Chương 466
Ở Hồng Châu - đại bản doanh của Tổ Long Sào, gần như toàn bộ sinh linh Hồng Châu đều thấy được một dị cảnh kỳ tượng.
Ở trên không Tổ Long Sào bỗng có tiếng rồng ngâm rung trời vang lên. Bảy hư ảnh Tổ Long màu sắc không đồng nhất quay quanh trên không trung. Bảy con rồng này tuy đều là Long tộc, nhưng lại có khác biệt.
Trong đó có Thương Long, có Xích Long, có Bạch Long, có Hắc Long.
Bảy con rồng đại diện cho thuộc tính bảy loại sức mạnh, nếu nhìn kỹ thì trong mỗi một hư ảnh Tổ Long đều có một long nguyên lộng lẫy sáng lên!
Cuối cùng, một bóng người phá quan mà ra, lay động trời cao vạn dặm!
Hắn ta ngửa mặt lên trời thét dài, bảy viên long nguyên cùng bị nuốt vào trong cơ thể!
Trong nháy mắt, long khí cuồng bạo sôi trào, uy áp lan tràn toàn bộ hồng châu!
Cấm kỵ sơ đại của Tổ Long Sào, Long Ngạo Thiên xuất quan!
Nếu hỏi những thiên kiêu đương đại nào là nổi tiếng nhất trong Hoang Thiên Tiên Vực thì Long Ngạo Thiên là một cái tên tuyệt đối không thể bỏ qua.
Khi Long Ngạo Thiên xuất thế, có hư ảnh Tổ Long hiện lên, trời hiện điềm lành.
Hắn ta mang huyết mạch Đế Long, là huyết mạch cao quý nhất, thuần túy nhất của Long tộc.
Tất cả sinh linh Tổ Long Sào đều cho rằng, Long Ngạo Thiên có tư cách thành thánh làm tổ.
Mà sự thật cũng giống như dự đoán của cường giả Tổ Long Sào, Long Ngạo Thiên cũng không làm người ta thất vọng. Thiên phú của hắn khiến người ta ngạc nhiên, vượt cấp khiêu chiến đơn giản tựa như uống nước ăn cơm.
Vương Bá chi khí bừng bừng, khiến vô số thiên kiêu đương đại cam tâm tình nguyện thần phục.
Rất nhiều hoàng nữ Thánh Nữ cũng bị thần tư oai hùng của Long Ngạo Thiên chinh phục, trong lòng khuynh mộ, trái tim thiếu nữ trầm luân.
Không chỉ như thế, vận khí của Long Ngạo Thiên cũng tốt đến mức nổ mạnh.
Khi Long Ngạo Thiên nhập thế rèn luyện, từng lấy giá cả một viên nguyên thạch để có được một thanh đại đao rách nát ở một quầy hàng. Nhưng sau khi Long Ngạo Thiên lấy huyết mạch của bản thân để tẩy lễ, đại đao rách nát kia lại lộ ra nguyên hình.
Đó là một thanh Long Hồn Đao ẩn chứa long hồn Chí Tôn, phẩm giai đạt tới cấp bậc Chí Tôn khí!
Lúc sau, Long Ngạo Thiên lang bạt bí cảnh tứ phương, quét ngang bát phương, cướp đoạt rất nhiều cơ duyên bảo bối.
Không chỉ như thế, hắn ta còn anh hùng cứu mỹ nhân ở bí cảnh, bắt được trái tim giai nhân.
Thiên nữ Bạch Mị Nhi của Thiên Hồ Tộc từng rơi vào một tuyệt trận, sau được Long Ngạo Thiên cứu ra, yêu hắn một cách hết thuốc chữa.
Ngoài ra, khi Long Ngạo Thiên tham gia đấu giá hội, bảo bối tốt nhất luôn bị hắn lấy được. Thậm chí Long Ngạo Thiên còn tinh thông luyện đan, luyện khí….
Nói ngắn gọn, không có gì là Long Ngạo Thiên không biết.
Hắn trâu bò như vậy đó!
Sau đó, Tổ Long Sào vì bồi dưỡng Long Ngạo Thiên mà ban bảy viên thuộc tính long nguyên cho Long Ngạo Thiên.
Sau đó thì Long Ngạo Thiên vẫn luôn bế quan, luyện hóa bảy viên long nguyên này.
Có thể nói, trước khi Quân Tiêu Dao đánh ra tên tuổi thì Long Ngạo Thiên chính là thiên kiêu nổi bật nhất Hoang Thiên Tiên Vực. Thậm chí rất nhiều truyền nhân Hoang Cổ thế gia Nhân tộc cũng bị Long Ngạo Thiên đè ép một đầu.
Mà hiện tại, rốt cuộc Long Ngạo Thiên cũng hoàn toàn luyện hóa xong bảy viên long nguyên, phá quan mà ra.
Ánh mắt trên toàn bộ hồng châu đều hội tụ vào Tổ Long Sào.
Bên ngoài Tổ Long Sào là rất nhiều bóng người chi chít hiện lên.
Đó là các Thái Cổ vương tộc, sau khi cảm nhận được Tổ Long Sào biến động nên tới xem thử.
Ánh mắt bọn họ cùng nhìn lại, rốt cuộc cũng thấy được vị Tổ Long Sào sơ đại bế quan hồi lâu kia.
Dáng người Long Ngạo Thiên đĩnh bạt, tay vượn eo ong, chung quanh là long khí vô tận vờn quanh, muôn hình vạn trạng, thi triển hết tư thế oai hùng của sơ đại!
Diện mạo của hắn ta cũng cực kỳ xuất chúng, mày kiếm kéo đến tóc mai, mắt như sao sáng, mũi như huyền đảm, ngọc thụ lâm phong, như long câu phượng sồ, thần thái anh tuấn.
