàn quét ngang Táng thổ thập vực.

Nữ Táng Hoàng quỷ diện không nói một lời, tay ngọc lại đánh ra, như khiến cả hư không nổ nứt.

Chúng cường giả Minh Vương điện biến sắc.

Đúng lúc này, trong hư không vang lên một tiếng hừ lạnh: “Nữ Táng Hoàng quỷ diện, ngươi điên rồi sao?”

Sau khi tiếng hừ lạnh này truyền ra.

Khắp vòm trời như lâm vào tối tăm.

Một bóng người như được bao phủ trong áo giáp đen nhánh dữ tợn phá vỡ hư không mà đến.

Khí tức chí tôn vô thượng làm chấn động khung trời thập phương.

“Điện chủ đại nhân!”

Nhìn thấy bóng người này xuất hiện, chúng cường giả Minh Vương điện đều lộ ra vẻ mặt vui sướng như sống sót sau tai nạn.

Người hiện thân chính là Minh Vương điện điện chủ, Thiên Minh Táng Hoàng!

Thân là một trong những cường giả lâu đời của Vạn Cổ Táng Thổ thập vực, Thiên Minh Táng Hoàng tuy khuất phục đứng ở vị trí thứ hai trong bảng xếp hạng, nhưng thực lực của ông ta cũng không yếu hơn nữ Táng Hoàng quỷ diện bao nhiêu.

Nhìn thấy Thiên Minh Táng Hoàng hiện thân, chúng sinh linh toàn trường đều ồ lên.

Cường giả số một số hai của Táng thổ thập vực đều đã hiện thân.

Chẳng lẽ hôm nay sẽ thay đổi trời đất sao?

“Ngươi cũng hiện thân, vậy thì đã sao?” Nhìn thấy Thiên Minh Táng Hoàng hiện thân, giọng nói nữ Táng Hoàng quỷ diện không có chút dao động.

“Rốt cục ngươi và người này có nhân quả gì, vì sao phải ra tay giúp hắn, chẳng lẽ là muốn lấy lòng nhất tộc sau lưng hắn?” Thiên Minh Táng Hoàng hơi nheo đôi mắt lại.

Không thể không nói, câu này của ông ta thật độc, thật xảo quyệt, chỉ một câu đã lập tức đặt nữ Táng Hoàng quỷ diện ở mặt đối lập với Vạn Cổ Táng Thổ.

Quân Tiêu Dao hơi nhíu mày.

Thiên Minh Táng Hoàng này làm hắn thật không thích!

Hết chương 433.
Chương 434

“Không liên quan đến ngươi.” Lời nói của nữ Táng Hoàng quỷ diện vô cùng lạnh lẽo.

Tuy nàng không có ý này, nhưng cũng lười giải thích.

“A, không phải ngươi muốn cho người này tiến vào Táng Giới sao, không sao, để hắn đi vào thì đã sao.” Thiên Minh Táng Hoàng lạnh nhạt nói.

Không cho Quân Tiêu Dao đi vào thì nữ Táng Hoàng quỷ diện sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Cho dù là Thiên Minh Táng Hoàng muốn đối phó đại phật này cũng phải cẩn thận nhất có thể.

Không đến mức bất đắc dĩ thì Thiên Minh Táng Hoàng không muốn ra tay với nữ Táng Hoàng quỷ diện.

Mà dù Quân Tiêu Dao tiến vào Táng Giới, cũng không có nghĩa là hắn có thể ngăn cản Sở Thiên Bá có được cơ duyên.

Nói đến cùng, vẫn là phải dựa vào bản lĩnh của chính mình.

“Ngươi dám tiến vào thì ta liền dám giết ngươi!” Trong mắt Sở Thiên Bá phụt ra ba thước lãnh quang, cứ như có thể tua nhỏ hư không.

Hắn ta muốn đích thân đánh chết Quân Tiêu Dao, chứng minh với thế nhân rằng bá thể mới có thể xưng vương!

“Lời này dâng trả nguyên vẹn lại!” Quân Tiêu Dao lười nã pháo.

Đến lúc đó thì sự thật sẽ chứng minh tất cả.

