Thần Tử Hoang Cổ - Quân Tiêu Dao (FULL)

Chương 461

Ba người bọn họ cùng ra tay thì có thể đoán ra dao động pháp lực mạnh đến mức nào, quả thực như muốn điên đảo thiên địa.

Tuy rằng loại sóng triều pháp lực này không có tính công kích, nhưng chỉ mức độ hùng hồn cũng đủ để căng nổ thân thể hàng ngàn hàng vạn thiên kiêu Thần Hỏa Cảnh.

Oanh!

Pháp lực khủng bố cuồn cuộn như nước, tràn mãnh liệt vào cơ thể Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao cảm thấy hình như có một sức mạnh vô tận đang bùng nổ trong cơ thể mình. Trong thời gian ngắn, hắn đã thi triển ra lớp phong ấn Cấm Tiên Thất Phong thứ hai.

Thiên địa cứ như biến thành một cái lồng giam.

Được pháp lực rót vào thân thể, nhục thân của Quân Tiêu Dao bắt đầu đỏ lên, đó là dự báo pháp lực sắp tràn đầy phá thể.

“Thiếu chủ...” A Cửu thấy tình cảnh như vậy thì dung nhan khẽ biến.

Nàng là người bảo hộ Quân Tiêu Dao thời gian lâu nhất, dù sao cũng là hộ đạo nhân, giờ phút này nhìn thấy tình hình của Quân Tiêu Dao không ổn thì đáy lòng lập tức run lên.

“Không ngại, tiếp tục!” Quân Tiêu Dao kiên định mà nói.

Hắn thúc giục uy năng của Hoang Cổ Thánh Thể tới cực hạn.

Hoang Cổ Thánh Thể trời sinh đánh vỡ mười lớp gông xiềng, nhục thân cường hãn đến tuyệt đỉnh, có thể cất chứa số lượng pháp lực hơn xa thiên kiêu cùng cảnh giới.

“Trời ạ, hắn thật sự chịu đựng được sao?”

“Nhục thân của Thần Tử Quân Gia không nổ nát sao?”

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao bình yên vô sự, sinh linh Táng thổ toàn trường đều hoàn toàn cứng họng.

Cổ họng họ như bị đôi bàn tay to vô hình bóp chặt.

“Còn có chuyện gì mà công tử không làm được?” Lang Huyên và Tần Tiên Nhi đều không biết nói gì cho phải.

Giống như ở trước mặt Quân Tiêu Dao, bất cứ vấn đề gì cũng không phải vấn đề.

“Nếu người này có thể bình yên trưởng thành, chỉ sợ ngày sau lại là một Bạch Y Thần Vương, không, thậm chí còn có khả năng mạnh hơn!” Tu La quốc chủ cũng cảm khái, trong lòng không biết đang có tư vị gì.

Thậm chí ông ta như thấy được cảnh tượng khủng bố ngày sau Táng Giới bị Quân Tiêu Dao một tay huỷ diệt.

Còn về những Táng Hoàng ẩn trong chỗ tối kia, giờ phút này trong lòng cũng chấn động đến không biết nói gì.

Một tiểu bối không bị bọn họ đặt trong mắt, lại làm được chuyện mà bọn họ không dám tưởng tượng.

“Lớp thứ ba!”

Quân Tiêu Dao tiếp tục thi triển Cấm Tiên Thất Phong.

Tuy rằng ngoại giới nhìn thì cảm thấy Quân Tiêu Dao đang bình yên vô sự.

Nhưng chỉ có Quân Tiêu Dao biết làm chuyện này hung hiểm đến mức nào, không cẩn thận một chút sẽ nổ tan xác mà chết.

Trừ Quân Tiêu Dao ra, cũng không có người khác dám làm như thế.

“Lý Tín tiền bối, các ngươi không cần cố kỵ, tiếp tục tăng cường pháp lực.” Quân Tiêu Dao lại nói.

Đám người Lý Tín thấy thế thì chỉ có thể gia tăng thêm pháp lực.

Một sóng triều pháp lực càng thêm cuồn cuộn mà khủng bố tràn thẳng vào cơ thể Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao lập tức cảm nhận được một cảm giác như bị xé rách, dường như thân thể sắp bị ngũ mã phanh thây.

“Đại La Tiên Cốt!” Quân Tiêu Dao lại thúc giục sức mạnh Đại La Tiên Cốt.

Ngay lập tức, một trăm sáu mươi khối Đại La Tiên Cốt được rèn luyện ra trên dưới toàn thân hắn cùng phóng ra tiên quang. Những Đại La Tiên Cốt đó như một loạt tiết điểm, ổn định lại nhục thân của Quân Tiêu Dao, làm nó không đến mức hỏng mất.

Đây cũng là nguyên nhân Quân Tiêu Dao có tự tin như vậy.

Hắn không chỉ có Hoang Cổ Thánh Thể, còn tu luyện một trong Cửu Đại Thiên Thư, Đại La Bất Hủ Tiên Thân trong thân thể.

Cũng bởi vì có loại tự tin này, Quân Tiêu Dao mới dám làm ra hành động điên cuồng đó, nếu không sao Quân Tiêu Dao có thể lấy mệnh mạo hiểm?

Quân Tiêu Dao sẽ không làm mấy chuyện như dùng mạng để thể hiện bản thân.

“Lớp thứ tư!”

Quân Tiêu Dao liên tục thúc giục Cấm Tiên Thất Phong, lớp phong ấn thứ tư lại gia cố, uy năng mạnh mẽ tuyệt đối, phong thiên tuyệt địa, giam cầm tứ phương.

Thậm chí phong ấn Táng Giới vốn kề cận hỏng mất dường như cũng chậm lại sụp đổ dưới sự gia cố này.