Nói ngắn gọn, nếu vẻ ngoài không soái thì thực xin lỗi cái tên Long Ngạo Thiên vang dội ghê gớm kia.
Đương nhiên, so với Quân Tiêu Dao thì vẫn kém hơn một bậc. Quân Tiêu Dao chính là mỹ thiếu niên soái nhất, nhân vật trích tiên được cả Tiên Vực công nhận, là bạch nguyệt quang cao lãnh trong lòng tất cả thiếu nữ.
Mặc dù là Long Ngạo Thiên, cũng chỉ có thể đứng ở vị trí thứ hai.
Nhưng điều khiến chúng sinh linh kinh ngạc không phải là dung mạo của Long Ngạo Thiên, mà là tu vi của hắn.
Hắn đã đạt tới Hư Thần Cảnh!
Đây đã là kỷ lục tu vi tối cao của thế hệ trẻ tuổi.
Ít nhất hiện tại tu vi mạnh nhất là trong những thiên kiêu xuất thế.
“Đã đạt tới Hư Thần Cảnh, Long Ngạo Thiên này cũng quá khủng bố.”
“Không hổ là cấm kỵ sơ đại được Tổ Long Sào tập trung bồi dưỡng, huyết mạch Đế Long cộng thêm bảy viên long nguyên, Long Ngạo Thiên thật quá trâu bò!”
Các sinh linh vương tộc bên ngoài Tổ Long Sào đều kinh ngạc cảm thán không thôi.
Một ít thiên kiêu trẻ tuổi Thái Cổ vương tộc cũng có cảm giác tự biết xấu hổ, so với Long Ngạo Thiên thì bọn họ quả thực là cặn bã.
Không, còn không bằng cặn bã nữa.
Cảm nhận được rất nhiều ánh mắt bên ngoài đang nhìn chăm chú, vẻ mặt của Long Ngạo Thiên cũng rất bình tĩnh.
Nhưng độ cong trên khóe miệng vẫn thể hiện rõ nội tâm của hắn.
Cảm giác cao cao tại thượng, chịu vạn người chú ý này thật sảng khoái!
“Luyện hóa bảy viên long nguyên mới làm ta đột phá tới Hư Thần Cảnh, nhưng còn chưa đủ, ở thế giới Tiên Cổ, Long Ngạo Thiên ta muốn đột phá đến Thiên Thần Cảnh!”
Long Ngạo Thiên ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời nhìn ảo thị dị tượng tiên cổ, nội tâm có dã tâm đang lớn dần.
Hư Thần Cảnh là bậc thứ nhất trong Thông Thánh Cửu Giai.
Sau khi bước lên Thông Thánh Cửu Giai, mỗi lần đột phá một cảnh giới cũng cực kỳ khó khăn. Nhưng theo như lời Long Ngạo Thiên nói thì đột phá cảnh giới cũng không phải chuyện gì ghê gớm lắm.
“Ngạo Thiên, rốt cuộc ngươi cũng xuất quan!”
Một đám Tổ Long Sào cường giả hiện thân, uy áp mạnh mẽ tuyệt đối, nhưng ánh mắt nhìn về phía Long Ngạo Thiên lại mang theo ý vui mừng.
Tổ Long Sào bị chèn ép lâu lắm, cũng quá thảm.
Thậm chí cả quái thai cổ đại Long Cát công chúa cũng thảm bại bởi Quân Tiêu Dao.
Tổ Long Sào bọn họ đang rất cần một hậu bối thiên kiêu cường đại để cứu vớt danh dự. Không nghi ngờ gì nữa, Long Ngạo Thiên là người được chọn tốt nhất.
Hết chương 466.
Chương 467
Long Bích Trì mặc nhuyễn giáp màu xanh lá cũng xuất hiện.
“Chúc mừng Ngạo Thiên đại ca luyện hóa thành công bảy viên long nguyên, thần công đại thành!” Trong mắt Long Bích Trì lộ ra sùng bái khuynh mộ.
Thiên kiêu Long tộc tầm thường chỉ luyện hóa một long nguyên cũng đã cực kỳ gian nan.
Cho dù là Long Bích Trì, cũng chỉ luyện hóa được hai viên mà thôi, hơn nữa đều là long nguyên bình thường.
Nhưng Long Ngạo Thiên lại một hơi luyện hóa bảy viên, hơn nữa còn là long nguyên có thuộc tính năng lượng càng thêm hùng hồn.
Đây là năng lực huyết mạch Đế Long của Long Ngạo Thiên, thậm chí thiên phú của hắn còn vượt qua một ít quái thai cổ đại.
Sau khi thảm bại trong tay Quân Tiêu Dao, đạo tâm của Long Bích Trì phủ đầy tro tàn, ký thác duy nhất trong lòng cũng chỉ còn lại Long Ngạo Thiên. Chỉ có Long Ngạo Thiên mới có tư cách chống lại, thậm chí đánh bại Quân Tiêu Dao!
“Chư vị trưởng lão, còn Bích Trì nữa, các ngươi tới rồi, đúng rồi, Hạo Thiên đệ đệ của ta ở đâu?” Long Ngạo Thiên nhìn chung quanh một vòng, cũng không nhìn thấy đệ đệ Long Hạo Thiên của mình.
“Cái này... Ngạo Thiên, vì để ngươi chuyên tâm bế quan, cho nên chúng ta không nói với ngươi một số việc, hiện tại kể cho ngươi đi.” Một trưởng lão Tổ Long Sào thở dài một hơi.
Trước đó lúc Long Ngạo Thiên bế quan, không có kẻ nào đi quấy rầy, càng đừng nói là truyền lại tin tức. Cho nên trong lúc đang bế quan, Long Ngạo Thiên hoàn toàn không biết gì chuyện ở bên ngoài cả.
Sau đó, trưởng lão Tổ Long Sào đã kể hết những chuyện trước đó đã xảy ra cho Long Ngạo Thiên.