Kế tiếp, danh sách tiến vào Táng Giới cũng đã được xác định.

Trừ Quân Tiêu Dao ra thì đám người Lang Huyên, Sở Thiên Bá, Long Tường, Mặc Lăng, Cửu U Ngao, thiên kiêu của Huyết Sát tộc, thiên kiêu của Luyện Thi Tông cũng có tư cách tiến vào.

Trừ những người này ra, sinh linh còn lại cũng chỉ có thể đứng bên ngoài nhìn.

“Đa tạ.” Trước khi tiến vào Táng Giới, Quân Tiêu Dao liếc nhìn nữ Táng Hoàng quỷ diện một cái, nhẹ nhàng nói.

Tuy rằng tạm thời hắn còn chưa rõ nhân quả trong đó, nhưng về sau sẽ biết rõ ràng.

“Sau khi Táng Giới kết thúc, bổn hoàng sẽ tìm đến ngươi.” Nữ Táng Hoàng quỷ diện nhìn Quân Tiêu Dao và nói.

Gương mặt này khiến trái tim cô tịch hồi lâu của nàng hơi xúc động một chút.

Không liên quan đến tình yêu nam nữ, là một loại cảm giác cực kỳ đặc thù.

Nhưng cuộc đối thoại này gần như chính là một chùy nặng nề giáng thẳng vào trái tim của những người ngoài cuộc.

“Quả nhiên nữ Táng Hoàng quỷ diện coi trọng tiểu bạch kiểm này.” Rất nhiều sinh linh nam tính tan nát cõi lòng.

Tuy rằng cả đời bọn họ cũng không lọt vào mắt xanh của nữ Táng Hoàng quỷ diện được, nhưng chỉ cần nữ Táng Hoàng quỷ diện không vừa ý người khác thì không sao.

Giống như nữ sinh theo đuổi Thần Tửợng, rõ ràng không có khả năng có một tia giao thoa với Thần Tửợng, nhưng chỉ cần Thần Tửợng yêu đương thì lập tức tan nát cõi lòng.

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.

Hắn tin nữ Táng Hoàng quỷ diện không có dã tâm với hắn.

Lúc sau, đám người Quân Tiêu Dao trực tiếp bước vào không gian khe hở.

Thiên địa chung quanh xoay tròn, không gian vặn vẹo hỗn loạn, vô số ảo ảnh kỳ quái hiện lên.

Một lát sau, Quân Tiêu Dao đã đi tới một mảnh đất tĩnh mịch.

Thiên địa là một mảnh huyết sắc, có chừng bảy thái dương huyết sắc treo cao ở phía chân trời.

Chẳng những không mang đến một tia ấm áp cho mảnh địa vực này, ngược lại càng tăng thêm khí tức huyết tinh túc sát.

Tử minh chi khí nồng đậm đang tràn ngập.

Cho dù là sinh linh Táng thổ, phỏng chừng cũng cảm thấy hơi không khoẻ.

Quân Tiêu Dao dựa vào thánh thể cường đại nên còn có thể chống đỡ được.

Mà chung quanh hắn không có bóng sinh linh nào khác.

Hiển nhiên, vừa rồi khi tiến vào thì không gian trở nên hỗn loạn, vì thế không làm bọn họ đáp xuống cùng một địa điểm.

“Rốt cuộc cũng đến Táng Giới.” Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Trước khi tiến vào, Lang Huyên từng nói với hắn, có thể thăm dò miễn cưỡng phần ngoài của Táng Giới, có lẽ sẽ có được đủ loại cơ duyên.

Nhưng tuyệt đối không thể thâm nhập.

Sâu bên trong Táng Giới, cho dù là cường giả Thánh Nhân trở lên vừa lơ đãng một chút cũng có khả năng đẫm máu, càng đừng nói là những thiên kiêu tuổi trẻ bọn họ.

Quân Tiêu Dao cũng không để ý mấy, hắn tới đây vốn là vì tìm kiếm Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo.

“Hệ thống còn chưa nhắc nhở đã đánh dấu, là bởi vì hiện tại còn ở ngoài rìa Táng Giới sao?” Quân Tiêu Dao suy tư.