Nhìn có vẻ Quân Tiêu Dao thực sự có khả năng phong ấn Táng Giới lại, toàn trường im ắng không một tiếng động, trong lòng tất cả sinh linh Táng thổ đều có dự cảm này.

Hôm nay có lẽ bọn họ lại chứng kiến một kỳ tích không có khả năng xảy ra!

“Lớp thứ năm!”

Khi Quân Tiêu Dao thi triển ra lớp Cấm Tiên Thất Phong thứ năm, tất cả sinh linh có thể cảm nhận được, toàn bộ thiên địa Táng Giới như bị một đôi bàn tay khổng lồ vô hình ngăn cách.

“Đi, đi mau!” Một sinh linh Táng thổ bỗng kêu to.

Nếu tiếp tục ở lại nơi đây, nói không chừng bọn họ cũng bị phong ấn vĩnh viễn trong Táng Giới, không thể đi ra ngoài.

Sau khi giọng nói này truyền ra, tất cả sinh linh Táng thổ đều vội vàng lui về phía sau.

Những sinh linh Táng thổ vừa rồi còn xem diễn, trào phúng, thờ ơ lạnh nhạt, giờ phút này sắc mặt mang theo kinh hoàng, như tổ ong mà tràn ra bên ngoài Táng Giới.

“Đáng giận, chẳng lẽ Táng Giới phá phong ấn phải thất bại trong gang tấc?” Chỗ tối, có thần niệm của Táng Hoàng đan chéo.

Nhưng bọn họ không dám hiện thân ngăn cản Quân Tiêu Dao, bởi vì còn có đại ma vương Lý Tín ở đó.

Chín tên Táng Hoàng vừa ngã xuống, tất nhiên các Táng Hoàng còn lại không có khả năng chủ động đưa lên cửa để bị giết.

“Lớp thứ sáu!”

Thân thể Quân Tiêu Dao cũng bắt đầu run lên nhè nhẹ, cơ thể có dấu hiệu sắp nứt toạc.

Nhưng hắn vẫn thi triển ra lớp thứ sáu của Cấm Tiên Thất Phong dưới tình huống cực hạn này!

Có chừng ngàn vạn thần văn các màu đan chéo trên hư không, biến Táng Giới này thành một mảnh cấm vực!

Không chỉ thiên địa bị phong bế, thậm chí các loại pháp tắc cũng như bị giam cầm.

Loại phong ấn cấm chế khủng bố này khiến Lý Tín cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Thuật phong ấn này quá cường đại, thi triển hoàn chỉnh ra thì phong ấn Chí Tôn cũng dễ như trở bàn tay.

“Cũng được rồi.” Quân Tiêu Dao hộc ra một hơi, bắt đầu thu tay lại.

Muốn thi triển ra lớp phong ấn Cấm Tiên thứ bảy quá khó khăn, hơn nữa mặc dù hiện tại Quân Tiêu Dao được đám người Lý Tín trợ giúp, cũng khó có thể thi triển ra lớp thứ bảy.

Nhưng Cấm Tiên Lục Phong cũng đủ để phong ấn toàn bộ Táng Giới. Dù sao trước đó phong ấn chỉ cận kề hỏng mất, vẫn chưa hoàn toàn tan vỗ.

“Thành công...”

Hết chương 461.
Chương 462

Đến bây giờ, Lý Tín vẫn cảm thấy hơi hoảng hốt.

Táng Giới vốn sắp sửa phá phong ấn, lại bị Quân Tiêu Dao một tay ngăn cơn sóng dữ, phong ấn lại lần nữa.

Trong lúc mơ hồ còn có thể nghe thấy, bên dưới mộ địa Vạn Linh có âm thanh khủng bố đang không cam lòng rống giận.

Đó là các đại lão Táng Giới bị phong ấn bên dưới mộ địa Vạn Linh, vốn có hy vọng phá vỡ phong ấn, cuối cùng lại bị Quân Tiêu Dao một tay lấp kín.

Quân Tiêu Dao lại sáng tạo ra một kỳ tích không có khả năng xảy ra!

Táng Giới vốn đang rung động lại lâm vào yên lặng. Tuy Cấm Tiên Lục Phong không có khả năng vĩnh viễn phong ấn Táng Giới, nhưng ít ra duy trì mấy chục thậm chí trăm năm cũng không thành vấn đề.

Tuy rằng đối với tu sĩ mà nói, thời gian mấy chục tới trăm năm cũng không lâu lắm.

Nhưng khi đó thì có lẽ tu vi của Quân Tiêu Dao đã đạt tới trình độ cực kỳ khủng bố.

Đến lúc đó quét ngang Táng Giới còn không phải chuyện vô cùng đơn giản?

Cho nên Quân Tiêu Dao cũng không để ý đến thời gian phong ấn quá ngắn.

Chỉ cần cho hắn thời gian, đến lúc đó cho dù Táng Giới phá phong thì hắn vẫn có thể trấn áp tất cả.

Nhìn thấy Táng Giới lại bị phong ấn, nội tâm của những sinh linh Táng thổ trước đó cũng đã chạy ra ngoài thật ngũ vị tạp trần.

Ai có thể nghĩ đến, Táng Giới vốn nhất định phải phá phong lại bị một mình Quân Tiêu Dao phong ấn.

Hắn làm được, phụ thân hắn từng làm được chuyện này.

Hổ phụ vô khuyển tử, lời này thật không sai!

“Thủ đoạn của thiếu chủ khiến Lý Tín thán phục!” Lý Tín chắp tay ôm quyền, thật sự khâm phục.

Trước đó tuy Lý Tín đáp ứng, nhưng trong lòng hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút nghi ngờ, nhưng hiện tại, tất cả vấn đề đều tan thành mây khói.

“Không cần như thế, Táng Giới này không phải do một mình ta phong ấn, mà là dựa vào sức mạnh của chư vị.” Quân Tiêu Dao cũng không ôm hết công lao lên người mình.