Bao gồm đệ đệ hắn - Long Hạo Thiên bị Quân Tiêu Dao đánh chết, và sau đó Long Cát công chúa phá phong ấn, cuối cùng vẫn bị Quân Tiêu Dao đánh bại.
Sau khi nghe xong những việc này, vẻ mặt Long Ngạo Thiên thật lạnh lẽo, một luồng sát ý khủng bố tràn ra, khiến hư không cũng đông cứng lại.
“Đệ đệ ta chết trong tay Thần Tử Quân Gia kia?” Sắc mặt Long Ngạo Thiên thật trầm lãnh, trong long nhãn kim sắc hiện lên ánh sáng lãnh lệ.
“Ngạo Thiên, bình tĩnh, lấy thực lực của ngươi thì nhất định ngày sau có cơ hội đánh bại Quân Tiêu Dao.” Trưởng lão Tổ Long Sào nói.
“Đánh bại? Ha hả, nếu chỉ đánh bại thì sao có thể nào báo thù cho Hạo Thiên, sao có thể phát tiết lửa giận trong lòng ta?” Khí tức Long Ngạo Thiên dâng trào, quanh thân mơ hồ có bảy hư ảnh Tổ Long đang quấn quanh.
Khí tức đáng sợ trút xuống tứ phương.
“Ngạo Thiên, tuyệt đối đừng xúc động, cũng đừng khinh địch, Quân Tiêu Dao kia có thể đánh bại cả quái thai cổ đại, không đơn giản như vậy đâu.” Trưởng lão Tổ Long Sào cảnh báo.
Ông ta sợ Long Ngạo Thiên khinh địch có hại, dù sao từ trước đến nay Long Ngạo Thiên luôn thuận buồm xuôi gió, chưa bao giờ gặp phải thất bại lớn.
“Yên tâm, ta sẽ không phạm sai lầm cấp thấp như vậy, nhưng cũng không cho rằng Quân Tiêu Dao có thể uy hiếp được ta.”
“Đại thế này do Long Ngạo Thiên ta làm chúa tể, người trêu chọc ta đều phải chết!”
Lời Long Ngạo Thiên nói truyền khắp trên trời dưới đất, bát phương chấn động, bên ngoài Tổ Long Sào, rất nhiều sinh linh Thái Cổ vương tộc đều hít sâu một hơi.
Không hổ là cấm kỵ sơ đại của Tổ Long Sào, miệng lưỡi này cũng lớn lối lắm.
Cho dù đối thủ là Quân Tiêu Dao tiếng tăm lừng lẫy, Long Ngạo Thiên cũng dám nói, người chọc hắn đều phải chết.
Vậy chẳng phải Long Ngạo Thiên có tự tin đánh chết Quân Tiêu Dao?
“Thú vị, Thần Tử Quân Gia, sơ đại Tổ Long Sào.”
“Một vị mang Hoang Cổ Thánh Thể, Chí Tôn Cốt.”
“Một vị có được huyết mạch Đế Long, bảy viên long nguyên.”
“Nếu hai người chạm mặt thì sẽ sinh ra loại xung đột va chạm nào, mà ai thắng ai thua chứ?”
Rất nhiều sinh linh bên ngoài đều thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng bởi vì đều là sinh linh Thái Cổ, cho nên bọn họ vẫn hy vọng Long Ngạo Thiên có thể thắng.
“Trước khi thế giới Tiên Cổ mở ra, ta muốn đi đến chỗ Long Cát công chúa kia một chuyến.” Long Ngạo Thiên nói.
“Cũng đúng, đến lúc đó thế giới Tiên Cổ mở ra, các ngươi cũng có thể hỗ trợ nhau một chút.” Trưởng lão Tổ Long Sào cười ha hả và nói.
Trước đó Tổ Long Sào có tiên đoán, song long xuất thế, Tổ Long hưng thịnh, tất nhiên song long trong lời tiên đoán là chỉ Long Ngạo Thiên và Long Cát công chúa.
Nếu hai người bọn họ có thể đồng tâm hiệp lực liên thủ, nói không chừng thật sự có khả năng tru sát Quân Tiêu Dao.
Nhưng lúc này trong lòng Long Ngạo Thiên lại có một ý tưởng khác.
“Bàn về thân phận, địa vị, thiên phú, thực lực thì Long Cát công chúa cũng có tư cách làm nữ nhân của ta, hơn nữa có thể làm chính cung.”
Thân là vai chính thiên mệnh, khí vận chi tử, tất nhiên ánh mắt nhìn nữ nhân của Long Ngạo Thiên cũng rất cao. Hơn nữa hắn cũng không có khả năng chỉ có một nữ nhân.
Hậu cung nhất định phải mở, ngựa giống cũng nhất định phải làm.
Nhưng đối với những nữ nhân dễ dàng có được như trở bàn tay kia, Long Ngạo Thiên cũng chỉ chơi trò ái muội, không tính toán cho các nàng danh phận gì.
Mà Long Cát công chúa có thân phận địa vị rất cao, cũng đủ để làm chính cung, phụ trợ bá nghiệp xưng vương của hắn.
Lúc sau, Long Ngạo Thiên trực tiếp đi tìm Long Cát công chúa.
Mà tin tức Long Ngạo Thiên xuất quan cũng như mọc cánh mà truyền khắp ngõ ngách Tiên Vực, cũng gây nên một trận động đất.
Trước đêm thế giới Tiên Cổ mở ra, Long Ngạo Thiên vừa vặn xuất quan, nói rõ là muốn đàn áp chúng thiên kiêu ở thế giới Tiên Cổ để đoạt được vị trí đứng đầu.
Trên một dãy núi mây tía mờ mịt, thụy quang lan tỏa có một thanh niên tuấn mỹ áo tím tóc tím đang đứng.