Có lẽ phải thâm nhập Táng Giới thì hệ thống mới lên tiếng là đã đánh dấu.

Quân Tiêu Dao tiếp tục đi tới.

Đi được nửa đường, hắn thấy được một khối hài cốt chôn hờ trên bờ cát.

“Hài cốt chuẩn thánh?” Quân Tiêu Dao nhướng mày.

Loại hài cốt này đã là đại cơ duyên đối với một ít thiên kiêu bình thường, nếu lĩnh ngộ được phù văn pháp tắc trong hài cốt thì có lẽ sẽ có thu hoạch lớn.

Nhưng Quân Tiêu Dao không có hứng thú, hắn không dừng lại.

Mấy canh giờ sau đó, thỉnh thoảng Quân Tiêu Dao tra xét được một ít cơ duyên bảo bối, như là kim loại hiếm chôn dưới mặt đất, u minh thảo sinh trưởng ở Táng Giới….

Gần như mỗi khi đi vài bước là có thể phát hiện một ít bảo bối.

Khó trách sinh linh Táng Giới đều muốn tiến vào Táng Giới, thật là tùy tiện tìm cũng có thể moi ra được bảo bối.

Đáng tiếc Quân Tiêu Dao chướng mắt hết những bảo bối đó.

Trên đường đi, Quân Tiêu Dao cũng từng gặp được sinh linh hài cốt, trước đó hắn vừa tiến vào Táng thổ, khi trải qua nơi chôn cốt, cũng gặp được hài cốt của loại sinh linh này.

Nhưng cũng may, thực lực của sinh linh hài cốt bên rìa Táng Giới đều không mạnh, Quân Tiêu Dao cũng thuận tay giải quyết.

Mà khi Quân Tiêu Dao gặp được một sinh linh hài cốt lần nữa.

Hắn kinh ngạc phát hiện, cả người sinh linh hài cốt này trải rộng lôi văn, có thể khống chế một tia sức mạnh lôi đình.

“Hả... Có gì đó cổ quái.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao trở nên thâm thúy.

Mọi người đều biết, Vạn Cổ Táng Thổ là một nơi âm hàn và mang đầy điềm xấu.

Phần lớn sinh linh Táng thổ cũng từ tử chuyển sinh, trời sinh bị các sức mạnh chí cương chí dương như lôi đình, ngọn lửa… khắc chế.

Bởi vậy, Quân Tiêu Dao gần như không gặp được sinh linh nào có thể khống chế sức mạnh lôi đình và lửa trong Vạn Cổ Táng Thổ.

Cho dù có thì cũng chỉ là một ít năng lượng đặc thù như âm lôi, minh hỏa....

Mà khối sinh linh hài cốt trước mặt này lại thi triển sức mạnh lôi đình dạng chí cương chí dương.

Điều này khiến người ta bất ngờ.

Khả năng duy nhất chính là, sức mạnh lôi đình này không phải là năng lượng mà bản thân sinh linh hài cốt đã có, mà là đạt được từ nơi khác.

Điều này có nghĩa là gì?

Nghĩa là có đại cơ duyên!

Quân Tiêu Dao chỉ vừa tung một chưởng thì đã phát ra chục tỷ cân thần lực, đánh nát sinh linh hài cốt kia đi.

Hắn cầm lấy một khối xương nát, ngắm nhìn lôi văn trên đó.

“Hoa văn thật phức tạp, gần đạt đến một chút đại thần thông.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe.

Hết chương 434.
Chương 435

Đại thần thông cực kỳ hi hữu, tương tự như đại thần thông Chân Long, đại thần thông Thần Hoàng, đại thần thông Kỳ Lân…

Cho dù là lấy tầm mắt của Quân Tiêu Dao cũng không thể không coi trọng loại đại thần thông này.

“Còn ở phía trước.” Quân Tiêu Dao tiếp tục thâm nhập.

Trên đường đi, sinh linh hài cốt lây dính sức mạnh lôi đình cũng càng ngày càng nhiều.

Điều này cũng có nghĩa là, phương hướng Quân Tiêu Dao đang đi không sai.

Ở một địa giới khác của Táng thổ, nơi này là một dãy núi non màu bạc.