Hiện giờ nguy cơ giải trừ, Táng Giới bị phong ấn, Quân Tiêu Dao cũng có được Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo.

Hành trình lần này đến Vạn Cổ Táng Thổ xem như kết thúc hoàn mỹ.

Tất cả của mục tiêu Quân Tiêu Dao cũng đã hoàn thành.

Nhưng Quân Tiêu Dao không chuẩn bị trực tiếp rời đi, mà muốn tiêu hóa đại cơ duyên ao Chúng Sinh Luân Hồi này.

Kế tiếp, Quân Tiêu Dao cũng dò hỏi suy nghĩa của đám người Lý Tín.

Lý Tín vẫn muốn tiếp tục trấn thủ ở mộ địa Vạn Linh. Quân Tiêu Dao cũng không khuyên bảo cái gì, vì đây là biểu hiện trung thành của Lý Tín, hơn nữa Táng Giới cũng thật sự cần một vị cường giả trông coi, đến lúc đó xảy ra vấn đề gì thì cũng có thể kịp thời liên hệ.

Ánh mắt Quân Tiêu Dao nhìn vào sâu trong Táng Giới.

Tuy rằng Lý Tín không nói rõ với hắn về bí ẩn của Táng Giới, nhưng Quân Tiêu Dao như thấy được, lúc trước phụ thân hắn, thần vương Quân Vô Hối một mình quét ngang Táng Giới, chiến đấu với đại khủng bố trong Táng Giới.

Hiện tại Quân Tiêu Dao thật sự rất mạnh, nhưng cũng chỉ vô địch trong thế hệ trẻ mà thôi.

Kế tiếp chuyện Quân Tiêu Dao phải làm là từng bước vượt qua cùng thế hệ, thậm chí phải tranh phong với cường giả thế hệ trước.

“Một ngày nào đó, ta sẽ thâm nhập vào Táng Giới, gặp những đại khủng bố đó một lần.”

“Còn có nguyên nhân sáng tạo Vạn Cổ Táng Thổ và vì sao phụ thân phải phong ấn Táng Giới, sẽ có một ngày ta biết được hết những bí mật đó.” Quân Tiêu Dao thầm thề trong lòng.

Lấy thực lực hiện tại của hắn, mặc dù đã biết Táng Giới có bí mật, cũng không thể trợ giúp Quân Vô Hối.

Cho nên mạnh lên mới là điều duy nhất Quân Tiêu Dao phải làm.

Sau khi Táng Giới bị phong ấn, sinh linh Táng thổ ngoại giới cũng không rời đi, vẫn đắm chìm trong sự chấn động.

Trên mặt Lang Huyên lại mang theo một nụ cười tự giễu.

“Công chúa điện hạ, ngài làm sao vậy?” Tần Tiên Nhi chú ý tới, lập tức quan tâm dò hỏi.

“Tiên Nhi, ta vốn tưởng rằng mình đã cũng đủ xứng đôi với Quân công tử, hiện tại xem ra thật sự là ta tự cho mình quá cao.” Lang Huyên cười khổ lắc đầu.

Khó có thể tưởng tượng, Lang Huyên có thân phận vô cùng cao quý, xếp thứ hai trong bảng xếp hạng mỹ nhân của Táng thổ lại có thể nói ra lời này.

Tần Tiên Nhi muốn an ủi, lại phát hiện sự thật quả thật là như thế. Sự ưu tú của Quân Tiêu Dao khiến các nàng theo không kịp.

Bên này, Quân Tiêu Dao chuẩn bị tiến vào ao Chúng Sinh Luân Hồi để tu luyện.

Nhưng trước lúc đó, hắn vẫn nhìn về phía nữ Táng Hoàng quỷ diện.

Trước đó nữ Táng Hoàng quỷ diện có đề cập, có vài lời muốn nói với hắn.

Nữ Táng Hoàng quỷ diện nhìn thấy ánh mắt của Quân Tiêu Dao, nàng xoay người, đi đến nơi xa.

Quân Tiêu Dao cũng đi theo.

Tất nhiên Lý Tín và A Cửu cũng rất thức thời, không dò hỏi cái gì.

Ở một chỗ an tĩnh, nữ Táng Hoàng quỷ diện dừng bước chân.

Quân Tiêu Dao cũng dừng lại.

“Bổn hoàng thực nghi hoặc, rốt cuộc ngươi là ai?” Nữ Táng Hoàng quỷ diện đưa lưng về phía Quân Tiêu Dao, buồn bã nói.

Nữ Táng Hoàng mặc một thân váy đen, dáng người trưởng thành thon thả, giống như một cây hoa hồng đen thần bí mà mỹ lệ.

“Quân Tiêu Dao.” Quân Tiêu Dao gằn từng chữ.

“Thật vậy sao?” Nữ Táng Hoàng quỷ diện.

“Bằng không thì sao?” Quân Tiêu Dao nói.

“Lúc bổn hoàng thức tỉnh từ trầm miên thì đã là Táng Hoàng thực lực tuyệt đỉnh, nhưng trong ký ức lại có một ít cảnh tượng, đó là kiếp trước của bổn hoàng hay là thế nào?” Nữ Táng Hoàng quỷ diện hỏi.

Thật ra Quân Tiêu Dao cũng không hiểu lắm, nữ Táng Hoàng quỷ diện và thiếu nữ quỷ diện, nữ tử quỷ diện trước đó có quan hệ gì.

Nhưng có một điểm chung, là các nàng đều có thể sử dụng sức mạnh bỉ ngạn hoa. Mà bỉ ngạn hoa không khỏi làm Quân Tiêu Dao liên tưởng đến dị vực.