“Long Ngạo Thiên đã xuất quan, thú vị, xem ra lần này Thái Cổ hoàng tộc ta sắp sửa đè ép được các Hoang Cổ thế gia trong thế giới Tiên Cổ.”
Thanh niên tóc tím tuấn mỹ lẩm bẩm tự nói, trên da hắn có vảy tím chi chít, trên trán mọc hai kỳ lân giác màu tử kim.
Đó là thiên kiêu đỉnh cấp của Kỳ Lân Cổ Động, Kỳ Lân Tử.
Bên kia, sâu trong Vạn Hoàng Linh Sơn, một ánh mặt trời đỏ như lửa chìm vào trong đó, nhìn kỹ thì mơ hồ có thể thấy được một bóng người mơ hồ trên lưng có hai cánh.
“Long Ngạo Thiên xuất quan, xem ra thế giới Tiên Cổ sẽ càng thêm xuất sắc, chỉ là... rốt cục Quân Tiêu Dao kia có thể tới hay không?”
Bóng người đang nỉ non kia chính là Hoàng Tử của Vạn Hoàng Linh Sơn, Hoàng Thiên Ca!
Hắn ta không kiêng kị bất cứ truyền nhân bất hủ, thiên kiêu thế gia nào, chỉ dè dặt trước Quân Tiêu Dao.
Hết chương 467.
Chương 468
Cùng lúc đó, trong một đạo châu, một sơn động cổ xưa.
Một bóng hình xinh đẹp đang phá phong ấn lao ra. Đó là một nữ tử mặc váy áo hồng nhạt, dung mạo tinh xảo yêu mị, đôi mắt xinh đẹp đào hoa lưu chuyển sóng mắt, có mị thái hút hồn. Dáng người cũng thật ghê gớm, đường cong mê người.
Điều khiến người ta chú ý nhất là đằng sau cái mông nàng ta lại có sáu cái đuôi cáo lông xù, cực kỳ mềm mại. Nàng chính là thiên nữ của Thiên Hồ Tộc, Bạch Mị Nhi.
Nghe đồn Thiên Hồ Tộc có được huyết mạch cửu vĩ yêu hồ thượng cổ.
Mà cửu vĩ yêu hồ chính là Thái Cổ hoàng tộc chí cường, nhưng không phải ở Hoang Thiên Tiên Vực, mà là Tiên Vực khác.
Tuy Thiên Hồ Tộc không phải Thái Cổ hoàng tộc, nhưng lại là Thái Cổ vương tộc đứng đầu, đủ để sánh vai với các chủng tộc như Cửu Đầu Sư Tử Tộc, Kim Sí Đại Bằng tộc.
“Cung nghênh thiên nữ xuất quan!” Vài thị nữ của Thiên Hồ Tộc tiến lên cung kính nói.
“Nô gia cảm nhận được khí tức của Ngạo Thiên ca ca, hắn cũng xuất quan.”
Trong mắt Bạch Mị Nhi hiện ra hình trái tim, một đôi tay ngọc che lại gương mặt của mình, trong mắt tỏa ra sự sùng bái và si mê cuồng nhiệt, thậm chí có cảm giác như bệnh kiều (1).
(1) Bệnh kiều: là kiểu bệnh tật tinh thần, người mắc bệnh này ôm chấp niệm và tình cảm mãnh liệt với sự vật sự việc nào đó mà xã hội không thể lý giải, cũng coi tình cảm này là động lực để sinh ra các loại trạng thái thần kinh – hành vi cực đoan như bày tỏ tình yêu một cách quá khích, tự làm tổn thương bản thân, tổn thương người khác…
Các thị nữ của Thiên Hồ Tộc thấy tình cảnh như vậy cũng đã quá quen.
Dù sao lúc trước khi Bạch Mị Nhi bị nhốt trong một bí cảnh tuyệt địa. Vào thời khắc tuyệt vọng, là Long Ngạo Thiên xuất hiện, như chân mệnh thiên tử giáng thế, giải cứu nàng ta ra ngoài.
Thực lực cường đại, tư thế oai hùng đĩnh đạt và nụ cười tà mị ngang ngạnh kia hoàn toàn chinh phục Bạch Mị Nhi.
Từ đây, Bạch Mị Nhi đã điên cuồng thích Long Ngạo Thiên.
Nhưng bởi vì khi đó, Bạch Mị Nhi phải tu luyện công pháp đặc thù của Thiên Hồ Tộc, không thể phá thân xử nữ, cho nên cũng không có cử chỉ thân mật gì với Long Ngạo Thiên.
Mà hiện tại, công pháp của nàng đã thành công, cũng coi như được tự do. Bước tiếp theo chính là đi tìm Long Ngạo Thiên.
“Đúng rồi, trong khoảng thời gian ta bế quan, có chuyện gì xảy ra không?” Bạch Mị Nhi thuận miệng hỏi.
Thật ra thời gian nàng ta bế quan cũng không thua kém Long Ngạo Thiên bao nhiêu, cho nên nàng ta hoàn toàn không rõ chuyện về Quân Tiêu Dao lắm.
Thị nữ của Thiên Hồ Tộc lập tức thuật lại một loạt những chuyện đã xảy ra.
“Cái gì, đệ đệ của Ngạo Thiên ca ca bị Thần Tử Quân Gia kia giết?” Dung nhan Bạch Mị Nhi lạnh như băng sương.
Kẻ thù của Long Ngạo Thiên chính là kẻ địch của nàng ta.
“Ngươi nói Thần Tử Quân Gia kia có thể chiến thắng Ngạo Thiên ca ca ở mọi phương diện từ dung nhan, thiên phú, thực lực à? Sao có thể, Ngạo Thiên ca ca chính là nam nhân hoàn mỹ nhất.”
Nghe thấy một ít đánh giá của những thị nữ Thiên Hồ Tộc này đối với Quân Tiêu Dao, Bạch Mị Nhi không tin tưởng mấy.