Toàn bộ ngọn núi đều có màu bạc, giống như được sức mạnh lôi đình vô tận tẩy lễ rèn luyện.

Mà chính giữa ngọn núi có một cửa động, bên trong kích động ra lôi quang vô tận.

Mà bên ngoài ngọn núi, các loại sinh linh hài cốt khống chế sức mạnh lôi đình đều đang ra tay chiến đấu.

Mà chiến đấu với bọn chúng rõ ràng là các thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương như Cửu U Ngao.

Trừ Sở Thiên Bá ra thì những thiên kiêu Thập Tiểu Vương còn lại đều hội tụ tại đây, bao gồm cả Lang Huyên.

Sau khi bọn họ tiến vào Táng Giới, ai cũng thu hoạch được một ít cơ duyên, sau đó cũng gặp phải vài sinh linh hài cốt có thể thi triển ra sức mạnh thuộc tính lôi, cuối cùng hội tụ tại đây.

“Rất có thể trong sơn động kia có một chí bảo lôi hệ, hoặc là đại thần thông lôi hệ!” Ánh mắt Long Tường mang theo lửa nóng.

Tuy rằng sinh linh Táng thổ tu luyện thần thông lôi hệ có vẻ không thích hợp, nhưng thân là thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương, người nào không phải thiên chi kiêu tử, tu luyện thần thông lôi hệ cũng không tính quá mức khó khăn đối với bọn họ.

Huống chi sức mạnh công sát của thần thông lôi hệ là mạnh mẽ tuyệt đối, có thể sử dụng như át chủ bài công sát.

“Nhưng những sinh linh hài cốt này quá phiền toái.” Mặc Lăng nói.

Đang nói mà khóe mắt gã còn thỉnh thoảng đảo qua thân thể mềm mại của Lang Huyên, mang theo lửa nóng.

“Nhìn nữa là bản công chúa đào tròng mắt ngươi ra!” Kiều nhan của Lang Huyên mang theo sát khí.

Đừng nhìn nàng luôn nhỏ nhẹ ôn nhu với Quân Tiêu Dao, nhưng nàng ta lại không hiền lành gì với người khác.

Đặc biệt là con rắn vô lại giống như Mặc Lăng, nhìn thôi đã khiến nàng không thoải mái, nổi da gà.

Nếu nói dung nhan của Quân Tiêu Dao khiến người ta cảnh đẹp ý vui, vậy Mặc Lăng lại hoàn toàn trái ngược.

“Ngươi... Hừ, dù sao tiểu tử kia cũng không có khả năng tồn tại để đi ra khỏi Táng Giới.” Mặc Lăng híp đôi mắt rắn lại.

Bỗng nhiên, nơi xa có giọng nói truyền đến: “À? Phải không?”

Nghe thấy giọng nói này, cả người Mặc Lăng căng thẳng, mà các thiên kiêu Long Tường, Cửu U Ngao còn lại cũng chuyển tầm mắt nhìn qua.

Ở nơi xa, Quân Tiêu Dao mặc bạch y trắng hơn cả tuyết, khoanh tay đạp không mà đến.

Ánh mắt hắn lạnh nhạt đảo qua nơi này, sau đó dừng lại trong sơn động kia.

“Đó là nơi cất giấu cơ duyên sao?” Ánh mắt của Quân Tiêu Dao lộ ra một tia hứng thú.

“Quân công tử...”

Lang Huyên lộ ra vẻ mặt vui mừng, eo thon uốn éo, lắc mình lao lên, dừng lại bên cạnh Quân Tiêu Dao.

Sắc mặt đám người Mặc Lăng khó coi cực độ.

Chỉ sợ cơ duyên ở nơi đây cũng là cơ duyên lớn nhất phía ngoài rìa của Táng Giới.

Nếu tiếp tục thâm nhập, chỉ sợ bọn họ cũng có nguy hiểm tánh mạng.

Mà hiện giờ Quân Tiêu Dao lại hiện thân, không thể nghi ngờ là muốn một mình ăn luôn khối thịt mỡ này, cả cặn cũng sẽ không chừa cho bọn họ.