Nghe đồn dị vực có một đế tộc, tên là Bỉ Ngạn nhất tộc, chính là thế lực nhất mạch hệ thực vật, bản thể là bỉ ngạn hoa nở ở hoàng tuyền.

Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không hiểu gì về dị vực, cho nên không thể suy luận ra cái gì.

“Nhân quả quấn quanh, thật thật giả giả, Quân mỗ cũng không rõ lắm, nhưng ta có thể hứa hẹn, ngày sau nếu biết rõ chân tướng thì nhất định sẽ tìm đến ngươi.” Quân Tiêu Dao nói.

Nếu Nữ Táng Hoàng quỷ diện đã trợ giúp thì tất nhiên Quân Tiêu Dao cũng có qua có lại.

Ngày sau nếu biết được chân tướng về thiếu nữ quỷ diện, hắn nhất định sẽ nói cho nàng.

“Hừm... Nhưng bổn hoàng... Còn có một cái... Yêu cầu.” Nữ Táng Hoàng quỷ diện đột nhiên mở miệng nói.

Hết chương 462.
Chương 463

Chỉ là giọng điệu có chút mất tự nhiên, đứt quãng, hình như thiếu đi vài phần thanh lãnh cao tuyệt trước đó.

“Chuyện gì?” Quân Tiêu Dao lộ ra nghi hoặc.

Giọng điệu của nữ Táng Hoàng quỷ diện không quá thích hợp.

“Ngươi có thể... Ôm bổn hoàng một cái không?”

Khi nữ Táng Hoàng quỷ diện nói lời này, vẫn đưa lưng về phía Quân Tiêu Dao.

Nhưng tiếng nói hơi run rẩy kia lại thể hiện rõ sự không bình tĩnh trong lòng nữ Táng Hoàng. Quân Tiêu Dao lại có một chút ngạc nhiên. Hắn thật sự không ngờ, nữ Táng Hoàng quỷ diện lại đưa ra yêu cầu như vậy.

Nữ Táng Hoàng quỷ diện là loại tồn tại ra sao?

Người mạnh nhất Táng thổ thập vực, nữ hoàng băng sơn cao quý mà lạnh nhạt.

Là tồn tại trong lòng tất cả nam của nhân Táng thổ thập vực, vừa sợ hãi lại khuynh mộ.

một vị nữ hoàng thủ đoạn tàn nhẫn băng sơn như vậy mà lại yêu cầu ôm một cái?

Cũng có cảm giác trái ngược đến đáng yêu quá đấy.

Nếu bị những sinh linh Táng thổ còn lại thấy được thì phỏng chừng sẽ hoài nghi nhân sinh. Quân Tiêu Dao cũng không khỏi cho rằng, có khả năng nữ Táng Hoàng quỷ diện thật sự là dạng băng sơn ngạo kiều.

“Không muốn thì thôi đi.” Thân thể nữ Táng Hoàng quỷ diện khẽ động, muốn rời đi.

“Chậm đã.” Quân Tiêu Dao mở miệng nói.

Nữ Táng Hoàng dừng bước lại.

“Nữ hoàng nguyện ý ra tay trợ giúp, Quân mỗ đa tạ, việc này cũng chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì mà thôi.” Quân Tiêu Dao nói.

Chỉ cần không thèm thân thể hắn thì làm gì cũng được.

Ôm một cái cũng sẽ không mang thai.

Quân Tiêu Dao tiến lên, hơi chần chờ, nhưng vẫn nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo nữ Táng Hoàng. Đổi lại là người khác, có cơ hội thân cận với nữ Táng Hoàng như vậy thì phỏng chừng sẽ vô cùng kích động, thậm chí không quản được tay của mình.

Nhưng biểu cảm của Quân Tiêu Dao thật bình đạm, không có bất cứ kích động nào.

Thân thể Nữ Táng Hoàng thật lạnh, như một khối băng.

Lúc Quân Tiêu Dao ôm vào, ngọc thể hơi rung động một chút, giống như bị điện giật.

Một hơi ấm đã lâu không gặp trong trí nhớ lập tức tràn ngập ra. Nhưng ngay sau đó, Quân Tiêu Dao đã buông lỏng tay ra, dưới đáy lòng Nữ Táng Hoàng lại có một tia mất mát khó hiểu.

Nhưng nàng vẫn nói: “Đa tạ.”

“Hừm, ngày sau khi biết được chân tướng, Quân mỗ sẽ lại đến tìm ngươi.” Quân Tiêu Dao xoay người rời đi, không có chút lưu luyến nào.

Thật lâu sau, nữ Táng Hoàng quỷ diện mới thở dài khe khẽ.

Nàng vươn một bàn tay ngọc hơi nhấc quỷ diện lên, một góc ngọc nhan dưới mặt nạ quỷ diện đã đỏ bừng.

Thì ra nữ Táng Hoàng quỷ diện cũng biết mặt đỏ.

“Bỉ ngạn hoa khai thất sắc thiên, hoa lạc thành tiên nhất thiên niên, bất nguyện thành tiên, không muốn thành tiên, chỉ nguyện chờ chàng trở về trong hồng trần mênh mông...”

Nữ Táng Hoàng lại đeo mặt nạ quỷ diện lên lần nữa, thân thể khẽ động, biến mất tăm hơi.

Sau khi chuyện của Nữ Táng Hoàng chấm dứt, Quân Tiêu Dao cũng về tới bên cạnh ao Chúng Sinh Luân Hồi.

Bởi vì Táng Giới bị Quân Tiêu Dao dùng Cấm Tiên Lục Phong phong ấn, cho nên chỉ cần Quân Tiêu Dao nguyện ý thì hắn có thể để bất cứ kẻ nào tự do ra vào Táng Giới.

Lý Tín vẫn muốn trấn thủ trong mộ địa Vạn Linh, làm người giữ mộ.