Thiên Hồ Tộc là một chủng tộc vừa xem mặt, lại vừa xem thực lực.
Các nàng thích cường giả, mà cường giả càng soái thì các nàng càng thích.
Long Ngạo Thiên phù hợp thẩm mỹ của Thiên Hồ Tộc một cách hoàn mỹ, cộng thêm tình tiết anh hùng cứu mỹ nhân nên tất nhiên Bạch Mị Nhi không thể tự kềm chế mà luân hãm.
Còn về Quân Tiêu Dao, nàng không biết, cũng không để bụng, càng sẽ không cảm thấy hứng thú. Cái gì mà trích tiên nhân, dung nhan tuyệt thế, nghe giống như là lời đồn đãi khoa trương mà thôi.
Sao trên đời này có người soái đến mức đó kia chứ?
Dù sao Bạch Mị Nhi cũng không tin.
“Chờ thế giới Tiên Cổ mở ra, nô gia nhất định phải phụ tá cho Ngạo Thiên ca ca.” Trong mắt Bạch Mị Nhi lộ ra si mê, còn phát ra tiếng cười khanh khách.
Mà bên kia, Long Ngạo Thiên cũng đi tới một núi non.
Kim sắc Long Cung lơ lửng trên một mảnh núi non, khí thế hùng hồn.
Long Ngạo Thiên trực tiếp bước vào.
Trong Long Cung, một bóng hình xinh đẹp tuyệt thế đang dựa vào long tọa, dường như đã sớm liệu được Long Ngạo Thiên sẽ đến.
Rốt cuộc song long trong tiên đoán của Tổ Long Sào cũng gặp mặt.
Long Ngạo Thiên đưa mắt nhìn lại, trong đôi mắt kim sắc cũng nhịn không được mà hiện lên một tia kinh diễm. Mặc dù hắn từng duyệt qua vô số nữ nhân, nhưng giờ phút này cũng kinh ngạc cảm thán, nữ tử trước mặt thật quá cao quý mỹ lệ.
Long Cát công chúa mặc một bộ tiên váy cung trang, lười biếng dựa vào long tọa hoàng kim, tóc đen như thác nước, trút xuống bên dưới, cung trang tiên váy không dính bụi trần.
Núi non no đủ, eo thon tinh tế, một đôi đùi đẹp thon dài tinh tế như sứ đang giao nhau, chân trần tuyết trắng, như tác phẩm nghệ thuật khiến người ta cảnh đẹp ý vui.
Giờ phút này Long Cát công chúa không còn chật vật như trước đó khi đối chiến với Quân Tiêu Dao, nàng ta đã khôi phục sự kiêu căng cao quý cao cao tại thượng.
Đồng thời khí tức của nàng cũng dâng lên rất nhiều, có vẻ sâu không lường được, hơn xa trước đó.
Nhưng trong đầu nàng vẫn tràn đầy bóng dáng của Quân Tiêu Dao, sỉ nhục thua bởi Quân Tiêu Dao khắc sâu vào trái tim nàng.
Đặc biệt là Quân Tiêu Dao dẫm lên ngực nàng, nói câu ngươi chỉ xứng làm tọa kỵ kia, càng là sỉ nhục không cách nào xóa đi trong lòng Long Cát công chúa.
Mà sau khi Long Ngạo Thiên nhìn thấy Long Cát công chúa, trong lòng đã xác định, Long Cát công chúa sẽ là chính cung của hắn.
Còn chuyện Long Cát công chúa có nguyện ý hay không, Long Ngạo Thiên cũng không để ý, còn chưa có nữ nhân nào hắn muốn mà không chiếm được cả.
Huống chi hắn và Long Cát công chúa cũng là lương xứng tốt nhất.
Nếu Long Ngạo Thiên biết, lương xứng chính cung trong cảm nhận của hắn chỉ xứng làm tọa kỵ dưới người trong cảm nhận của Quân Tiêu Dao thì không biết trong lòng Long Ngạo Thiên sẽ có cảm tưởng gì?
“Ngươi chính là cấm kỵ sơ đại của Tổ Long Sào, thiên kiêu ưu tú nhất đương đại, Long Ngạo Thiên?”
Long Cát công chúa mang dáng vẻ lười biếng, dựa vào long tọa hoàng kim, đôi mắt xinh đẹp lạnh nhạt mà nhìn Long Ngạo Thiên.
Trong đôi mắt cũng hiện lên một tia kinh dị.
Thiên phú thực lực của Long Ngạo Thiên thật sự vượt qua dự đoán của nàng, khiến nàng có chút bất ngờ.
Đặc biệt là sức mạnh huyết mạch trong cơ thể Long Ngạo Thiên, thậm chí khiến vị Hậu duệ cổ Hoàng huyết mạch cao quý như nàng ta cũng kinh ngạc.
Hết chương 468.
Chương 469
“Đó chính là huyết mạch Đế Long trong lời đồn sao?” Long Cát công chúa lẩm bẩm dưới đáy lòng.
Huyết mạch Đế Long là một trong những huyết thống mạnh nhất Long tộc, vô cùng cao quý, thậm chí bản thân còn có thể thành thánh làm tổ, tự tạo ra một mạch.
Bởi vậy có thể thấy được, huyết mạch Đế Long cường đại đến mức nào.
Cho dù ở thời đại của Long Cát công chúa thì Tổ Long Sào cũng chưa từng xuất hiện một thiên kiêu có được huyết mạch Đế Long.
“Long Cát công chúa, quả nhiên phong hoa tuyệt đại, diễm quan thiên hạ như lời đồn.” Khóe miệng Long Ngạo Thiên nhếch lên một độ cong, ánh mắt không chút che giấu mà nhìn chằm chằm vào Long Cát công chúa.
Ánh mắt kia lửa nóng và mang tính xâm lược kia không có chút che lấp nào, cực kỳ trắng ra.