“Còn đứng ở đây làm gì, không cút đi?” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.

Đơn giản, trực tiếp, không có bất cứ quanh co lòng vòng, phức tạp rườm rà gì.

“Quân Tiêu Dao, nơi đây là chúng ta phát hiện trước, không phải thuộc về một mình ngươi.” Long Tường trầm giọng mà nói.

“Thì tính sao, các ngươi không cút thì chết!”

Quân Tiêu Dao không nói hai lời mà trực tiếp ra tay, tung ra một chưởng ấn, giống như một góc vòm trời sụp xuống, trấn áp về hướng Long Tường.

“Quân Tiêu Dao, ngươi...!” Long Tường cũng không nghĩ tới Quân Tiêu Dao quả quyết như thế, một lời không hợp thì lập tức ra tay.

Hắn ta thi triển bí thuật, thân thể phóng to lên vài lần, đôi cánh xương sau lưng chấn động, cả người lan tràn ra cốt giáp màu trắng hếu, mang theo một cảm giác cứng rắn cực độ.

Đồng thời tử minh long chi khí trong người hắn ta cũng quay cuồng, hóa thành một cốt thuẫn.

Phanh một tiếng vang lên.

Chục tỷ cân thần lực trút xuống cốt thuẫn, trong nháy mắt đã đánh nát nó, đồng thời toàn bộ thân thể Long Tường cũng bị nện thật mạnh xuống mặt đất.

“Mọi người đồng loạt ra tay!” Mặc Lăng gầm rú một tiếng.

Lần này, những thiên kiêu Thập Tiểu Vương không chần chờ, cả đám nhanh chóng ra tay.

Thiên kiêu của Huyết Sát tộc, thiên kiêu của Luyện Thi Tông đều lập tức động thủ.

Bọn họ thi triển thủ đoạn của từng người.

Thiên kiêu của Huyết Sát tộc lại tung ra Huyết Hải, cọ rửa thiên địa, phóng thích tử khí vô tận.

Thiên kiêu của Luyện Thi Tông thì tung ra một quan tài, quan tài nổ tung trên hư không.

Một xác ướp cổ cả người là lông đỏ xuất hiện.

Khối Hồng Mao Ma Thi này là cường giả của Luyện Thi Tông ban cho hắn ta, là chuyên dùng để đối phó Quân Tiêu Dao ở Táng Giới.

Thậm chí thực lực của Hồng Mao Ma Thi này cũng sắp đuổi kịp cường giả chân thần.

Trong thú đồng của Cửu U Ngao cũng có lãnh quang gian xảo phụt ra, nó đang tìm kiếm cơ hội.

Ngay vào lúc chúng thiên kiêu cấp bậc Thập Tiểu Vương dồn toàn lực ra tay với Quân Tiêu Dao.

Phía chân trời bên ngoài cái khe không gian, trong hư không cũng hiện hóa ra cảnh tượng chiến đấu trong Táng Giới.

Nhìn thấy chúng thiên kiêu Thập Tiểu Vương lại quần chiến Quân Tiêu Dao.

Sinh linh Táng thổ ở đây đều vô cùng khẩn trương, sợ giẫm lên vết xe đổ.

“Sẽ không, lần này phỏng chừng cả Cửu U Ngao cũng ra tay, nó chính là tồn tại có thể tranh phong với Sở Thiên Bá.”

“Đúng vậy, còn có Hồng Mao Ma Thi kia nữa, nó có tu vi sắp tiếp cận với chân thần, ai có thể chắn?”

Ở đây vang lên rất nhiều tiếng thảo luận ồn ào.

Nữ Táng Hoàng quỷ diện đứng sừng sững một mình trong hư không, nhìn cảnh tượng này mà không nói một lời.

Trong Táng Giới, đại chiến đã mở màn.

Hồng Mao Ma Thi trùng sát lao lên, vô cùng dữ tợn, hung thần ác sát, ma khí ngập trời.

Quân Tiêu Dao đấm ra một quyền ấn, toàn bộ ngực Hồng Mao Ma Thi đều lõm xuống, nhưng lại không tan nát.

Hết chương 435.

Advertisement
';
Advertisement