Mà tất nhiên A Cửu cũng đi theo Quân Tiêu Dao.

Khi nào Quân Tiêu Dao đi thì lúc đó nàng đi.

Sau khi giải quyết tất cả vấn đề, Quân Tiêu Dao cũng có thể an tâm tu luyện đột phá ở ao Chúng Sinh Luân Hồi.

Quân Tiêu Dao có dự cảm, lần tu luyện này sẽ có tăng lên rất lớn đối với hắn. Những người khác đột phá cảnh giới như táo bón, Quân Tiêu Dao lại như văn chương trơi chảy.

Sở dĩ Quân Tiêu Dao có tự tin như vậy, là vì năng lượng của ao Chúng Sinh Luân Hồi này cực kỳ tinh thuần kỳ dị.

Hắn cũng từng dò hỏi Lý Tín.

Hình như ao Chúng Sinh Luân Hồi này là do một vài đại khủng bố sâu trong Táng Giới kiến tạo ra vào những năm tháng xa xăm trước kia.

Quân Tiêu Dao trực tiếp tiến vào ao Chúng Sinh Luân Hồi, sau đó thi triển ra Thôn Thần Ma Công và Thiên Địa Dong Lô, bắt đầu hấp thu luyện hóa cả cái ao Chúng Sinh Luân Hồi.

Có khả năng thiên kiêu tầm thường hấp thu một bộ phận cực nhỏ xong thì không thể hấp thu tiếp nữa.

Nhưng thân thể của Quân Tiêu Dao lại có thể giúp hắn tiêu hóa gần như toàn bộ ao Chúng Sinh Luân Hồi.

Dù sao Hoang Cổ Thánh Thể tuy cường đại, nhưng đi kèm theo đó là lượng tài nguyên tiêu hao để đột phá cảnh giới cũng càng nhiều, cái ao Chúng Sinh Luân Hồ này vừa vặn có thể giải quyết vấn đề này.

Trong lúc Quân Tiêu Dao chìm vào tu luyện.

Rốt cuộc toàn bộ Táng Giới cũng lâm vào yên tĩnh, nhưng toàn bộ Vạn Cổ Táng Thổ thập vực lại không cách nào bình tĩnh.

Rốt cuộc chuyện ồn ào ở Táng Giới cũng quá lớn quá lớn.

Quân Tiêu Dao trảm Thương Thiên Bá Thể.

Táng Giới phá phong ấn, các Táng Hoàng xuất thế.

Người giữ mộ, một trong những Thần Vương Bát Bộ Chúng Lý Tín hiện thân.

Chín vị Táng Hoàng ngã xuống.

Cuối cùng Táng Giới còn bị Quân Tiêu Dao phong ấn lại.

Chỉ cần xuất hiện một việc trong số đó thôi cũng có thể làm chấn động tứ phương.

Càng đừng nói là tụ tập lại rồi cùng xảy ra, loại tin tức mang tính nổ mạnh này quả thực làm cho cả Táng thổ đều như lật trời.

Trong khoảng thời gian này, xưng hô xuất hiện tần suất tối cao trong lời nói của tất cả sinh linh trong Táng thổ thập vực chính là Thần Tử của Quân Gia.

Hiện tại Quân Tiêu Dao không chỉ danh dương tứ phương ở Hoang Thiên Tiên Vực, thậm chí cũng hoàn toàn nổi danh ở Vạn Cổ Táng Thổ.

Hiển nhiên bút tích này của hắn sẽ được ghi lại trong sử thi của Táng thổ.

Hiện tại thái độ của sinh linh Táng thổ đối với Quân Tiêu Dao đã không phải thù hận.

Mà là vô lực!

Không sai, chính là cảm giác vô lực phát ra từ nội tâm.

Thế hệ trẻ không có ai là đối thủ của Quân Tiêu Dao. Mà cường giả thế hệ trước ra tay thì lại có đám người Lý Tín, nữ Táng Hoàng quỷ diện che chở.

Toàn bộ Táng thổ thập vực đều không thể làm gì Quân Tiêu Dao.

Khó có thể tưởng tượng, Quân Tiêu Dao chỉ có tu vi Thần Hỏa Cảnh lại làm cho cả Vạn Cổ Táng Thổ đều bất lực.

Ở sau khi tiếp nhận hiện thực này, cũng không có ai dám đi đụng chạm mâu thuẫn với Quân Tiêu Dao. Thậm chí các Táng Hoàng còn lại những thế lực như Minh Vương điện, Thi Hài Long Tộc cũng không nghĩ đến chuyện báo thù.

Cơ hội có thể báo thù duy nhất chính là chờ đợi ngày Táng Giới hoàn toàn phá phong ấn kia.

...

Hết chương 463.
Chương 464

Trong nháy mắt, thời gian mấy tháng đã trôi qua.

Phong ba trong toàn bộ Táng thổ thập vực cũng dần dần bình ổn lại.

Quân Tiêu Dao đã trở thành đề tài được sinh linh Táng thổ bàn tán nhiều nhất.

Mà giờ phút này ở Hoang Thiên Tiên Vực, không khí lại trở nên thật vi diệu.

Bởi vì Vạn Cổ Táng Thổ và Hoang Thiên Tiên Vực ngăn cách với nhau, nên đại sự xảy ra trong Táng thổ không có khả năng truyền tới Hoang Thiên Tiên Vực.

Hơn nữa đã mấy tháng trời trôi qua, không ít người sôi nổi suy đoán, có phải Quân Tiêu Dao xảy ra bất trắc gì ở Vạn Cổ Táng Thổ hay không.

Loại phỏng đoán này thực hợp lý, cũng thực bình thường. Dù sao đối với người của Tiên Vực thì Vạn Cổ Táng Thổ là một mảnh đất cấm kỵ.