Cảm nhận được sự nóng bỏng mang đầy tính xâm lược d8i1, Long Cát công chúa hơi nhíu đôi mày đẹp lại.
Nàng không thích cảm giác này.
Không nam nhân nào có thể chinh phục nữ cường nhân như nàng.
“Ngươi tới tìm ta là có chuyện gì, là muốn hợp tác ở thế giới Tiên Cổ sao?” Long Cát công chúa hỏi.
Nếu Long Ngạo Thiên phá quan ngay lúc này, tất nhiên là muốn đạt được đại cơ duyên ở thế giới Tiên Cổ. Hơn nữa Long Cát công chúa cũng nghe nói khí vận của Long Ngạo Thiên tốt đến cùng cực.
Nói không chừng hắn thật sự có thể lấy được cơ duyên nghịch thiên ở thế giới Tiên Cổ.
“Không, đó là thứ yếu, lần này tiến đến chủ yếu là vì nàng.” Long Ngạo Thiên cười nói.
“Có ý gì?” Long Cát công chúa gõ ngón tay ngọc lên tay vịn long tọa.
“Làm nữ nhân của Long Ngạo Thiên ta đi!” Long Ngạo Thiên nói trắng ra.
“Ngươi đang nói đùa à?” Long Cát công chúa nhăn mày càng sâu.
Tuy rằng thực lực của Long Ngạo Thiên rất mạnh mẽ, thiên tư bất phàm, nhưng vừa mở miệng đã muốn mình làm nữ nhân của hắn, không tránh khỏi quá mức cuồng vọng.
Không nghĩ tới, đây là tính cách của Long Ngạo Thiên.
Nữ nhân ta coi trọng, nhất định sẽ là của ta.
“Long Cát công chúa, ở bên cạnh ta đi, ngày sau chờ ta trở thành Long hoàng của vạn tộc thì nàng sẽ là ta Hoàng Hậu, chúng ta cùng nhau thống trị thời đại này!” Long Ngạo Thiên nói với giọng điệu vô cùng cuồng ngạo.
Câu này cũng làm Long Cát công chúa có chút ngạc nhiên.
Nàng cảm thấy, có phải Long Ngạo Thiên bế quan đã làm hỏng đầu óc rồi hay không?
Đây không phải tự tin, mà hoàn toàn là tự phụ.
“Nói năng cũng ngông cuồng lắm, nhưng bổn cung khuyên ngươi, đừng nói như rồng leo, làm như mèo mửa, mấy chuyện khác thì thôi bỏ đi, chỉ tính Quân Tiêu Dao thì ngươi có thể đánh bại sao?” Long Cát công chúa lãnh đạm nói.
Quân Tiêu Dao là một ngọn núi lớn đè trên đầu tất cả thiên kiêu ở thời đại này. Ngọn núi này không trừ được thì đừng nói gì mà quân lâm thiên hạ, trấn áp thời đại.
Nhưng nghe thấy lời này, sắc mặt Long Ngạo Thiên lập tức âm trầm xuống, một luồng sát ý khủng bố tràn ngập.
“Hừ, Quân Tiêu Dao kia giết đệ đệ ta, sớm muộn gì ta cũng sẽ tìm hắn tính sổ, nhưng hiện tại, chỉ sợ hắn đã gặp phiền toái ở Vạn Cổ Táng Thổ, thậm chí có khả năng không tới được thế giới Tiên Cổ.” Long Ngạo Thiên hừ lạnh một tiếng và nói.
Tâm tính Long Ngạo Thiên tự phụ, vốn dĩ không sợ Quân Tiêu Dao.
Nếu Quân Tiêu Dao bỏ lỡ cơ duyên thế giới Tiên Cổ thì Long Ngạo Thiên càng không có gì e dè cả. Bởi vì bỏ lỡ cơ duyên này thì Quân Tiêu Dao sẽ bị hắn ném xa ở phía sau.
“Khuyên ngươi nên thu ngạo khí lại một chút, đối với Quân Tiêu Dao thì dù cẩn thận thế nào cũng không quá.” Long Cát công chúa lắc đầu và nói.
Không bao lâu trước đó, nàng cũng tự phụ như Long Ngạo Thiên lúc này, cho rằng mình có thể quét ngang thế hệ trẻ, kết quả Quân Tiêu Dao trực tiếp dạy nàng làm người.
Đương nhiên, hiện tại Long Cát công chúa đã luyện hóa một giọt máu tươi của Thương Long cổ hoàng, thực lực sinh ra lột xác. Nếu gặp lại Quân Tiêu Dao, nàng nhất định sẽ rửa sạch khuất nhục trước đó.
“Long Cát công chúa, ta sẽ chứng minh cho nàng xem, đến lúc đó, nàng sẽ cam tâm tình nguyện trở thành nữ nhân của ta.”
Khóe miệng Long Ngạo Thiên nhếch lên một nụ cười tà mị, liếc nhìn Long Cát công chúa một cái rồi xoay người tiêu sái rời đi.
Tư thái này tao khí khỏi phải bàn cãi. Dưới đáy mắt Long Cát công chúa lộ ra một tia chán ghét nhàn nhạt.
“Đều là người thiên phú tuyệt thế, vì sao tâm tính kém xa Quân Tiêu Dao như vậy?” Long Cát công chúa lắc đầu.
Tuy rằng nàng và Quân Tiêu Dao cũng có thù oán, nhưng không thể không thừa nhận, tâm tính khí độ của Quân Tiêu Dao thật sự không thể bắt bẻ, không phải các thiên kiêu khác có thể sánh bằng.
Tuy Long Ngạo Thiên này có thiên phú thực lực đuổi kịp Quân Tiêu Dao, nhưng tâm tính thật sự thảm không nỡ nhìn, vừa kiêu ngạo lại tự phụ, quả thực giống một tiểu hài tử ba tuổi.
Một người như vậy có thể đánh bại Quân Tiêu Dao sao?
Long Cát công chúa cũng không xem trọng.
Có thể nói Long Ngạo Thiên xuất thế làm lay động toàn bộ ba ngàn đạo châu, đặc biệt là trước khi thế giới Tiên Cổ xuất thế.
Thực rõ ràng, Long Ngạo Thiên muốn quét ngang tứ phương ở thế giới Tiên Cổ nội, đạt được cơ duyên lớn nhất.
“Chậc chậc, cả Long Ngạo Thiên cũng xuất thế, chỉ sợ một ít Hoang Cổ thế gia Nhân tộc đối nghịch với Thái Cổ hoàng tộc sắp phải khó chịu rồi đây.”
“Đúng vậy, Thần Tử Quân Gia cũng chưa trở về từ Vạn Cổ Táng Thổ, không biết tình hình thế nào.”
“Lần này sợ là thế giới Tiên Cổ bất lợi với thiên kiêu của Quân gia và Khương gia.”
Ngay vào lúc rất nhiều người đều đang nghị luận về Long Ngạo Thiên, một tin tức nóng hổi khác lại truyền đến từ khu vực bắc bộ Hoang Thiên Tiên Vực.
Vương gia Thiếu Đế cũng chuẩn bị xuất quan, muốn cướp lấy cơ duyên thế giới Tiên Cổ lần này, tin tức này vừa truyền ra lại khiến tứ phương chấn động.
Bàn về danh khí, Thiếu Đế Vương Đằng của Vương gia không thua kém Long Ngạo Thiên chút nào.
Thiên kiêu tranh bá đại thế, rốt cuộc đã tới phút cuối cùng rồi sao?
Giờ phút này, Bắc Địa Vương Gia, trong vách núi đột nhiên tỏa ra tiên khí dạt dào.
Một nam nhân trung niên mặc mãng bào màu tím đi tới nơi đây. Đó là gia chủ của Vương gia, cường giả Chuẩn Chí Tôn, Vương Nguyên Bá.
Lúc này, trong vách núi có một bóng người đi ra.
Thân thể hắn được bao phủ trong quang huy vạn trượng, khí cơ thiên địa đều bị hắn đảo loạn. Tứ đại điềm lành chi linh vờn quanh thân, chân long bay lên không, phượng hoàng trường minh, kỳ lân đạp hải, Huyền Vũ đà sơn.
Hết chương 469.
Chương 470
Cảnh tượng này cực kỳ kinh người, tô điểm cho Vương Đằng lên giống như Thiên Đế xuất quan, đế tinh giáng thế, cũng khó trách Vương Nguyên Bá ngày nào ra ngoài cũng thổi phồng con ông ta, Vương Đằng này thật sự có chút bản lĩnh.
“Phụ thân...”
Quang huy tan đi, một nam tử tuổi trẻ anh tuấn vĩ ngạn, có long tư phượng biểu lộ thân.
Da thịt như ngọc thạch, ẩn chứa thần quang, cả người có khí tức như được Thiên Đạo che chở.
Bàn về khí vận, Thiếu Đế Vương Đằng không thua kém Long Ngạo Thiên chút nào.
Mà tu vi của hắn ta rõ ràng cũng là Hư Thần Cảnh.
“Giỏi... Giỏi, quả nhiên con ta có đại đế chi tư, ngươi không thể chứng đế thì người nào có thể chứ?” Vương Nguyên Bá cười ha ha, cảm thấy tự hào vì Vương Đằng.
“Phụ thân, lần này thế giới Tiên Cổ sẽ là ván cầu của ta, hơn nữa ta có dự cảm, rất có thể trong thế giới Tiên Cổ sẽ có cơ duyên nghịch thiên xuất hiện.” Ánh mắt Vương Đằng sáng ngời.
Từ nhỏ khí vận của hắn ta đã cực cao, tùy tiện rơi vào hồ cũng có thể tìm được chí bảo chiến xa kim sắc. Tùy tiện đi vào một núi non cũng có thể thấy được thánh kiếm kim sắc.
Nói ngắn gọn, Vương Đằng đều cực kỳ mẫn cảm đối với các loại cơ duyên.
Hắn ta cũng dự cảm được, rất có thể trong thế giới Tiên Cổ sẽ có đại cơ duyên nghịch thiên thay đổi vận mệnh xuất hiện.
“Sẽ là một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị của Tiên Vực sao?” Vương Đằng lẩm bẩm trong lòng.
“Ha ha, Đằng Nhi, vi phụ tin tưởng con nhất định có thể đè ép quần hùng ở thế giới Tiên Cổ.” Vương Nguyên Bá vừa lòng nói.
“Quân Tiêu Dao kia còn chưa từng trở về sao?” Vương Đằng hỏi với giọng điệu lạnh nhạt.
“Chưa từng trở về, nhưng xem phản ứng của Quân gia và Khương gia thì hẳn tiểu tử kia còn chưa chết, có lẽ là bị vây khốn trong Táng thổ.”
Nhắc tới Quân Tiêu Dao, sắc mặt Vương Nguyên Bá cũng lạnh xuống.
Trước đó Quân Tiêu Dao không chút khách khí mà trực tiếp đánh diệt một khối linh thân của Vương Đằng ở Khương gia. Tuy rằng chỉ là linh thân, nhưng cũng ảnh hưởng đến danh dự của Vương Đằng.
“Quân Tiêu Dao thật sự không đơn giản, nhưng hài nhi có tự tin có thể trấn áp hắn, không chỉ Quân Tiêu Dao, mà Long Ngạo Thiên và kiếm ma chuyển thế của Diệp gia cũng sẽ bị hài nhi một tay trấn áp.” Vương Đằng nói với giọng điệu siêu nhiên, cao cao tại thượng.
Đây là khí phách vô địch trời sinh đã dưỡng thành.