Nhưng gần đây, tin tức có liên quan đến chuyện Quân Tiêu Dao ngã xuống trong Táng thổ lại đột nhiên lan truyền khắp nơi.

Hình như sau lưng có một bàn tay mờ ám đang thúc đẩy dư luận.

“Chẳng lẽ Thần Tử Quân Gia thật sự ngã xuống trong Vạn Cổ Táng Thổ?”

“Cũng không phải không có khả năng, đã mấy tháng rồi mà còn không đi ra thì thế giới Tiên Cổ cũng sắp mở rồi.”

“Đúng vậy, lấy tính cách của Thần Tử Quân Gia, tất nhiên sẽ không bỏ lỡ thế giới Tiên Cổ, nhưng hắn còn chưa đi ra thì phỏng chừng đã xảy ra vấn đề lớn.”

“Đáng tiếc, một vị thiên kiêu vốn có thể trấn áp thời đại này, lại vì sự lỗ mãng của mình mà chặt đứt tiền đồ.”

Càng ngày càng nhiều nơi trong ba ngàn đạo châu của Hoang Thiên Tiên Vực đang thảo luận chuyện này.

Tuy rằng cũng có người không quá tin, nhưng rốt cuộc Quân Tiêu Dao đã mấy tháng không xuất hiện.

Thân là thiên kiêu nổi danh nhất, được người người chú ý nhất trên Hoang Thiên Tiên Vực, mấy tháng không có tin tức thì mang rất nhiều ý nghĩa khác nhau.

Cảm giác này giống như là minh tinh cực hot ngày nào cũng lên hot search, đột nhiên có mấy tháng không có chút tin tức gì.

Ai cũng sẽ cảm thấy, có phải đã xảy ra bất trắc gì hay không?

Thanh Châu, nơi đóng quân của Hoang Cổ Khương gia.

Rất nhiều người của Khương gia đều đang lén lúc thảo luận chuyện này.

Nhưng cao tầng của Khương gia lại không tỏ thái độ gì cả.

“Thiếu chủ đại nhân nhất định sẽ không có việc gì.”

“Không sai, lấy thực lực của thiếu chủ, cho dù là ở Vạn Cổ Táng Thổ, cũng có thể hô mưa gọi gió.”

Tất cả người của Khương gia đều không tin tưởng đồn đãi.

Trong mắt bọn họ, Quân Tiêu Dao chính là tồn tại bất bại.

Hơn nữa nếu Quân Tiêu Dao thật sự xảy ra chuyện gì, người đầu tiên ngồi không yên nhất định là đám người Khương Đạo Hư. Nhưng mà hiện tại, toàn bộ Khương gia đều thực bình tĩnh.

Trên một vách núi, một vị mỹ nhân tuyết y tuyệt thế đứng đón gió, sáng ngời trong trẻo như ánh trăng non, ngọc thụ đôi tuyết.

Gió nhẹ phất qua lớp tóc trên thái dương của nàng, phất qua một tiên nhan như họa.

Ánh mắt trong suốt như thu thủy, nhìn nơi cực tây mà xuất thần một lúc.

Nơi đó là hướng Man Châu, cũng là hướng của Vạn Cổ Táng Thổ.

Nàng chính là Khương Thánh Y.

Khi trong lòng không có vướng bận, Khương Thánh Y một lòng tu luyện, chưa bao giờ biết cái gì gọi là sống một ngày bằng một năm.

Mà hiện tại, Khương Thánh Y đã cảm nhận được.

Tuy rằng Khương Thánh Y biết rõ trong lòng, hiện tại Quân Tiêu Dao không xảy ra bất trắc gì, nhưng trong lòng nàng vẫn cảm thấy lo lắng.

Bỗng nhiên, phía sau nàng, một giọng nói lẩm nhẩm lầm nhầm vang lên: “Thánh Y tỷ lại đến đây ngơ ra sao?”

“Lạc Ly.” Khương Thánh Y thu hồi ánh mắt, giọng nói lanh lợi đáng yêu vang lên phía sau chính là Khương Lạc Ly.

Nàng trực tiếp đặt mông ngồi xuống vách núi bên cạnh, tay ngọc nâng má, cũng nhìn về phía cực Tây.

“Thế giới Tiên Cổ sắp mở ra, Tiêu Dao ca ca còn chưa chịu trở về nữa.”

“Yên tâm đi, Tiêu Dao sẽ không có việc gì.” Khương Thánh Y chắc chắn nói.

Khương Lạc Ly bỗng nói một câu: “Thánh Y tỷ, hình như Tiêu Dao ca ca rất tốt với ngươi, trước đó vị Thiếu Đế kia của Vương gia muốn cưới ngươi, Tiêu Dao ca ca cũng là người đầu tiên đứng ra phản đối.”

Những lời này của Khương Lạc Ly lập tức làm trong lòng Khương Thánh Y lộp bộp một tiếng.

“Đổi lại là người khác, Tiêu Dao cũng sẽ làm như vậy thôi.” Khương Thánh Y miễn cưỡng cười nói.

Đôi mắt to của Khương Lạc Ly hơi xoay chuyển, khẽ gật cái đầu nhỏ mà nói: “Đúng vậy, thật ra Tiêu Dao ca ca là một người ngoài lạnh trong nóng, cho nên Lạc Ly tuyệt đối tuyệt đối sẽ không buông tay!”

Khương Lạc Ly đứng dậy, vỗ vỗ bụi đất trên váy xuống, lộ ra một nụ cười tươi với Khương Thánh Y, trên má còn hiện ra hai lúm đồng tiền thật sâu.

Sau đó, Khương Lạc Ly rời đi.

“Cô nàng này đã nhận ra sao?” Khương Thánh Y nhìn bóng dáng Khương Lạc Ly nhảy nhót rời đi, vẻ mặt trở nên ảm đạm.