“Rất tốt, đây mới là tư thái mà Thiếu Đế Vương gia ta nên có, còn về Quân Tiêu Dao, không cần để ý đến hắn, mặc dù hắn có thể trở về thì cũng đã bỏ lỡ thời cơ, còn chưa chắc có thể mang về Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo.” Vương Nguyên Bá cười nói.
Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo há dễ dàng tìm được như vậy.
“Đến lúc đó Khương gia không chiếm được Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo, tất nhiên không có khả năng trơ mắt nhìn Khương Đạo Hư ngã xuống, cho nên cuối cùng, Khương gia vẫn sẽ cầu cạnh Vương gia chúng ta.” Vương Nguyên Bá tiện thể cũng nói.
“Vâng, đúng là hài nhi cần đến Tiên Thiên Đạo Thai của Khương Thánh Y để thực hiện lột xác thăng hoa thực lực, hài nhi nhất định sẽ chinh phục nàng ở thế giới Tiên Cổ.” Vương Đằng nói như nhất định phải được.
Nữ nhân ấy à, đều thích nam nhân cường đại. Chỉ cần hắn mạnh hơn Quân Tiêu Dao, chẳng lẽ còn sợ không thể chinh phục Khương Thánh Y sao?
Chờ đến lúc có được Tiên Thiên Đạo Thai, Vương Đằng sẽ thực hiện lột xác chung cực, ai cũng không thể ngăn cản con đường chứng đạo của hắn ta!
Sau khi sơ đại cấm kỵ của Tổ Long Sào là Long Ngạo Thiên và Thiếu Đế Vương Đằng của Vương gia liên tục hiện thân.
Toàn bộ sinh linh của Hoang Thiên Tiên Vực đều dự cảm được, cuộc tranh phong của các thiên kiêu, đại thế chư vương tranh bá rốt cuộc cũng đã tới.
“Hai vị này liên tục hiện thân, vậy kiếm ma chuyển thế của Diệp gia có xuất hiện hay không?”
Ánh mắt của rất nhiều sinh linh Tiên Vực đều nhắm về phía Diệp gia.
Diệp gia thân là một trong Ngự Tam Gia, trong khoảng thời gian này ngược lại rất kín tiếng kiệm lời, không có tin tức gì truyền ra.
Trước đó tin tức duy nhất truyền ra chính là Tinh Thần Vương Thể của Diệp gia, Diệp Tinh Vân ngã xuống ở hạ giới.
Có thể nói, Hoang Cổ Diệp gia đã không có cảm giác tồn tại gì. Nhưng điều này cũng không có nghĩa là Hoang Cổ Diệp gia yếu, chỉ là bọn họ kín tiếng mà thôi.
Dù sao một kiếm ma chuyển thế Diệp Cô Thần cũng đủ để hấp dẫn sự chú ý của tứ phương. Nhưng điều làm người bất ngờ chính là, thế giới Tiên Cổ sắp mở ra, Kiếm ma chuyển thế của Diệp gia lại không có tin tức xuất quan gì.
Tại Diệp gia, trên một đỉnh núi thẳng đứng ngàn nhận.
Kiếm ma chuyển thế, Diệp Cô Thần, giống như ngồi xếp bằng ở đó mãi mãi.
Rõ ràng là một khuôn mặt tuổi trẻ thanh tuấn, nhưng trong đôi mắt sâu không thấy đáy lại hàm chứa vô số tang thương.
Trước mặt hắn, chuôi thí đế kiếm lây dính đế huyết vẫn cắm nghiêng nghiêng đó, không bị rút ra.
Hắn nâng tay lên, nhìn ảo thị tiên cổ phía chân trời, không rên một tiếng.
Bên ngoài đỉnh núi, một vị tộc lão Diệp gia đại thánh cảnh cung kính chắp tay và nói: “Diệp tiền bối, thế giới Tiên Cổ sắp mở ra, ngài không tiến vào sao?”
Tuy kiếm ma chuyển thế của Diệp gia là thiên kiêu trẻ tuổi, nhưng bởi vì thân phận Thái Cổ kiếm ma chuyển thế này nên dù là tộc lão Diệp gia cũng gọi hắn ta là tiền bối.
“Thời cơ chưa tới, vương không thấy vương...” Diệp Cô Thần nhắm mắt.
Hắn không chuẩn bị tham gia tranh đoạt thế giới Tiên Cổ, cũng không chuẩn bị chạm mặt với Quân Tiêu Dao.
“Cái này...” Tộc lão đại thánh cảnh kia vốn đang muốn khuyên bảo, nhưng nghĩ đến thân phận kiếm ma chuyển thế của Diệp Cô Thần thì cho dù không có cơ duyên thế giới Tiên Cổ, Diệp Cô Thần cũng sẽ không thua kém ai.
Sau đó, Diệp gia tộc lão chắp tay rời đi.
“Đại tranh chi thế, thiên kiêu cùng trổ tài, chư vương tranh bá, loạn thiên động địa.”
“Thái Cổ kiếm ma Diệp Cô Thần trong quá khứ đã chết, ta sẽ chặt đứt quá khứ, trọng tố chân ngã!”
Một tay Diệp Cô Thần bỗng vỗ vào trán mình.
Nguyên thần lập tức vỡ vụn.
Quá khứ đang bị bong ra từng chút một.
Có thể đoán ra, nếu thật sự để Diệp Cô Thần chặt đứt quá khứ, trọng tố chân ngã thì thiên phú thực lực của hắn sẽ khủng bố tới mức nào?
Không ai có thể biết.
Hơn nữa kiếp trước của Diệp Cô Thần chính là Thái Cổ kiếm ma đã từng chính tay đâm chuẩn đế, cho dù không chặt đứt quá khứ, hắn cũng đủ khả năng đứng sừng sững trên đỉnh cao.
Hết chương 470.