Đừng nhìn Khương Lạc Ly đứng trước mặt Quân Tiêu Dao là một nha đầu cộc lốc. Nhưng cũng không có nghĩa là Khương Lạc Ly ngốc, tương phản, nàng thật thông minh, là một cô nàng lém lỉnh.

Có lẽ nàng đã nhận ra cái gì cũng không biết chừng.

Bản thân Khương Thánh Y cũng rất khó mở miệng, dù sao nàng và Khương Lạc Ly có quan hệ rất thân mật, tình như tỷ muội. Hơn nữa cũng là Khương Lạc Ly coi trọng Quân Tiêu Dao trước.

Nói ngắn gọn, tình huống này thực phức tạp.

Hình tam giác chưa chắc đã có tính ổn định, hình đa giác thì càng không thể.

“Thôi, hiện tại chỉ hy vọng Tiêu Dao có thể trở về gấp trước khi thế giới Tiên Cổ mở ra.” Khương Thánh Y yên lặng cầu nguyện trong lòng.

Thế giới Tiên Cổ là một trong những cơ duyên quan trọng nhất trước khi đế lộ mở ra.

Cũng là cơ hội tốt nhất để giúp thực lực của thiên kiêu đương đại nhảy vọt.

Nếu Quân Tiêu Dao bỏ lỡ cơ hội này thì chỉ sợ cũng sẽ chậm hơn người khác một nhịp, đây là điều Khương Thánh Y tuyệt đối không muốn nhìn thấy.

Bởi vì phần lớn nguyên nhân Quân Tiêu Dao đi Táng thổ là vì nàng.

Mà ở phía Khương gia, Hoa Nguyên Tu và Khương Sở Hàm đang tu luyện.

“Thế giới Tiên Cổ sắp mở ra, nếu Quân Tiêu Dao không trở lại kịp thì phiền phức to.” Khóe miệng Hoa Nguyên Tu nhếch lên một nụ cười nhạt, nhẹ nhàng bâng quơ mà nói.

“Sao ta cảm thấy có vẻ ngươi thật vui sướng khi người gặp họa?” Khương Sở Hàm nhíu đôi mày đẹp lại, lãnh đạm nói.

Hết chương 464.
Chương 465

Hiện tại Quân Tiêu Dao không chỉ là Thần Tử của Quân Gia, mà còn là thiếu chủ của Khương gia, chẳng những Hoa Nguyên Tu không lo lắng, ngược lại còn bày ra thái độ này.

“Nào có, ta cũng hy vọng hắn có thu hoạch ở Táng thổ, tốt nhất có thể đột phá đến Chân Thần Cảnh, nếu vậy thì hắn cũng không cần tới tham gia thế giới Tiên Cổ.” Hoa Nguyên Tu cười lên ha hả.

Lời này nghe thế nào cũng cảm giác âm dương quái khí, có cảm giác thật châm chọc.

“Ngươi đang châm chọc sao, khi thiếu chủ tiến vào Táng thổ thì chỉ có tu vi Thông Thiên Cảnh, hoàn cảnh của Táng thổ cũng không thích hợp cho Nhân tộc Tiên Vực tu luyện, sao hắn có thể tu luyện đến cảnh giới Chân Thần?” Khương Sở Hàm cau chặt mày lại.

Hoa Nguyên Tu thật là chẳng ra gì.

“Không phải ta nói theo ý của các ngươi sao?”

“Quân Tiêu Dao chính là tồn tại trẻ tuổi vô địch trong mắt các ngươi mà, đột phá cảnh giới Chân Thần thì đã là gì?”

“Nói không chừng hắn còn có thể quét ngang tất cả thiên kiêu Táng thổ, thậm chí khuấy đảo cho Táng thổ long trời lở đất thì sao?”

“Thậm chí nói không chừng, hắn lợi hại đến có thể giết luôn cả Chí Tôn Táng thổ nữa đấy!”

Hoa Nguyên Tu nói chiệm rất quá lố, đến cuối cùng, bản thân gã lại nhịn không được cười lạnh một tiếng.

“Ngươi... Thật quá đáng!” Khương Sở Hàm đứng dậy, xoay người rời đi.

Hoa Nguyên Tu châm chọc mỉa mai như vậy thật khiến người ta ghê tởm.

Nhìn bóng dáng Khương Sở Hàm rời đi, trên mặt Hoa Nguyên Tu hiện lên một tia âm trầm.

“Từ khi Quân Tiêu Dao tới đây, Sở Hàm đã không còn đối xử với ta như trước đó.”

Trước kia tuy Khương Sở Hàm cũng không có cử chỉ thân mật gì với Hoa Nguyên Tu, nhưng thái độ với gã cũng không tệ lắm.

Mà từ khi Quân Tiêu Dao tới và dùng một chiêu đánh bại gã thì Khương Sở Hàm càng ngày càng lãnh đạm với Hoa Nguyên Tu.

Điều này làm trong lòng Hoa Nguyên Tu cực kỳ khó chịu.

“Quân Tiêu Dao, hy vọng ngươi vĩnh viễn đừng ra khỏi Táng thổ, cứ như vậy, chờ đến khi thế giới Tiên Cổ kết thúc, vị trí thiếu chủ vẫn dừng lại trên người ta, Sở Hàm cũng sẽ cam tâm tình nguyện liên hôn với ta.” Ánh mắt Hoa Nguyên Tu thật thâm thúy.

Toàn bộ Khương gia xem như bình tĩnh, mà thế lực bình tĩnh tương tự còn có Quân gia.

Tuy rằng ngoại giới toàn là tin đồn nhảm nhí, nói cái gì mà Quân Tiêu Dao ngã xuống ở Táng thổ. Nhưng không ai trong Quân gia tin cả.

Sự tán thành và tin cậy của bọn họ đối với Quân Tiêu Dao sẽ không bị bất cứ lời đồn đãi nào lay động.

Những người theo đuổi của Quân Tiêu Dao, đám người Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh cũng đang tu luyện, chuẩn bị chiến đấu trong thế giới Tiên Cổ.

Còn có Thập Đại Tự Liệt của Quân gia cũng đang bế quan tu luyện, nghiêm túc chuẩn bị.

Thế giới Tiên Cổ là một đại cơ duyên.

Nếu không nhận cơ hội này mà trưởng thành, đến lúc đế lộ mở ra thì sẽ từng bước lạc hậu thua người khác.

Đây là đại tranh chi thế, sẽ kịch liệt hơn xa bất cứ lần cạnh tranh nào trong những thời đại trước đó.

Đến lúc đó các quái thai cổ đại, đế tử trầm miên, con nối dõi cổ hoàng đều sẽ xuất hiện.

Thiên kiêu đương đại sẽ bị áp chế cực kỳ tàn nhẫn, nếu không có cơ duyên to lớn thì rất khó tranh phong với những yêu nghiệt đó.

Đương nhiên, mọi người cũng không tránh khỏi nhớ tới Quân Tiêu Dao. Trong chúng thiên kiêu, tuổi tác của hắn xem như nhỏ nhất. Nhưng mà cả quái thai cổ đại cũng thua trong tay hắn.

“Nếu Thần Tử Quân Gia không tham gia thế giới Tiên Cổ, vậy có lẽ thần thoại vô địch thế hệ trẻ của hắn sẽ tan biến.”

“Một bước sai thì liên tục sai, Thần Tử Quân Gia lựa chọn con đường không nên lựa chọn nhất.”

Bầu không khí toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực đều không bình tĩnh.

Lại qua hai tháng, trên không trung ba ngàn đạo châu của Hoang Thiên Tiên Vực bỗng hiện ra rất nhiều cảnh tượng huyền ảo.

Hình như cảnh tượng huyền ảo này là một mảnh tiểu thế giới tiên khí dạt dào.

Có bình nguyên, có núi non, có hoang mạc, còn có cung điện tàn phá, cấm địa cổ xưa, sinh linh hung thú cổ quái….

Những cảnh tượng này như cảnh ảo thị, cực kỳ kỳ dị.

“Đây là... ảo thị Tiên cổ, là điềm báo thế giới Tiên Cổ mở ra!” Rất nhiều thế lực cổ xưa ngẩng đầu nhìn ảo thị trên bầu trời, lẩm bẩm tự nói.

Trước khi thế giới Tiên Cổ mở ra, sẽ có loại ảo thị tiên cổ này xuất hiện.

Trong vòng mấy tháng, lối vào thế giới Tiên Cổ nhất định sẽ mở ra. Sau khi tiên cổ ảo thị xuất hiện, toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực đều sôi trào.

Cả đám thiên kiêu thế hệ trẻ xoa tay hầm hè, chuẩn bị đại triển thân thủ, cướp lấy đại cơ duyên ở thế giới Tiên Cổ.

Không nói đến chuyện trực tiếp trở thành Thánh Nhân, ít nhất cũng phải đột phá đến Chân Thần trở lên thì mới có tư cách đi tranh phong đế lộ.

Mà khi thế giới Tiên Cổ sắp mở ra, thiên kiêu tuyết tàng, người tài che giấu các thế lực khắp nơi cũng sôi nổi hiện thế.

Có một hoàng tử hoàng tộc nào đó tu thành hoàng đạo long khí, long khí chạy dài ba vạn dặm, chấn động rất nhiều đạo châu chung quanh.

Có Thánh Nữ một đại giáo khủng bố xuất thế, từ bi tế thế, khiến cho vô số thiên kiêu đi theo.

Còn có người nhìn thấy một thanh niên đứng trên núi cao vạn trượng, tiếp dẫn sức mạnh lôi đình cửu thiên để rèn luyện thân thể. Có người nhận ra đó là thiên kiêu tuyết tàng của Lôi Đế Sơn xuất thế, hắn ta khống chế đại thần thông Lôi Đế không hoàn chỉnh.

Nói ngắn gọn, các đại đạo châu đều có rất nhiều thiên kiêu thế lực khủng bố xuất hiện.

Thực hiển nhiên, bọn họ đều nhập thế là vì cơ duyên thế giới Tiên Cổ. Trừ những người đó ra, phía Thái Cổ hoàng tộc cũng có tin tức truyền đến.

Hình như vị Kỳ Lân Tử thực lực cường đại của Kỳ Lân Cổ Động cũng bắt đầu hiện thân. Nơi hắn đi qua, mây tía mênh mông cuồn cuộn vạn dặm, có hư ảnh kỳ lân điềm lành cùng đi theo, khí tức mạnh mẽ tới cực điểm, có thể nói thiên kiêu đỉnh cấp.

Phiá Vạn Hoàng Linh Sơn, có người nhìn thấy dị tượng phượng hoàng trình tường hiện hóa. Có người nói, đó là Hoàng Tử và Phượng Nữ của Vạn Hoàng Linh Sơn muốn chuẩn bị nhập thế. Hoàng Huyền Nhất, Phượng Thanh Linh trước đó không thể so sánh với hai người này được.

Hoàng Huyền Nhất và Phượng Thanh Linh là thiên kiêu ưu tú của Vạn Hoàng Linh Sơn. Mà Hoàng Tử và Phượng Nữ lại là thiên kiêu đỉnh cấp được bồi dưỡng trung tâm của Vạn Hoàng Linh Sơn, địa vị không giống nhau.

Đương nhiên, cùng lúc đó có một tin tức càng chấn động nhân tâm truyền ra.

Hết chương 465.

Advertisement
';
Advertisement